Người áo đen trước mặt này chính là Ám U.
Ám U!
Cuối cùng ông ta cũng đã đến.
Nhìn thấy Ám U, khóe môi Diệp Quân cong lên, ông ta xuất hiện tức là có tin tức của mẹ rồi.
Mộc Nguyên hiếu kỳ nhìn Ám U trước mặt, ông ta biết người trước mặt này chắc là người trong nhà Diệp Quân.
Diệp Quân nói: “Lúc nào thì mẹ ta đến thời đại cũ?”
Ám U nói: “Sắp rồi”.
Diệp Quân nói: “Đã giải quyết xong việc bên Tuế Nguyệt trường hà rồi à?”
Ám U cung kính nói: “Vâng thưa thiếu chủ, các chủ có dặn… cậu cứ đứng vững, bà ấy sắp đến rồi”.
“Ha ha”.
Diệp Quân bật cười, phải nói rằng hắn cảm thấy ấm áp.
Ám U cũng nở nụ cười, tốc độ trưởng thành của Diệp Quân khiến ông ta cực kỳ ngạc nhiên, tất nhiên cũng cảm thấy khá phức tạp. Phải biết rằng, lần đầu tiên gặp Diệp Quân, Diệp Quân mới chỉ là một cậu nhóc, thực lực cực kỳ yếu, nhưng mới qua bao lâu chứ? Diệp Quân trước mặt đã khiến ông ta cảm thấy sâu không lường được.
Yêu nghiệt quá!
Ám U không khỏi cảm thán.
Diệp Quân bỗng nói: “Mẹ đã biết chuyện ở đây rồi à?”
Ám U gật đầu: “Đúng vậy, các chủ đã điều tra rõ tất cả các thế lực ở nơi này, ngoài nhà họ Thần và khu vực Cổ Hoang, vị Đế chủ ở Hắc Tử Vực cũng đã đồng ý với nhà họ Thần, muốn giúp nhà họ Thần đối phó với thiếu chủ…”
Nghe thế, Diệp Quân sửng sốt: “Đế chủ Hắc Tử?”
Ám U cung kính nói: “Phải”.
Sắc mặt Diệp Quân trở nên kỳ lạ: “Tại sao?”
Ám U trầm giọng nói: “Có lẽ nhà họ Thần dùng cuốn ghi chép của Thần Nhất trên người thiếu chủ để ra điều kiện…”
Diệp Quân khẽ cười không nói gì.
Phải biết rằng, lúc đầu hắn tặng miễn phí cho Nhược tỷ, Nhược tỷ còn chẳng thèm nhìn lấy một cái, bây giờ sao có thể giúp nhà họ Thần đánh mình chứ?
Chắc chắn có mánh khóe gì trong đó.
Lúc này Ám U lại nói: “Ngoài ra còn một nơi đặc biệt – Sở Cung cũng đã đồng ý giúp…”
Diệp Quân nhíu mày: “Sở Cung ư?”
Ám U gật đầu, giải thích: “Thế lực này từng rất mạnh, có thể sánh với khu vực Tiên Linh nhưng sau đó vì nội loạn mà suy sụp, hiện giờ mặc dù thực lực không bằng trước nhưng vẫn không thể xem thường”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Như nghĩ đến gì đó, Diệp Quân bỗng nhìn Ám U: “Những tin tức này đều do người của ông điều tra được à?”
Ám U lắc đầu: “Không phải, thực lực người của ta vẫn chưa đủ để có chỗ đứng ở nơi này”.