Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dọc đường đi.
Mọi người đều hết sức cảnh giác, chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến sắp xuất
hiện.
Nhưng mà.
Thẳng đến xe ngựa xuyên qua toàn bộ cánh đồng tuyết, sắp đến tháp cao màu
đen, vẫn không có tình huống gì xảy ra.
Liễu Bình nhìn lại tòa tháp cao màu đen kia, chỉ thấy dưới chân nó có một cánh
cửa đang mở ra, bên trong hiện ra từng luồng hào quang hư vô.
"Sắp tới rồi, chúng ta đáp xuống đi."
Liễu Bình nói.
"Được!"
Sigrid lên tiếng.
Xe ngựa băng sương lập tức lao xuống, từ từ đáp xuống mảnh đất trống trước
tòa tháp cao màu đen.
Nơi này sớm đã có vài người tụ tập.
"Đại!"
Có người đứng xa xa hô to.
Ba người cùng nhìn lại, chỉ thấy một nam tử khí chất xuất chúng đi ra từ đám
người, phất tay hướng về phía Đại.
Đại lập tức lộ ra nụ cười, nói: “Đó là một Thế Giới chi Chủ cùng ta trưởng
thành, đi, chúng ta qua đó đi."
Nói xong thì nàng vọt qua đó.
Băng Dạ và Liễu Bình nhìn nhau, lại nhìn nhìn nam tử kia.
Chỉ thấy hắn ta mặc một chiến giáp rắn chắc, vác một thanh cự kiếm sau lưng,
cắt đầu định, tóc màu vàng kim, ánh mắt xẹt qua người Đại rồi nhìn về phía
Liễu Bình và Băng Da.
"Ngọ, đây là hai bằng hữu của ta-..."
Đại còn chưa nói xong thì đã bị nam tử giữ chặt.
"Đừng nói nữa, số người có thể đi vào rất hữu hạn, người gia nhập đoàn đội của
ta đi, ta có thể làm chủ mang người đi vào, những người khác thì không được."
Nam tử nói.
Đại giật mình.
Nam tử được gọi là Ngọ nói: “Đoàn đội của chúng ta giữ độc quyền nơi này, sẽ
không mặc kệ người nào ngoài đoàn đội tiến vào tháp, ta cũng chỉ có thể mang

một người bạn vào, nhiều hơn thì không được."
Hắn ta chỉ về phía sau.
Chỉ thấy quả nhiên có bảy tám Thế Giới chi Chủ động thành một hàng trước
cánh cổng của tòa tháp cao màu đen, chặn cửa, không cho người nào đi vào.
Trừ cái này ra, bên trên còn có mười lăm mười sáu Thế Giới chi Chủ canh giữ ở
hai bên cánh cửa.
Nhìn dáng vẻ thì đoàn đội này thật sự không cho phép người ngoài tiến vào bên
trong.
Đại nhất thời không biết nói gì cho phải.
Nam tử tên là Ngọ xua xua tay về phía Liễu Bình và Băng Dạ rồi nói: “Đi
nhanh đi, nơi này không phải chỗ mà những tên mới tiến vào Mộng Cảnh như
các ngươi có thể đổi mặt."
Băng Dạ nói: “Nếu chúng ta không đi vào thì sẽ thoát ly Mộng Cảnh, mất đi cơ
hội trưởng thành ở Mộng Cảnh."
Ngọ cười cười và nói: “Không đi thì lát nữa đoàn người chúng ta sẽ động tay,
làm bị thương linh hồn các ngươi, cho dù không chết, miễn cưỡng rời khỏi
Mộng Cảnh, cũng khó tránh khỏi nguyên khí đại thương."
Băng Dạ nói: “Các ngươi đang cướp đoạt cơ hội của các Thế Giới chi Chủ
khác!"
"Ngươi nói đúng, cường giả phải có người phụ trợ, vậy đương nhiên phải có
người làm kẻ yếu, bị đá ra ván cờ, trở thành nô bộc của các cường giả trong
tương lai."
Ngọ nói.
Băng Dạ lạnh lùng cười, đang muốn nói gì thì lại bị Liễu Bình đè lại.
"Đi, chúng ta rời khỏi nơi này trước."
Liễu Bình nói.
Hắn âm thầm đưa mắt ra hiệu.
"Được rồi, chúng ta đi."
Băng Dạ hậm hực nói.
Hai người nhìn về phía Đại.
Đại cắn răng một cái, đi ra từ phía sau Ngọ rồi nói với hắn ta: “Xin lỗi, nếu các
đồng bạn của ta không thể gia nhập, vậy ta sẽ ở bên các nàng."
"Đại? Ngươi điên rồi? Nếu từ bỏ cơ hội lần này thì người sẽ rời khỏi Mộng
Cảnh."
Ngọ bất ngờ mà nói.
"Thôi, có lẽ Mộng Cảnh có thể giúp ta mạnh lên, nhưng nếu ta đã tìm được
đồng bọn hợp ý nhau ở Mộng Cảnh thì cũng là một loại mạnh lên."
Đại mỉm cười và nói.
"Nói rất đúng!"
Băng Dạ giơ ngón tay cái lên hướng về nàng.
Đại lắc đầu, đi về hướng hai người.
Ngọ giữ chặt nàng từ phía sau.
"Ngọ?"
Đại nghi ngờ hỏi.
"Ta nhớ ta tiến vào Mộng Cảnh trước ngươi."
Ngọ nói.
"Đúng vậy, người tiến vào nửa năm rồi ta mới vào –– người nhất định đã trở
nên rất mạnh, chúc mừng ngươi."
Đại nói.
Nàng muốn buông tay đối phương ra, lại bị đối phương nắm chặt lấy.
"Những đồng bạn đó của ngươi không có sức mạnh Mộng Cảnh gì trên người,
vừa thấy là biết người mới, không bằng đi theo ta đi, ta bảo đảm người sẽ có thu
hoạch trong sự kiện lần này."
Ngọ nói.
"Ngươi muốn cái gì?"
Đại bình tĩnh hỏi.
"Chúng ta dung hợp đi, chỉ cần người chịu đi theo ta, về sau ta để người chưởng
quản tất cả mọi thứ trên mặt đất."
Ngọ nói.
Hắn ta kéo Đại vào trong lòng.
Đại đột nhiên tránh thoát hắn ta, lui về phía sau vài bước.
"Vừa rồi ta đã đưa ra lựa chọn, ngươi đã rõ chưa?"
Ánh mắt Đại lạnh như băng, gắn từng câu từng chữ.
Ngọ nhìn nàng thật sâu, một lúc sau mới nói: “Không bằng người suy xét lần
nữa, dù sao thực lực của ta đã tăng nhiều, chờ ta rời khỏi Mộng Cảnh... Có một
số việc sẽ không đơn giản như vậy."
Đại cảm nhận được hàm nghĩa sau lưng những lời này, nhưng nàng lại lui về
phía sau vài bước, trên mặt có thêm vài phần xa cách và châm chọc.
Bỗng nhiên.
Nàng duỗi tay ôm lấy Liễu Bình, lộ ra vẻ mặt khiêu khích hướng về phía Ngọ
rồi nói: “Ta đã có nam nhân, chờ ra ngoài thì sẽ dung hợp vào thế giới của hắn,
cho nên căn bản không sợ ngươi."
Liễu Bình có chút bất ngờ.
ễ ố
Băng Dạ đã nở nụ cười, đặt tay lên vai bên kia của Liễu Bình, phối hợp thêm:
“Đúng vậy, nam nhân này của chúng ta mạnh hơn cái tên thích uy hiếp người
khác như người nhiều."
Liễu Bình trái ôm phải ấp, thân thể lập tức hơi cứng lại.
Băng Dạ lặng lẽ truyền âm: “Liễu muội muội, diễn đi, hiện tại Đại cần chúng ta
ủng hộ!"
Liễu Bình ngây người một giây.
Đúng vậy.
Các nàng gặp qua dáng vẻ của ta.- - Đó là bộ dạng khi ta làm Andrea.
Nhưng không phải Andrea là một cô bé mỹ lệ động lòng người sao.
Ta bám vào người Andrea, sau đó lại giả trang thành nam tử, hai vị Thế Giới chi
Chủ nữ tính này biết rõ trong lòng.- - Tuy rằng ta sự thật là nam.
Ai... Hình như chuyện này trở nên phức tạp...
"A ha ha ha,"
Liễu Bình cười ha hả, một tay ôm Đại, một tay ôm Băng Dạ rồi nói: “Đi thôi,
chúng ta đi ra ngoài cũng không gì, bổn đại gia vốn có rất nhiều cách giúp các
người mạnh lên!"
"Là cách gì vậy?"
Băng Dạ đá lông nheo một cái.
"Đêm nay các ngươi sẽ biết, ha ha ha ha!"
Liễu Bình cười ha hả và nói.
Phi!
Hai nàng thầm phun nước bọt một cái trong lòng, lại nhịn không được cùng kêu
lên reo hò.
Liễu muội muội diễn quá tốt luôn! Làm tức chết cái tên kia! Các nàng nhìn lại
nam tử tên là Ngọ kia, chỉ thấy quả nhiên hắn ta đã tức giận đến mức mặt mũi
trắng bệch, xoay người đi vào trong đám người.
Hắn ta đứng trong đám người, nói cái gì đó với một nam nhân dáng vẻ như thủ
lĩnh, sau đó duỗi tay chỉ vào Liễu Bình.
"Không thể nào, chút kích thích như vậy cũng chịu không nổi? Còn muốn mách
lên à?"
Băng Dạ bất ngờ mà nói.
"Nếu thật sự động thủ thì ta cũng liều mạng, nhất định sẽ kéo mấy đệm lưng
theo, cùng lắm thì tỉnh lại từ Mộng Cảnh."
Đại nghiến răng nghiến lợi nói.
Liễu Bình khẽ lắc đầu.
ề ể ế
Lời này cũng không sai, nhưng ba người phe mình đều là người mới, hiểu biết
đối với Mộng Cảnh còn chưa đủ sâu.
Hơn nữa vừa rồi có một câu nói của đối phương khiến Liễu Bình chú ý --
“Không đi thì lát nữa đoàn người chúng ta sẽ động tay, làm bị thương linh hồn
các ngươi, cho dù không chết, miễn cưỡng rời khỏi Mộng Cảnh, cũng khó tránh
khỏi nguyên khí đại thương."
Nói cách khác, cho dù nơi này là Mộng Cảnh, cuộc chém giết giữa các Thế Giới
chi Chủ cũng sẽ chết người! Nghĩ đến đây, Liễu Bình đưa một tay đè lại bả vai
Đại, một tay ôm eo Băng Dạ, quát khẽ lên: “Bọn tỷ muội, chúng ta đi trước!"
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Hắn mang theo hai nàng và cả ba sinh linh, hóa thành một cuồng phong, nhanh
chóng rời xa tháp cao màu đen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK