Ba lớp quang ảnh ngưng tụ thành bình phong.
Chúng hiện ra trong hư không, trên đó dần dần xuất hiện bóng người và cảnh
tượng mơ hồ không rõ.
"Đây là cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Đây là vận mệnh chuyển thể mà ta có được nhờ dùng pháp môn hiến tế toàn bộ
sức mạnh Kỳ Quỷ, cầu xin được từ pháp tắc Vận Mệnh."
Thủy Thụ nói.
Chỉ thấy trên quang ảnh đầu tiên là một ngọn núi cao cao, trong tầng tầng lớp
lớp quỳnh lâu ngọc vũ trên đỉnh núi, có một thiếu nữ ngã xuống lôi đài, hơi thở
thoi thóp.
Tên quang ảnh thứ hai là một sơn thôn hoang vu, trong hàng loạt những thi thể
chất chồng cũng có một thiếu nữ sắp tắt thở.
Trên quang ảnh thứ ba hiện ra một tòa cung điện hùng tráng hoa lệ huy hoàng,
bên trong cung điện có một nữ tử nằm trên giường, đã không còn hơi thở.
Ba quang ảnh này như bị sức mạnh nào đó che đậy, chỉ có thể nhìn ra hình dạng
đại khái.
Liễu Bình trầm ngâm nói: “Đây là ba nữ tử Nhân tộc sắp chết đi –– Cho nên
người muốn bám vào thi thể của các nàng, mượn xác hoàn hồn, sử dụng thân
phận của các nàng để dung nhập vào thế giới này lần nữa, là như vậy à?"
"Chỉ có thể đoán như vậy,"
Thủy Thụ nói với giọng điệu kính sợ: “Nhưng nói thật, vận mệnh không phải
thứ mà chúng ta có thể phỏng đoán, nó chỉ lộ ra hướng đi đại khái thôi."
"Vậy ngươi muốn lựa chọn tuyến vận mệnh nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta không quá hiểu biết về văn minh nhân loại, ngươi có thể cho chút ý kiến
không?"
Thủy Thụ hỏi.
"Dựa theo lý giải của cá nhân ta, trong cảnh tượng đầu tiên, người sẽ trở thành
nữ đệ tử của một môn phái nào đó; Trong cảnh tượng thứ hai, ngươi sẽ trở thành
người sống sót của thôn xóm nào đó; Trong cảnh tượng thứ ba, rất có thể người
sẽ trở thành một hoàng tộc."
Liễu Bình nói ra phán đoán của mình.
"Loại nào là có lợi nhất?"
Thủy Thụ hỏi.
ấ ấ ề ế ấ
"Loại thứ hai sạch sẽ nhất, tất cả quan hệ xã hội của người đều biến mất, thân
phận cũng không bị người ta nghi ngờ, nhưng đồng thời ngươi cũng không có
bất cứ trợ giúp nào."
Liễu Bình nói.
"Đúng vậy, người nói rất đúng."
Thủy Thụ gật gật đầu.
"Vận mệnh loại một và loại ba còn lại đều có chỗ tốt nhất định."
Liễu Bình tiếp tục nói: “Trong vận mệnh đầu tiên, người sẽ đạt được thân phận
võ tu giống như ta, nhưng không biết rốt cuộc tình hình của người trong tông
môn thể nào -- Nếu đã bị đánh đến hơi thở thoi thóp, ta đoán địa vị nhất định
chẳng ra gì."
Thủy Thụ nói: “Nếu quyết định sóng vai chiến đấu, vậy chúng ta sẽ lập tức đối
mặt với nghi thức đánh thức Kỳ Quỷ của ngươi, còn phải đối phó những kẻ địch
Kỳ Quỷ không thể nói đó, cho nên ta phải có một địa vị không tồi, ít nhất có thể
trở thành trợ lực của chúng ta."
"Vậy chính là loại thứ ba -- Trở thành hoàng tộc."
Liễu Bình nói.
Hắn âm thầm gật đầu.
Một khi Thủy Thụ quyết định chuyện gì thì cũng chịu tận tâm tận lực.
Tựa như nàng ta không nói cái gì cả, nhưng vẫn duy trì toàn bộ nghi thức đánh
thức Kỳ Qúy.
Liễu Bình ngẫm nghĩ, sau đó lại nói: “Căn cứ theo hiểu biết của ta thì trong thế
giới này, địa vị của hoàng tộc vẫn rất cao, huyết mạch của bọn họ ít ỏi, hình như
là bảo vệ một bí mật nào đó cả thế giới này, hơn nữa có được giang sơn xã tắc
thiên hạ, bắt tay với Võ Minh để đối kháng tà giáo.
"Vậy quyết định thể đi, ta tiến vào hoàng tộc, trở thành nữ tử hoàng tộc sắp chết
kia."
Thủy Thụ nói.
"Thật sự sẽ trực tiếp trở thành nữ tử kia sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Không biết, vận mệnh chỉ hiện ra như vậy, cũng không nói cho chúng ta biết
tình hình cụ thể ra sao, nhưng ta đoán trở thành hoàng tộc tốt hơn hai loại vận
mệnh còn lại nhiều, có thể giúp được chúng ta."
Thủy Thụ nói.
"Đúng thế."
Liễu Bình cũng đồng ý.
"Như vậy -- Ta đi đây."
Thủy Thụ nói.
ễ ầ ố ắ
Liễu Bình gật gật đầu, trịnh trọng nói: “Ta sẽ nghĩ cách đi tìm người, cố gắng
lấy một phương thức mà mọi người đều chấp nhận để kết bạn với ngươi."
"Hừm, ta sẽ chờ người tới."
Thủy Thụ nói xong thì hình tượng thiếu nữ bên ngoài đã hoàn toàn biến mất.
Nàng ta biến thành tồn tại có một cái đầu và ba đồng tử dựng thẳng với cái đuôi
cá thật dài lần nữa.
Liễu Bình đúng một bên nín thở lẳng lặng chờ đợi.- - Hắn chưa bao giờ gặp qua
phương thức giao dịch với vận mệnh là lấy thân phận người chết để chuyển thể
như vậy.
Ngay cả ghi chép của văn minh các Trắc cũng không có chuyện như vậy.
Nhung Thủy Thụ vẫn chưa hành động.
"Ngươi đang đợi cái gì?"
Liễu Bình ngạc nhiên nói.
Thủy Thụ rũ đầu, ấn tay lên trên người rồi vuốt ve những cái vảy bị hư hại suy
bại đó, nhẹ nhành nói: “Buồn cười."
"Bên trong Kỳ Quỷ, chỉ có thể lấy pháp tắc hội tụ thành một bộ chiến giáp Kỳ
Quỷ thì mới có thể bảo hộ bản thân một cách hữu hiệu ––"
"Mà chiến giáp của ta đã hoàn toàn bị tổn hại.".
"Cho nên thật ra ta đã không còn đường lui nào nữa rồi."
Nàng duỗi tay nhẹ nhàng vỗ một cái lên người, làm phát ra tiếng chấn động kim
loại trong trẻo.
Tiếng giao kích của những cái vảy kim loại chi chít cũng theo đó mà vang lên.
Chỉ thấy làn da do cả bộ váy cấu thành ầm ầm rả rời, thậm chí cả cái đầu ba mắt
và cánh tay của nàng cũng xoay tròn rồi bay ra ngoài.
Tất cả mấy thứ này xoay tròn trên không trung, cấu thành một bộ xác ngoài đã
bị tổn hại một nửa-- Đuôi cá, thân vẩy cá và mặt giáp có ba đồng tử dựng thẳng,
tất cả những thứ này đều chỉ là một bộ chiến giáp! Chiến giáp này lơ lửng ở
giữa không trung, chung quanh lập tức dâng lên làn sương mù xám xịt.
Liễu Bình ngơ ngẩn nhìn bộ chiến giáp kia rồi chậm rãi quay đầu.
Sau đó hắn nhìn thấy một Thủy Thụ thật sự.
Nàng ta có mái tóc xinh đẹp thật dài đang tỏa sáng, thân thể như một thiếu nữ
chân chính, nhưng điểm khác biệt chính là, cả người nàng ta hoàn toàn được cấu
thành từ vô số sao trời màu xanh biển, là sinh mệnh thể mà Liễu Bình chưa bao
giờ gặp qua.
"Dựa theo văn khế chú ngữ của ta, bộ chiến giáp này đã được hiến tế cho phép
tắc Vận Mệnh."
Thủy Thụ vươn bàn tay được cấu thành từ sao trời ra, ẩn lên chiến giáp, lưu
luyến không rời nhưng vẫn đẩy nó vào hư không-- Cả bộ chiến giáp lập tức biến
ấ
mất.
Chỉ có một đồng tử dựng thẳng trên chiếc mặt nạ ba mắt kia đột nhiên bay phụt
ra, nhẹ nhàng dùng lại trên tay nàng.
Thủy Thụ lộ ra nét mặt vui sướng, nhẹ nhàng nói: “Pháp tắc Vận Mệnh để lại
cho ta một tia sức mạnh, coi như đáp lại hiến tế của ta."
Danh Sách Chương: