Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hư không truyền ra một giọng nữ: “Liễu tông sư, thắng một trận."
Liễu Bình suy nghĩ, sau đó nói: “Cho ta một thanh đao."
"Nếu ngài không có bội đao của mình thì trận thi đấu này chỉ có thể cung cấp
binh khí chế tạo sẵn cho ngài."
Giọng nữ giải thích.
"Được."
Liễu Bình nói.
Một thanh đao lập tức xuất hiện bên cạnh hắn, bị hắn bắt lấy.
"Liễu tông sư còn có yêu cầu gì? Cần nghỉ ngơi không?"
Giọng nữ ôn nhu hỏi.
Liễu Bình nói: “Không cần, để chín người còn lại cùng xông lên đi."
Hệ thống tạm dùng một giây.
Giọng nữ hỏi: “Ngài xác định?"
"Xác định."
Liễu Bình nói.- - Muốn khiến ý chí thế giới chú ý rồi từ đó thành lập liên hệ nào
đó, vậy biện pháp tốt nhất chính là được nàng tôn trọng từ phương diện vũ lực.
Nếu vậy, cho dù nàng không muốn có bất cứ gút mắc nào với hắn thì hai mươi
ngày sau một khi chiến tranh bùng nổ, nàng cũng tới tìm hắn.
Đã quyết định chủ ý.
Liễu Bình cầm đao mà đúng, đứng tại chỗ lẳng lặng chờ đợi.
Một rồi lại một hào quang hiện lên, dừng lại trên bờ cát, hiện ra từng bóng
người.
"Liễu tông sư lại muốn lấy một địch chín, cũng lớn lối lắm."
Một tên to con cả người toàn là bắp thịt sắt thép ồm ồm nói.
"Đúng vậy, tiêu chuẩn của chúng ta đều đã vượt qua nhất lưu, chẳng lẽ hắn
luyện võ đến mức choáng váng rồi?"
Một nam nhân trên người treo đầy súng ống trêu ghẹo.
"Đừng nói như vậy, có lẽ hắn thực sự có thực lực này, ta cũng muốn nhìn một
chút."
Một nữ tử cầm đoản kiếm và nói.
Rất nhanh, chín người đã đến đông đủ.
Liễu Bình lần lượt nhìn qua, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.
ắ ồ
Những người này -- Trước nay hắn cũng chưa gặp qua cho dù là trong hồi ức
quá khứ.
Chẳng lẽ là binh lực mà ý chí thế giới giấu riêng? Xem ra hắn hiểu biết quá ít
đối với thời đại này.
"Các vị, thỉnh."
Hắn ôm quyền và nói.
Chín người cũng không nói chuyện nữa, sẵn sàng chiến đấu ngay tại chỗ.
Giọng nữ lại vang lên lần nữa: “Đếm ngược mười giây, cuộc chiến chính thức
bắt đầu."
"Mười,"
"Chín,"
“Tám,"
“Một!"
Trường đao chấn động.
Cả người Liễu Bình phóng lên cao, trong nháy mắt đã biến mất.
Chín tên cao thủ đỉnh cấp đang muốn ra tay thì lại không thể không tạm dừng.
"Làm cái gì vậy? Là chạy sao?"
Tráng hán cười lạnh và nói.
"Không vội, chờ hắn rơi xuống."
Một võ giả khác nói.
Bỗng nhiên, giọng nữ kia lại vang lên lần nữa: “Thi đấu kết thúc."
"Liễu tông sư, mười trận toàn thắng!"
Mọi người ồn ào lên tiếng, sau đó lại cùng im lặng.
Bọn họ đều cao thủ đứng hàng bậc nhất, lúc này tùy tiện dùng một chút ý niệm
hoặc thần thức thì đã thấy được một huyết tuyến mảnh như tơ trên cổ mình.
Thì ra trong nháy mắt cuộc thi đấu bắt đầu vừa rồi, đối phương đã hoàn thành ra
chiêu! Đao thật nhanh! Nếu đối phương toàn lực ra tay thì họ đã sớm thân đầu
chia lìa.
Một người thở dài và nói: “Ta đánh không thắng đao thuật như vậy, thua không
oan uổng."
Mấy người khác đều nói không nên lời.
Từng ánh hào quang bao phủ trên người bọn họ, mang bọn họ rời khỏi nơi này.
Mãi đến lúc này, Liễu Bình mới nhẹ nhàng rơi xuống.
Vừa rồi bay lên trời không phải vì cái gì, mà là lười giao thủ với những phàm
nhân đó.
ố ễ
Nhưng nói ngược lại -- Rốt cuộc những người này nhảy ra từ đâu vậy? Liễu
Bình yên lặng nghĩ.
Bỗng nhiên.
Hư không mở ra.
Thiếu nữ mắt ngọc mày ngài kia lại nhảy ra, hưng phấn nói: “Oa, ngươi thật sự
thắng rồi!"
“Đúng vậy, làm sao vậy?"
Liễu Bình có chút tò mò.
-- Tại sao cuộc tỷ thí giữa những phàm nhân lại làm một thế giới chi chủ vui
mừng như thế?
"Nói thật với ngươi, ta là chủ nhân của thế giới này, những tên vừa rồi người
đánh thắng kia là cao thủ của các thế giới khác –– người giúp ta thắng một mớ
tiền."
Gaia nói.
"Từ từ, ngươi nói ngươi là chủ nhân thế giới..."
Liễu Bình lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Gaia tùy tiện vung tay lên, phóng ra sức mạnh đủ để hủy diệt tất cả.
"Này, người đã là thế giới chi chủ -- Từ từ, ngươi kéo ta làm gì?"
Liễu Bình nói.
Hắn mới nói được một nửa thì Gaia đã thu sức mạnh hủy diệt kia lại, bắt lấy
Liễu Bình rồi đi vào hư không.
"Biểu hiện của ngươi không tồi, ta được nở mày nở mặt, nhân cơ hội này mang
người đi trải đời."
Thiếu nữ Gaia nói.
Nàng lôi kéo Liễu Bình chui một bước vào hư không.
Hoàn cảnh chung quanh lập tức biến ảo một trận, hóa thành một nơi tương tự
như ghế lô.
Trên màn hình đang không ngừng chiếu lại cảnh tượng Liễu Bình rút đao chiến
đấu vừa rồi.
Trên bàn đặt đầy bình rượu và điểm tâm.
Trên sô pha to lớn có bảy tám nữ tử tư dung xuất trần, tú lệ tuyệt sắc đang ngồi.
"Các tỷ muội, đây là Liễu Bình."
Gaia nói như đang hiện vật quý.
Liễu Bình ngây người.- - Đây là tình huống gì thế này? Hắn đảo mắt qua toàn
bộ ghế lô, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ nhảy ra từ đỉnh đầu các cô gái: “Thế giới
chi chủ."
ế
"Thế giới chi chủ."
"Thế giới chi chủ."
-- Các thế giới chi chủ nữ tính tụ hội? Nhưng nhìn qua, đây rõ ràng là một đám
nữ nhân đang uống rượu.
Chỉ thấy nữ tử ngồi ở chính giữa trông có phong vận thành thục nhất buông ly
rượu xuống, ngoắc ngoắc ngón tay nói vọng về phía Liễu Bình: “Thì ra ngươi là
Liễu Bình, tiểu tử không tồi, tới đây, đến bên tỷ tỷ mà ngồi."
Liễu Bình đờ đẫn bất động.
Gaia âm thầm đẩy một cái ở sau lưng hắn, truyền âm: “Vừa rồi vị tỷ tỷ này thua
thảm, người thay ta chơi với nàng, dễ nàng vui vẻ, hiểu chưa?"
Liễu Bình lau mặt, suy nghĩ mọi chuyện lại một lần, chỉ cảm thấy tình cảnh này
làm người ta quá bất ngờ, nhưng lại không phải quá bất ngờ.- - Hiện tại tất cả
tai ách cũng chưa bùng nổ.
Những thế giới chi chủ đó mỗi ngày trừ chơi đùa ra thì còn có chuyện gì để
làm? Hoàn toàn không thành vấn đề! Nhưng các ngươi lấy ta làm trò chơi cũng
không đúng lắm.
Liễu Bình có chút tức giận trong lòng, đang muốn nghĩ cách thì lại nghe thượng
để bỗng lặng lẽ nói bên tai: “Liễu Bình, khống chế cảm xúc của ngươi."
"Làm sao vậy? Người cho rằng ta không thích ứng với tình cảnh này? Cũng
không phải, trường hợp này ta thấy nhiều rồi, ta chỉ cảm thấy --"
Thượng đế cắt ngang truyền âm của hắn, nói nhỏ: “Chú ý, các nàng cũng không
biết người là thế giới chi chủ nam tính, nếu không thì người giành trước thu các
nàng đi?"
Liễu Bình dùng lại.
Đúng vậy! Đây cũng là một cách hay.
Trước khi Ác Mộng buông xuống, nếu ta thu hết thế giới chi chủ nữ tính thì sẽ
thế nào? Như vậy không phải Ác Mộng không có thế giới chi chủ nữ tính để
cướp lấy sao? Còn chuyện về sau lại có thế giới chi chủ nữ tính ra đời -- Đó là
chuyện của sau này.
Những suy nghĩ nhanh chóng chớp động trong lòng Liễu Bình, trên mặt hắn lộ
ra nụ cười thẹn thùng: “Các tỷ tỷ có vừa lòng với biểu hiện vừa rồi của ta
không?"
Đúng lúc này, trên hình chiếu sau lưng hắn phóng ra hình ảnh trong chớp mắt
hắn rút đao mà chém.
Trong ghế lô, mắt cả đám nữ nhân đều sáng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK