Cách đó mấy trăm trượng có một ông lão tiến tới, ông lão mặc trường bào rộng lớn, trong tay cầm quải trượng, mái tóc bạc phơ, ánh mắt lạnh như băng khiến người ta không rét mà run.
Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói nặng nề của Triệu Lão: “Diệp công tử, người này là Cung chủ đời thứ hai của Đạo Thị – Cô Tô lão nhân”.
Cô Tô lão nhân!
Diệp Quân cau mày: “Đạo Thị này có tổng cộng bao nhiêu Cung chủ?”
Triệu Lão đáp: “Chỉ có ba”.
Diệp Quân cười khẽ: “May mà không nhiều”.
Sau khi đi tới, Cô Tô lão nhân nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, thanh kiếm này cho lão ta một cảm giác vô cùng nguy hiểm, khiến trong lòng lão ta dâng lên sự đề phòng.
Cô Tô lão nhân nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi là ai?”
Diệp Quân cười nói: “Đạo Thị các người muốn giết ta, ông lại không biết ta là ai?”
Cô Tô lão nhân cau mày, lão ta quay đầu nhìn về phía Đạo Nhiên, Đạo Nhiên trầm giọng nói: “Người này có thù sống chết với Đạo Thị chúng ta”.
Cô Tô lão nhân hơi nghi ngờ: “Thù sống chết gì cơ?”
Đạo Nhiên nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa, trầm giọng nói: “Hắn ta ngang nhiên giết người ở Đạo Thị, không chỉ thế còn giết bốn đạo tướng của Đạo Thị chúng ta”.
Ánh mắt của Cô Tô lão nhân lập tức trở nên lạnh lẽo, lão ta quay đầu nhìn Diệp Quân, đang định lên tiếng thì Diệp Quân lại xua tay: “Bây giờ ta không có tâm trạng nói chuyện phải trái với ông… Nhị Nha!”
Đương nhiên hắn sẽ không giải thích đầu đuôi câu chuyện với ông già này, đó không phải là chuyện hắn nên làm.
Nghe thấy lời của Diệp Quân, Nhị Nha lập tức đi ra từ trong Tiểu Tháp, vẫn mặc áo thun trắng, quần jean, giày trắng, trong tay cầm một xâu kẹo hồ lô.
Sau khi ra ngoài, Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, dáng vẻ rất vô hại, nhưng sau đó cô bé đột nhiên xông đến chỗ Cô Tô lão nhân.
Vào khoảnh khắc Nhị Nha xông lên, sắc mặt Cô Tô lão nhân thoáng chốc thay đổi, vì lão ta cảm nhận được một sức mạnh vô cùng đáng sợ chèn ép về phía lão ta, khiến lão ta hơi khó thở. Cô Tô lão nhân không dám coi thường, tay phải siết chặt đánh về phía Nhị Nha.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Cô Tô lão nhân lập tức bị đánh bay mấy chục nghìn trượng!
Còn trước mặt Nhị Nha thì xuất hiện một hố đen khổng lồ.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Đặc biệt là Đạo Nhiên kia, lúc này ông ta mở to mắt tràn đầy vẻ khó tin, Cô Tô lão nhân này là cao thủ đỉnh cao cảnh giới Thần Đạo năm phần thần tính đấy!
Mà bây giờ lại bị đánh bay chỉ bằng một cú đấm?
Cái quái gì vậy?
Lúc này, cả Cô Tô lão nhân kia cũng hơi ngơ ngác, vì lão ta không ngờ thực lực của mình lại không bằng cô nhóc trước mặt.
Sao có thể chứ?
Trong mắt Cô Tô lão nhân tràn đầy vẻ khiếp sợ.