Nói hay thật.
Liễu Bình khẽ gật đầu, mở miệng nói: “Lời thầy giáo nói làm ta như tắm mình
trong gió xuân, ta nhất định sẽ cố gắng hiện hóa thành công."
"Cố lên!"
Thầy giáo khuyến khích.
Kế tiếp, hai người đều không nói nữa, chỉ đi dọc theo thông đạo thật dài bước
vào tế đàn.
Vào khoảnh khắc Liễu Bình đứng ở giữa tế đàn, tất cả quái vật đều đứng lên từ
những cái giá bạch cốt to lớn, cùng ngâm tung lên một chú ngữ tối nghĩa chưa
bao giờ nghe nói đến.
Nhưng dưới tác dụng của ảo cảnh, những chú ngữ đó nghe lại như âm nhạc
quảng bá nào đó bên trong cao ốc, làm người ta theo bản năng mà xem nhẹ.
"Ngươi chờ ở chỗ này một lát, lúc bắt đầu hiện hóa thì ta sẽ gọi người."
Thầy giáo nói.
"Vâng."
Liễu Bình đứng ở giữa tầng chót cao ốc –– thật ra là ở giữa tế đàn, lẳng lặng
chờ đợi.
Bỗng nhiên.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Tên người người có hạt giống căn nguyên
sức mạnh thần thánh, đã khiến một sức mạnh đồng loại khác cộng minh.”.
Ánh mắt Liễu Bình trở nên sắc bén như đao.- - Trên thực tế, nghi thức hiện hóa
đã bắt đầu rồi! Kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì? Nếu hắn không thể hiện hóa, vậy cứ
làm ra một đặc hiệu.
Nhưng mà nếu hắn hiện hóa thành công -- Vậy phải làm sao bây giờ? Hắn
nhanh chóng ngẫm nghĩ trong lòng.
Cùng thời khắc đó.
Sâu trong hư không.
Thi thể thường để kia dần dần tỏa ra ánh hào quang trắng tinh nhưng nặng nề.
Ánh hào quang tụ lại như biển cả, lộ ra cảm giác uy nghiêm và khó lường nào
đó chưa bao giờ có..
Thầy giáo bỗng chạy chậm đến, vội vội vàng vàng nói ở bên tai Liễu Bình:
“Mọi chuyện tiến triển nhanh hơn dự đoán, rất có khả năng người sẽ hiện hóa
thành công, cầm dụng cụ này đi, nó là thứ bảo đảm cho ngươi an toàn."
Hắn ta nhét một thứ nhỏ nhắn vào tay Liễu Bình, sau đó nhanh chóng rút lui.
ễ ầ
Liễu Bình cúi đầu quan sát.
Trên tay là một cái hộp màu bạc, không ngừng tỏa lên tiếng vang “Tích tích
tích”.
Nhưng nếu nhìn thấu lớp ảo ảnh đó, sẽ phát hiện thật ra cái hộp này là một dị
vật mọc đầy mắt.
Nó chuyển động vô số những đôi mắt, một bộ phận nhìn chằm chằm vào Liễu
Bình, phần còn lại thì nhìn về phía hư không, nhanh chóng hô: “Sắp tới! Sắp
tới! Sức mạnh buông xuống này sẽ lập tức tới, ta sẽ phân tích cấu tạo của nó
trong cả hành trình, mười giây đếm ngược cuối cùng-- Dị vật kia bắt đầu đếm
ngược.
Trong lòng Liễu Bình bỗng vang lên một giọng nói.
"Thánh quốc của... sẽ được ủy thác cho ngươi, chính là giờ khắc này..."
-- Là tên thượng để giả chết!
"Nói rõ ràng, rốt cuộc phải làm thế nào?"
Liễu Bình quát hỏi trong lòng.
"Thật ra nó chính là trang viên kia, chẳng qua sau khi bọn quái vật có được
trang viên, chỉ biết nó đứng sừng sững tên thời không, lại không biết nó là cánh
cổng thanh quốc... Người phải nghĩ cách cướp lấy toàn bộ trang viên, mang nó
bình yên vô sự về đến quốc gia của ngươi."
Giọng nói của lão nhân tiếp tục vang lên.
Trang viên! Nói như vậy thì hắn phải chọn con đường thứ ba.- - Phải hiện hóa
ra sức mạnh không thể đọc hiểu! Cùng thời khắc đó, giọng nói của lão nhân
theo đó mà vang lên: “Phải hiện hóa ra sức mạnh không thể đọc hiểu? Nói thật,
người am hiểu cái này hon ta... Nó là bản tính của ngươi - xảo trá, mơ hồ, không
thể nắm lấy."
Oanh! Giọng nói của thương để biến mất, mà thánh quang lộng lẫy vô biên
xuyên thấu qua hư không, như hải dương lao xuống hướng về phía Liễu Bình.
Chỉ trong vòng mấy phút.
Thánh quang như biển cả hoàn toàn đi vào thân thể Liễu Bình, sau đó dần dần
biến mất.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Ngươi đạt được tất cả thù lao ——”.
"Công đức thần thánh của ngươi đã đầy."
"Hiện giờ công đức thần thánh của nhân vật đã đến mức độ “Vô tận”."
"Khi người sử dụng thẻ bài này, sức mạnh thần thánh nhất định sẽ kết hợp với
đặc tính của bản thân ngươi, kích hoạt sức mạnh “Sáng tạo, hiện hóa ra tất cả kỹ
năng thần thánh không thể tưởng tượng, không thể nắm lấy và càng có tính lừa
gạt."
"Tất cả sức mạnh trong này hiện hóa thành một thẻ bài được nắm giữ bởi
ngươi."
ễ ỗ
Trên tay Liễu Bình bỗng có thêm một thẻ bài.
Bên ngoài thẻ bài trống rỗng, nhưng cẩn thận nhìn lại, sẽ phát hiện phần trống
này tỏa ra ánh sáng thánh khiết không gì sánh kịp.- - Nó là sức mạnh thần thánh
tinh khiết nhất! Hiện giờ, sức mạnh đến từ thượng đế này sắp kết hợp với đặc
tính trên người Liễu Bình, sinh ra sức mạnh hiện hóa hoàn toàn mới và không
thể tưởng tượng nổi.
Trong chớp nhoáng -- Quái vật khắ [bốn phương tám hướng cùng nhào về
hướng Liễu Bình.
Mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt bỗng hiện ra trước mắt hắn: “Đặc biệt chú ý:”.
"Tất cả quái vật nhất định sẽ cướp đoạt thẻ bài này!"
"Ngươi phải nghĩ cách che giấu nó, để tránh bị quái vật giành được, sau đó hiểu
rõ chân lý của sức mạnh thần thánh!"
"Đây là điểm mấu chốt của mọi chuyện!"
Tâm niệm của Liễu Bình xoay chuyển chỉ trong chớp mắt, bỗng cười rộ lên.
Hắn cầm thẻ bài rồi đứng bất động, để mặc cho những quái vật đó vọt tới trước
mặt mình, hóa thành một đám hình người rồi cướp đi thẻ bài từ tay hắn.
"Không thể phân tích! Không thể phân tích!"
Dị vật đầy mắt kia kêu lên.
Thầy giáo cũng theo đó mà xuất hiện.
Hắn ta tiếp nhận thẻ bài, vừa cẩn thận xem xét, vừa hỏi Liễu Bình: “Thẻ bài này
chính là sức mạnh hiện hóa mà người đạt được sao?"
"Không, nói chính xác hơn là-- nó chỉ là một loại hiện hóa không đáng chú ý
nhất."
Liễu Bình nói.
"Ồ?"
Ánh mắt của thầy giáo dời khỏi thẻ bài, dùng lại trên người Liễu Bình.
Liễu Bình tiện tay sờ một cái, lập tức lấy ra một thanh trường kiếm từ hư không,
cười nói: “Xem này, hình như ta có thể đạt được vô số thứ, hơn nữa bọn chúng
đều có chút... Một lời khó nói hết."
Hắn nắm chặt chuôi kiếm.
Chỉ nghe “Tạch"
một tiếng, trường kiếm lập tức bay ra, hăng hái xẹt qua trời cao, cứ bay mãi
hướng lên trời.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Á ắ ế ắ
Ánh hào quang chói mắt vô tận chiếu sáng chân trời, làm tròng mắt treo trên
bầu trời kia cũng không khỏi núp vào.
"Tuy nó là một thanh kiếm, nhưng lại có uy lực giống như đạn hạt nhân-- lại
xem cái này."
Liễu Bình lại duỗi tay nắm một cái rồi kéo ra một cái máy sấy.
"Cái này thì có lợi ích gì?"
Thầy giáo hỏi.
"Ta cũng không biết -- Chờ ta thử xem."
Liễu Bình bắt lấy máy sấy nhẹ nhàng nhấn một cái.
Bang! Máy sấy bắn ra một thứ chất lỏng màu trắng ngà, trong nháy mắt đã tản
ra, kết dính tất cả quái vật lên mặt đất, nửa ngày cũng không thể di chuyện bước
chân.
Liễu Bình như nổi hứng, lại lấy ra một đống thứ hiếm lạ cổ quái, không ngừng
thí nghiệm năng lực của chúng.
Thầy giáo đứng bên cạnh nhìn một lát, sau đó bình luận: “Năng lực ngươi đạt
được tương đối khó đọc hiểu, có lẽ chúng ta cần thời gian đánh giá, để người đi
rèn luyện nó, sử dụng nó, vậy mới có thể biết rõ cách dùng của nó."
"Ta cũng cảm thấy thực phức tạp."
Liễu Bình cảm thán.
Hắn tiện tay tung ra một chiều -- Xôn xao! Vô số những binh khí, áo giáp, thực
vật và các loại đồ vật hiện ra từ hư không, xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Bọn quái vật đều nhìn đến ngây ngẩn cả người.
"Đáng để nghiên cứu kỹ càng! Đáng để nghiên cứu kỹ càng!"
Dị vật đầy mắt kia kêu lên.
Thầy giáo nhìn vật phẩm đầy đất, lại nhìn thẻ bài trong tay, nhịn không được mà
hỏi: “Thẻ bài này thì sao? Nó có lợi ích gì?"
Liễu Bình không quay đầu lại, chỉ đùa nghịch vô số vật phẩm trên mặt đất,
thuận miệng đáp: “Thẻ bài này rất đơn giản, chỉ cần làm người ta cao hứng thì
có thể đạt được khen thưởng."
Thầy giáo cẩn thận quan sát thẻ bài.
"Ta cảm nhận được loại sức mạnh này, nó thật sự giống như người nói-- tuy
rằng thẻ bài không xem là mạnh, nhưng lại thật sự kỳ quái."
Hắn ta thở dài một tiếng, sau đó ném thẻ bài trở lại động vật phẩm.
Chỉ thấy bên ngoài thẻ bài sớm đã không phải thánh quang mênh mông vô tận--
Ngay từ nháy mắt Liễu Bình có được nó, hắn đã toàn lực sử dụng công đức
Thần Thánh Trắc, hợp lực “Sáng tạo"
và “Lừa gạt"
ể ầ ầ
để bày ra sức mạnh thần thánh và ngụy trang ở phần ngoài của nó.
Nó đã biến thành một thẻ bài màu sắc rực rỡ như bức tranh sơn dầu, trên đó có
vẽ một vai hề vui cười.
Danh Sách Chương: