Sau khi cất tử linh tinh đi, hắn huỷ luôn nhẫn không gian, sau đó tìm một chỗ khuất chôn thi thể của ông lão đi.
Làm xong mọi chuyện, Diệp Quân quay người xuống núi.
…
Tại gia tộc họ Diệp.
Đột nhiên xung quanh gia tộc họ Diệp lại xuất hiện mấy chục luồng khí tức cường mạnh!
Cả gia tộc họ Diệp tràn ngập kinh hãi!
Lúc này, cửa Diệp phủ đột nhiên bị mở ra, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước vào!
Sau lưng ông ta còn có hơn hai mươi cường giả, yếu nhất cũng ở cảnh giới Chân Pháp!
Đám người Diệp Tiêu vội vã đi ra.
Lúc này, người đàn ông trung niên nhìn lướt bốn phía: “Diệp Quân ở đâu!”
Diệp Tiêu nghe hỏi thì cả kinh, vội hỏi: “Các hạ là…”
Người đàn ông trung niên không nói lời nào, bước tới trước một bước, sau đó tung một chưởng về phía Diệp Tiêu.
Sắc mặt Diệp Tiêu tái đi, vội giơ hai tay lên cản.
Ầm!
Một tiếng trầm đục vang lên, cả người Diệp Tiêu bay thẳng ra ngoài, sau đó đâm mạnh vào tường, vừa rơi xuống đất đã phun ra một ngụm máu tươi.
Diệp Tiêu nhìn người đàn ông trung niên, run run nói: “Thông U…”
Ánh mắt người đàn ông trung niên lạnh như băng, đang định nói gì thì đột nhiên sắc mặt thay đổi, quay phắt người lại phía sau. Ông ta vừa quay lại, một thanh kiếm đã phi tới, nhanh như một tia chớp!
Đồng tử ông ta co lại, vội di chuyển sang bên, nhưng vẫn muộn.
Phựt!
Cánh tay phải của người đàn ông trung niên bị chặt phăng!
Sau đó, cả người ông ta lăn trên đất. Ông ta vừa định đứng lên thì Diệp Quân đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, sau đó hai tay cầm kiếm mạnh mẽ đâm xuống yết hầu ông ta!
Phụt!
Hai mắt người đàn ông trung niên trợn tròn, máu tươi phun ra ào ạt từ miệng.
Diệp Quân đột nhiên gầm lên: “Đóng cửa!”
Đóng cửa!
Vừa dứt lời, cửa lớn Diệp phủ bỗng đóng chặt. Gần như là cùng lúc đó, Diệp Quân lao thẳng về đám cao thủ kia!
Cùng xông lên với Diệp Quân còn có một người nữa.
Diệp Khải!
Nhìn hai người xông lên, những cao thủ khác của gia tộc họ Diệp cũng vội vã lên theo!