Điều đáng nói là Thần tộc lại không cử người đến.
Thần tộc.
Giản Tự Tại vẫn không có ở trong tộc, mà lần này người thay mặt tộc trưởng là Giản An.
Lúc đầu Giản Tự Tại nghe theo đề nghị của Diệp Quân không phạt Giản An, thế nên Giản An lại nắm quyền lần nữa.
Khoảng thời gian này, Giản An vẫn luôn theo dõi Diệp Quân.
Trái ngược với những người khác, tất cả những người bên ngoài đều đến chào hỏi An Đạo Tân, nhưng Giản An lại đến Đạo Môn.
Trước cổng Đạo Môn, Giản An nhìn Đạo Môn đơn sơ trước mặt, cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Dĩ nhiên cô ta cũng biết về Đạo Môn nhưng cô ta chưa từng đến tận nơi, bây giờ nhìn thấy Đạo Môn đơn sơ như vậy, cô ta cảm thấy khá ngạc nhiên.
Lúc này cô ta nhìn thấy một cô gái đeo sọt đan bằng tre trên lưng.
Chính là Nam Lăng Nhất Nhất.
Nam Lăng Nhất Nhất cũng nhìn thấy Giản An, cô ấy nhìn Giản An hơi ngạc nhiên: “Cô nương là?”
Giản An mỉm cười: “Giản An, Thần tộc”.
Giản An ở Thần tộc.
Nam Lăng Nhất Nhất chớp mắt: “Thần tộc!”
Dĩ nhiên cô ấy biết Thần tộc là một trong sáu tộc lớn, địa vị và căn cơ của Thần tộc vẫn ở trên tộc Nam Lăng.
Giản An cười nói: “Cô là Nam Lăng Nhất Nhất cô nương nhỉ?”
Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu: “Đúng thế, cô đến tìm sư đệ ta sao?”
Giản An gật đầu: “Đúng thế”.
Nam Lăng Nhất Nhất cười nói: “Ta dẫn cô đi gặp đệ ấy”.
Giản An cười nói: “Cảm ơn”.
Nam Lăng Nhất Nhất dẫn Giản An đến sau núi, lúc này Diệp Quân đang ngồi khoanh chân, nhắm chặt hai mắt như đang tu luyện.
Nam Lăng Nhất Nhất vừa muốn bước đến lại bị Giản An ngăn lại, cô ta mỉm cười: “Nếu Diệp Quân công tử đang tu luyện thì đừng làm phiền, ta đợi ở đây là được”.
Ánh mắt Nam Lăng Nhất Nhất hiện lên vẻ ngạc nhiên, Giản An cô nương này khách sáo thật đấy.
Giản An nhìn Diệp Quân ở cách đó không xa, vẻ mặt phức tạp.
Diệp Quân!
Người này là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, cũng là thiếu chủ Tiên Bảo Các.
Một khi thân phận này bị lộ ra ngoài…
Cô ta không dám nghĩ.