Thật ra lúc nãy không ra tay đã làm trái với lòng bà ấy nhưng những lời Diệp Quân nói lúc này như đâm vào lòng bà ấy một nhát dao.
Bà ấy biết trái tim hướng về võ thuật của bà ấy cũng tan nát.
Công bằng!
Thiên lý!
Quan Huyên Pháp!
Đây là những thứ bà ấy đã từng hết mực tuân thủ.
Thế nhưng lúc này bà ấy mới nhận ra khi đối diện với cường quyền, bản thân bà ấy cũng rất yếu đuối.
Can đảm!
Đối mặt với cường giả, dám ngẩng cao đầu nói không thì mới là can đảm.
Sắc mặt Viên Cổ ở bên cạnh cũng hơi tái.
An Mục chết rồi!
Điều này có nghĩa là gì?
Tức là thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu sẽ không có ai đi đến cuộc chiến tranh giành số mệnh đó!
Ông ta càng hiểu rõ những gì ông ta làm lúc nãy đã khiến cậu thanh niên tên Diệp Quân đó căm ghét, thế nên muốn kéo Diệp Quân đến thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu là điều không thể.
Ly Hoan cũng thầm nhủ đáng tiếc.
Lần này bà ta đến đây là vì thu nhận Nạp Lan Ca, nhưng bây giờ đã thành công cốc. .
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Mặt Lạnh Cưng Sủng Vợ Yêu |||||
Mọi người ở đó đều im lặng không nói.
Cuộc tỷ võ lần này chắc chắn đã trở thành một cuộc tỷ võ bất thường nhất trong lịch sử.
…
Trên đường phố.
Diệp Quân và Tiêu Qua về Tiêu phủ.
Trên đường đi hai người đều không nói gì.
Tiêu Qua nhìn Diệp Quân, vẻ mặt rất phức tạp.
Không lâu sau hai người đi đến trước Tiêu phủ.
Diệp Quân bỗng nhìn Tiêu Qua: “Cảm ơn!”
Tiêu Qua khó hiểu nói: “Cảm ơn cái gì?”
Diệp Quân nói: “Cảm ơn huynh đã đứng ra nói cho ta lúc mọi người đều im lặng”.
Tiêu Qua lắc đầu: “Chúng ta là bạn mà”.
Diệp Quân gật đầu.
Lúc này tộc trưởng Tiêu phủ và Chu Phu, Phí Bán Thanh bước ra.
Khi nhìn thấy hai người Diệp Quân, vẻ mặt ba người rất phức tạp.