Hư không chợt lóe.
Trong bóng đêm vô tận, sao trời mênh mông như biển cả chợt hiện ra, như vô số
đóa hoa nở rộ, đột nhiên bừng sáng trước mắt Liễu Bình.
Sao trời.
Sao trời vô tận bắt đầu hội tụ lại với nhau, hiện hóa thành một cái đầu khổng lờ
tản ra hàn quang lạnh lẽo.
Cái đầu này quan sát Liễu Bình, vẻ mặt trở nên càng ngày càng nghiêm túc:
“Trong tương lai, ngươi đã từng có được “Vô Tôn Chi Nham từ chỗ ta, là như
thế đúng không?"
"Không sai, thưa các hạ."
Liễu Bình nói.
"Như vậy rốt cục ngươi đã phá giải mấy lớp bí mật rồi?"
Cái đầu sao trời khổng lồ hỏi.
"Ban đầu ta có thể trực tiếp đáp ra ba lớp bí mật, nhưng ngài nói với ta là còn
chưa tới lúc, không thể xem thường bí mật, chỉ cho phép ta nói ra bí mật đầu
tiên thôi."
Liễu Bình nói.
"Là ba bí mật kia à?"
Cái đầu sao trời khổng lồ hỏi.
"Đúng vậy."
Liễu Bình nhớ lại một chút, sau đó nói: “Lúc ấy chúng ta gặp mặt ở một nơi tên
là Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng, ba câu hỏi kia ở ngay nơi đó."
"Không sai, ta sẽ rải rác những câu hỏi đó trong thế giới mặt ngoài Luyện Ngục
và Vĩnh Dạ thần trụ, tìm kiếm tồn tại có thể giải đáp chúng."
Cái đầu sao trời khổng lồ nói.
Liễu Bình nói: “Ba câu hỏi là ——"
"Câu đầu tiên là, nơi như Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng cấu thành từ cái
gì?"
"Câu thứ hai là, nếu có một thế giới tương tự như Ngục giam tạm thời của kẻ vô
dụng, vậy làm sao chinh phục thế giới này."
"Câu thứ ba là, nếu một thế giới tương tự như Ngục giam tạm thời của kẻ vô
dụng có ý chí, vậy sau khi nó tử vong, làm sao để nó sống lại lần nữa."
"-- Trong lịch sử cực kỳ xa xăm của thế giới tu hành chúng ta, nó được gọi là
“Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu."
ầ ổ ồ ấ ề ầ
Cái đầu sao trời khổng lồ nói: “Đáp án của vấn đề đầu tiên là cái gì?"
Liễu Bình nói: “Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng được cấu thành từ một thế
giới."
Cái đầu sao trời khổng lồ nghi ngờ hỏi: “Làm sao người biết đáp án này?"
"Cái gọi là “Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu, bao gồm ba câu đố, mỗi một
câu đều là đáp án của câu còn lại."
Liễu Bình tiếp tục nói: “Câu đố thứ hai chính là đáp án của câu đầu tiên, mà câu
thứ ba lại đáp án của câu thứ hai, còn về câu đố thứ nhất, nó là đáp án của câu
thứ ba."
"Muốn cởi bỏ câu đố thứ nhất, chỉ cần xem câu thứ hai là được."
Cái đầu sao trời khổng lồ quan sát hắn, thở dài và nói: “Trong những năm tháng
tương lai, ta đã từng dùng thuật pháp bện thành một Ngục giam tạm thời của kẻ
vô dụng, đặt nó ở Luyện Ngục, hy vọng có người đi tìm kiếm, ai ngờ cuối cùng
bị coi thành nơi cầm tù Nhân tộc."
"Nhưng còn tốt, rốt cuộc cũng có người trả lời được câu thứ nhất."
Liễu Bình nhún vai và nói: “Các hạ, ta tới tìm Hồn Nguyệt Bí Ngọc, ta cần nó."
"Hồn Nguyệt Bí Ngọc... Không thể cho ngươi."
Cái đầu sao trời khổng lồ nói.
"Vì sao?"
Liễu Bình kinh ngạc hỏi.
"Trên người ngươi tràn ngập sức mạnh của Chung kết chi ma', một khi ngươi
đúc giáp thành công, nó sẽ mất khống chế, tất cả sẽ kết thúc."
Cái đầu sao trời khổng lồ nói.
Liễu Bình im lặng.
–– Nó biết! Thì ra cái gì nó cũng biết! Cái đầu sao trời khổng lồ tỏa ra một vòng
rồi lại một vòng quang luân lộng lẫy, chiếu rọi thập phương, cũng tiện thể hoàn
toàn bao lấy Liễu Bình vào ánh hào quang kia.
"Nói đi, nói ra đáp án của câu đố thứ hai, ta sẽ suy xét cho ngươi một cơ hội."
Cái đầu sao trời khổng lồ nói.
"Ta cởi bỏ câu đố thứ hai thì ngài sẽ giao khối Hôn Nguyệt Bí Ngọc kia cho ta
sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Nếu ngươi thật sự giải được câu đố thì ta sẽ suy xét –– Tuyệt đối không nói
dối."
Cái đầu sao trời khổng lồ nói.
"Thành giao."
Liễu Bình nói.
ắ ấ ề ế ế
Hắn thoáng nghĩ, sau đó nói: “Vấn đề thứ hai là, nếu có một thế giới tương tự
như Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng, vậy làm sao để chinh phục thế giới
này."
"Thật ra câu đố thứ ba chính là đáp án của nó."
"--Thế giới như vậy thật ra đã tử vong, chỉ cần nghĩ cách làm nó sống lại thì có
thể được nó nguyện trung thành."
Vừa dứt lời.
Cái đầu sao trời khổng lồ đột nhiên phát ra một loạt tiếng hô.
Cùng lúc đó, Trấn Ngục Đao bên hông Liễu Bình cũng không ngừng run rẩy,
phát ra tiếng vù vù.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi nói ra một phần
quan trọng của một bí mật thật lớn."
"Trấn Ngục Đạo đang bảo hộ ngươi khỏi tất cả tổn thương."
"Tồn tại vĩ đại đối diện ngươi phóng ra sức mạnh không gì sánh kịp, làm bí mật
này bị trấn áp ở đây, chỉ được người và nó biết được."
Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.
Tiếng nói to lớn của cái đầu sao trời khổng lồ kia lại vang lên lần nữa: “Bí mật
cánh cửa thế giới đã bị người phá giải hai lớp, nhưng ta không xác định muốn
người tiếp tục phá giải tiếp hay không."
"Hiện tại, đi giải quyết tai hoạ ngầm trên người người đi --"
"Cái này gọi là cởi chuông cần do người cột chuông, đây là trợ giúp ta cho
người, cũng là khảo nghiệm cuối cùng."
"Nếu ngươi có thể giải quyết tai hoạ ngầm trên người, vậy bí mật về cánh cửa
thế giới của Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ sẽ để ngươi mở ra!"
Lời còn chưa dứt, tất cả cảnh tượng chung quanh đã nhanh chóng tiêu tán.
Chỉ một thoáng.
Tất cả đã không thấy tăm hơi.- - Tựa như một giấc mộng.
Liễu Bình phát hiện mình đã đi tới một thế giới xa lạ, đang đứng trong một tòa
thành trì náo nhiệt.
Thế giới này nhìn giống như thế giới của người tu hành, có kiến trúc tương tự,
mọi người cũng ăn mặc phục sức của Tu Hành Trắc.
Liễu Bình nhìn khắp mọi nơi.
Chỉ thấy hắn đang đứng ở chỗ rẽ trước một tòa tửu lầu.
Một sức mạnh kỳ diệu lượn lờ trên người hắn.
Hai hàng nhắc nhở phù hiện ra: “Ngươi được vị tồn tại kia trợ giúp."
"Sức mạnh tà ma tạm thời bị ngăn chặn, đồng thời bị người khống chế như sức
mạnh của bản thân."
ễ ẩ ấ
Liễu Bình nhìn hai hàng chữ này, ngẩn ra mấy phút.
Đây là muốn làm gì? Tạm thời làm sức mạnh tà ma bị hắn khống chế? Hắn tới
nơi này có thể làm cái gì? Hắn đang nghĩ ngợi thì chợt nghe tên tửu lâu truyền
đến một giọng nữ: “Thôi, đã có đồ ăn càng tốt thì không ăn cũng không được."
Một dao động linh lực thuộc về Cửu U bộc phát ra, sinh ra từng trận gợn sóng
trên không trung.
Ngay sau đó.
Tên tửu lâu phát ra một tiếng chấn động vang dội đến tận xa xa.
Giữa mấy tiếng kêu gào thê thảm, làn sương máu mãnh liệt bay ra, như mưa
phùn rơi đầy đường phố.
Danh Sách Chương: