Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẫn là câu nói đó, đây là chuyện giữa ông và cha cháu, cha cháu chưa từng oán hận ông, cháu chạy tới đây oán trách gì chứ?

Đây là tính cách của ông ấy, một khi đã nội giận thì thân thích cũng không nhận.

Diệp Quân vội vàng đi tới trước mặt Kiếm Chủ Thanh Sam, kéo lấy cánh tay ông ấy: “Tính tình ông thật không tốt, chúng ta đều là người nhà, đừng nói những lời tổn thương như vậy”.

Kiếm Chủ Thanh Sam nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tu luyện cho tốt!”

Nói xong ông ấy hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời, biến mất trong tinh không sâu thẳm.

Nói đi là đi.



Diệp Quân khẽ thở dài.

Hắn biết ông nội thật sự nổi giận rồi.

Tính cách này của ông nội thật quá nóng nảy.

Dường như nghĩ ra điều gì đó, Diệp Quân quay người đi đến trước mặt Diệp An, đang định nói thì Diệp An đã hóa thành một đạo huyết quang biến mất ở phương xa.

Diệp Quân sững sờ.

Hay lắm!

Tính cách của bọn họ đều nóng nảy.

Người này còn nóng nảy hơn người kia.

Hắn vừa làm cháu trai, vừa làm em trai, thật quá khó xử.

Đồng thời, hắn cũng cảm thấy hơi bất lực.

Trong bầu trời hư không sâu thẳm, Kiếm Chủ Thanh Sam nhìn Diệp An rời đi, khẽ lắc đầu. So với Diệp Quân, ông ấy phát hiện tính cách của nha đầu này giống ông ấy hơn, còn tính cách của Diệp Quân lại giống con trai ông ấy.

Lúc này, một giọng nói truyền tới từ phía sau Kiếm Chủ Thanh Sam: “Thế nào rồi?”

Kiếm Chủ Thanh Sam quay đầu nhìn, cách đó không xa, một người phụ nữ váy tím đang chậm rãi đi tới.

Kiếm Chủ Thanh Sam cười nói: “Không vui vẻ lắm!”

Người phụ nữ váy tím nhìn Kiếm Chủ Thanh Sam: “Cãi nhau với cả cháu mình, chỉ có ông như vậy thôi”.

Kiếm Chủ Thanh Sam cười lớn: “Đi thôi!”

Nói xong, ông ấy dẫn người phụ nữ váy tím biến mất trong tinh không.



Phía dưới, Diệp Quân nhìn về phía chân trời, ông nội đi thật rồi.

Đúng lúc này, người phụ nữ bí ẩn nói: “Ngươi không đi sao?”

Đi?

Nghe vậy, Diệp Quân hơi bất ngờ, hắn quay lại nhìn về phía cách đó không xa, giữa lông mày của vị Đại Đế trung niên kia vẫn còn lưu lại một đạo kiếm quang, không thể động đậy, nhưng cường giả xung quanh vẫn có thể di chuyển.

Lúc này, một đám cường giả thần linh đều đang nhìn hắn chằm chằm.

Diệp Quân quay người bỏ chạy.

Vị Đại Đế kia tức giận nói: “Âm Thần đang trên đường tới, đừng để bọn chúng chạy mất!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK