Hiêu Hiêu hỏi: “Có cần tôi bái anh làm thầy không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không cần đâu”.
Hiêu Hiêu chớp mắt: “Đi theo anh học hỏi, cuối cùng có thể bay được không? Là kiểu bay trên trời ấy”.
Diệp Quân cười nói: “Có thể”.
Hiêu Hiêu khá phấn khích: “Được”.
Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó nói: “Nơi này rất ít linh khí, tu hành bình thường cực kỳ khó khăn nhưng cô có thể học các bước nền tảng trước”.
Hiêu Hiêu gật đầu: “Đều nghe theo anh”.
Diệp Quân nói: “Cô có giấy bút đó không?”
Hiêu Hiêu nói: “Anh đợi một lát”.
Nói xong, cô ấy xoay người biến đâu mất không thấy.
Dị năng của cô ấy là ẩn thân, nhưng ngoài ẩn thân thì không có tác dụng khác, mục tiêu của cô ấy vẫn là bay.
Chẳng mấy chốc Hiêu Hiêu lại xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân cầm lấy bút bắt đầu viết, một lúc sau hắn đưa tờ giấy cho Hiêu Hiêu: “Đây là cách tu luyện đơn giản, cô có thể tu luyện theo cái này”.
Cách tu luyện đơn giản!
Với hắn thì đây là cách tu luyện đơn giản nhưng trên ngôi sao màu xanh này thì là cách tu luyện tuyệt đỉnh.
Hiêu Hiêu như nhặt được bảo vật, vội vàng nhận lấy, chân thành nói: “Cảm ơn anh”.
Diệp Quân cất bút đi, sau đó nói: “Hỏi cô một câu”.
Hiêu Hiêu nói: “Anh hỏi đi”.
Diệp Quân nói: “Sinh nhật của các cô gái thì nên tặng gì?”
Hiêu Hiêu chớp mắt: “Tặng cô Tô Tử à?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Hiêu Hiêu suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Nếu là bình thường thì càng đắt tiền càng tốt, chẳng hạn như đồ trang sức hay thứ gì đó. Nhưng gia cảnh cô Tô Tử không tầm thường, nên có khi cô ấy không thích mấy món này”.
Diệp Quân gật đầu: “Tôi cũng nghĩ thế”.
Hiêu Hiêu nói: “Phải tặng thứ gì đó khác biệt một chút”.
Diệp Quân nhìn Hiêu Hiêu: “Cô nói thử xem”.
Hiêu Hiêu trầm tư hồi lâu rồi nói: “Anh có gì?”
Có gì?
Diệp Quân sửng sốt.
Bây giờ mình có gì?
Hiện giờ mình chẳng có gì cả.
Nghĩ đến đây, hắn lắc đầu khẽ cười.