Ngay lúc này Chu Phạn bỗng dẫn người xuất hiện, cô ta nhìn hai bên đang giao chiến, sau đó nói: “Dừng”.
Nghe Chu Phạn nói thế, Tả Lão vội bảo đám người dừng lại, sau đó lùi đến bên cạnh Chu Phạn.
Huyền Dương nhìn thấy chính chủ đã đến cũng không đánh nhau nữa, ông ta nhìn Chu Phạn, ánh mắt u ám.
Chu Phạn bình tĩnh nói: “Ác Đạo Minh?”
Huyền Dương cười mỉa: “Khá đấy, thế mà còn biết Ác Đạo Minh”.
Chu Phạn quay đầu nhìn Tả Lão bên cạnh: “Tại sao lại đánh nhau?”
Tả Lão trầm giọng nói: “Chúng không nộp tiền vào cửa, muốn cứ thế xông vào”.
Chu Phạn nhìn Huyền Dương, Huyền Dương cười nhạo: “Tại sao ta phải nộp phí vào cửa? Lẽ nào nơi này do nhà cô mở à?”
Chu Phạn bình tĩnh nói: “Nơi này là di tích bí cảnh thượng cổ, vốn dĩ có một trận pháp che mất di tích này lại, ta đã phá trận pháp này nên ai muốn đi vào cũng phải nộp tiền”.
Huyền Dương nhìn chằm chằm Chu Phạn: “Ta không nộp đấy”.
Chu Phạn cau mày.
Tả Lão bỗng tức giận chỉ vào Huyền Dương: “Mẹ kiếp!”
Mọi người: “…”
Sắc mặt Huyền Dương trở nên hung tợn, đấm một cú vào Tả Lão.
Thật ra ông ta đã nhìn thấy Diệp Quân, nhưng lúc này ông ta chẳng có suy nghĩ gì với Diệp Quân cả, ông ta chỉ muốn đánh chết cái ông già này.
Mẹ nó chứ, chẳng có chút tố chất nào.
Ngay khi Huyền Dương ra tay, các cường giả sau lưng ông ta cũng biến mất.
Trận chiến lại nổ ra.
Chu Phạn cảm thấy hơi đau đầu, Tả Lão cái gì cũng tốt, chỉ có tính cách nóng nảy, lần này dẫn ông ta đi theo đúng là một sai lầm.
Lúc này Diệp Quân bỗng đi đến cạnh Chu Phạn: “Cần giúp gì không?”
Chu Phạn quay sang nhìn Diệp Quân: “Ngươi biết chúng à?”
Diệp Quân bĩu môi, người phụ nữ này cũng thông minh quá rồi đấy.
Chu Phạn nhìn Diệp Quân: “Chúng đuổi giết theo ngươi đến đây sao?”
Diệp Quân: “…”
Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quân, Chu Phạn hơi ngạc nhiên: “Đúng là đến tìm ngươi rồi, sao ngươi lại đắc tội với Ác Đạo Minh vậy? Đây là một thế thực cực kỳ lớn mạnh”.
Diệp Quân lắc đầu khẽ cười: “Chuyện này dài lắm”.
Chu Phạn định nói gì thì ngay lúc này đám người Huyền Dương ở phía xa bỗng dừng lại, chúng vội lùi ra xa cả trăm trượng.
Thấy thế mọi người đều khá khó hiểu.
Chu Phạn và Diệp Quân nhìn phía sau đám người Huyền Dương, không biết từ bao giờ có một bà lão tóc bạc xuất hiện ở đó.
Ác Bà.