Diệp Quân nhìn Tịnh Sơ: “Bà thì sao?”
Tịnh Sơ không nói gì mà xoay người nhìn về phía chân trời, nơi đó còn có rất nhiều người nền văn minh Thiên Hành.
Diệp Quân đã hiểu ý của bà ta, bà ta muốn sống chết đến cùng. Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Tịnh Sơ tiền bối, ta có một ý, bà nghe thử xem nhé?”
Tịnh Sơ nhìn Diệp Quân, gật đầu.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Bây giờ bà dẫn họ đi chiến đấu cũng chẳng có ý nghĩa gì, nếu đã thế, chi bằng giữ lại sức mạnh sinh cơ về sau”, Tịnh Sơ không nói gì.
Diệp Quân nói tiếp: “Ta có thể bỏ người nền văn minh Thiên Hành vào trong Tiểu Tháp”.
Nhất Niệm nhìn Diệp Quân, ánh mắt đầy vẻ trìu mến.
Tịnh Sơ bỗng cúi người với Diệp Quân: “Cảm ơn”.
Diệp Quân nói: “Ta có một yêu cầu nhỏ”, Tịnh Sơ nói: “Được”, lúc này Diệp Quân đưa ra bất kỳ yêu cầu gì, bà ta cũng sẽ đồng ý.
Diệp Quân nói: “Ta muốn một tờ giấy kết hôn”.
Tịnh Sơ nhìn Nhất Niệm, sau đó gật đầu: “Được”.
Diệp Quân lại nói: “Không phải ta và Nhất Niệm”.
Tịnh Sơ sửng sốt, nhưng nhanh chóng hiểu ra, cũng không do dự mà gật đầu: “Được”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó xòe tay ra, Tiểu Tháp bỗng phóng lên trời, ngay sau đó Tiểu Tháp phóng ra hàng vạn tia sáng màu vàng bao phủ lấy những người nền văn minh Thiên Hành đó, tất cả bọn họ đều nhận được thu vào trong Tiểu Tháp.
Tổ thạch luân hồi bỗng nói: “Còn ta nữa”.
Khoảng thời gian này, nó thật sự rất khiếp sợ, bên ngoài đúng là nguy hiểm quá.
Diệp Quân để Tiểu Tháp thu cả tổ thạch luân hồi và cây thần Sinh Mệnh vào trong Tiểu Tháp. Vừa vào Tiểu Tháp, tổ thạch luân hồi đó giật mình: “Ôi vãi, lợi hại quá”.
Tiểu Tháp: “…”
Tịnh Sơ nhìn Diệp Quân, Diệp Quân trầm giọng nói: “Hai người cũng vào Tiểu Tháp đi”.
Tịnh Sơ khẽ gật đầu: “Ừ”.
Đợi Tịnh Sơ và Nhất Niệm vào Tiểu Tháp, Diệp Quân lấy kiếm Thanh Huyên ra, sử dụng kiếm Thanh Huyên, bỗng chốc hắn biến thành tia kiếm quang rồi biến mất.
Quay về Đại Chu!
Nơi đó có kiếm khí của cô cô để lại, quay lại nơi đó mới có thể an toàn được.
Bây giờ dĩ nhiên hắn sẽ không liều chết với Ác Đạo Minh và vũ trụ Vô Gian… đánh không lại.
Phát triển thực lực trước đã!
Vừa tiến vào thời không, dường như cảm nhận được gì, Diệp Quân bỗng biến sắc, chỉ thấy thời không xung quanh chỗ hắn bỗng đông cứng lại, thoáng chốc hắn đã tiến vào một thời không kỳ lạ.
Ác Thế Giới! Pháp Thần Ác Đạo!
Diệp Quân sầm mặt, hai tay hắn cầm kiếm chém một nhát.
Vèo!