Từ Nhu gật đầu, sau đó nhìn ông lão mặc đồ đen trước mặt: “Đưa ta đến thành Quan Huyên đi!”
Ông lão áo đen do dự.
Từ Nhu bình tĩnh hỏi: “Sao, không được à?”
Ông lão áo đen cười khổ: “Thiếu chủ mẫu, nguy hiểm lắm, bây giờ ở Tuế Nguyệt trường hà, Ẩn Tông vẫn luôn theo dõi chúng ta, chúng ta đã giao chiến với bọn chúng nhiều lần rồi, tổn thất không ít cường giả, không chỉ vậy, ta vừa mới nhận được tin Quá Khứ Tông còn mở Quỷ Vực rồi nữa…”
Từ Nhu ngắt lời ông ta: “Đưa ta đi!”
Ông lão áo đen còn muốn nói gì đó thì Từ Nhu đã nói tiếp: “Chẳng phải ngươi gọi ta là thiếu chủ mẫu sao? Thế nào, chẳng lẽ thân phận này là giả?”
Ông lão áo đen vội vàng nói: “Thiếu chủ mẫu nói nặng lời rồi! Ta… đưa thiếu chủ mẫu đi!”
Từ Nhu gật đầu: “Đi thôi”.
Ông lão áo đen quay đầu lại: “Người đâu”.
Vừa dứt lời, mười cường giả áo đen xuất hiện sau Từ Thụ, ông lão áo đen nhìn Từ Thụ: “Thiếu chủ mẫu, họ sẽ đi theo người bảo vệ người an toàn”.
Nói xong ông ta lại cung kính đưa cho Từ Nhu một chiếc nhẫn không gian: “Thiếu chủ mẫu, đây là thứ Các chủ bảo ta đưa cho người, nói là khi gặp nguy hiểm thì mở nó ra”.
Từ Thụ nhìn nhẫn không gian trước mặt, rõ ràng vị Tần các chủ kia đã biết chuyện nàng ta mang thai.
Từ Thụ không từ chối, nhận lấy nhẫn không gian.
Ông lão áo đen lúc này mới đưa Từ Nhu biến mất trên bầu trời.
Từ Thụ nắm chặt chiếc nhẫn trong tay phải, tay trái nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng hơi nhô lên, nhìn bầu trời, trong mắt vẫn lộ vẻ lo lắng.
Bởi vì việc đã đến mức này, nàng ta cảm thấy ngày càng nguy hiểm.
Tông chủ Quá Khứ Tông!
Thực lực của người phụ nữ đó thật sự rất đáng sợ.
…
Vũ trụ Quan Huyên.
Ngày hôm nay, bỗng nhiên có một đám cường giả đến từ Tuế Nguyệt trường hà xông ra, đi thẳng về phía các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.
Bên dưới, An Nam Tịnh cau mày, nhưng rất nhanh bà ấy lại như nghĩ tới cái gì, vẻ nghi hoặc trong mắt lập tức biến mất.
Lúc này, một người áo đen đi tới trước mặt An Nam Tịnh, người đó cung kính hành lễ: “Võ Thần các hạ tôn kính, Các chủ mời bà lập tức đến thành Quan Huyên giúp đỡ, nơi này giao cho chúng ta bảo vệ”.
An Nam Tịnh bình tĩnh hỏi: “Tần Quan à?”
Người áo đen gật đầu: “Đúng vậy”.
An Nam Tịnh lại hỏi: “Hai kiếm tu đi giúp đỡ lúc trước, họ…”
Người áo đen trầm giọng nói: “Hai người họ bị cường giả bí ẩn của Quá Khứ Tông ngăn cản, tạm thời chưa thể thoát thân”.
An Nam Tịnh nhíu mày, có thể ngăn được hai kiếm tu ấy, rất không đơn giản!
Như nghĩ tới điều gì, An Nam Tịnh lại hỏi: “Nhị Nha với Tiểu Bạch đâu?”
Nghe thấy lời này của An Nam Tịnh, người áo đen hơi khó xử.