Thiêu Thân Ô Nhiễm xuyên qua tầng tầng sương mù, cứ bay mãi vào sâu trong
thế giới.
Ở trên lưng nó.
Mẹ của linh hồn dơ bẩn đạp lên trên người Liễu Bình, đầy trào phúng mà nói:
“Thành thật một chút, nếu dám trêu ta tức giận thì ta bảo đảm ngươi sẽ hối
hận.”
“Vâng!” Liễu Bình thở gấp nói.
Thiêu thân phát ra một tiếng cười nhạo nho nhỏ, tốc độ bay càng nhanh lên vài
phần.
Mấy phút sau.
Nó bỗng dừng lại, nhẹ nhàng lướt tới phía trước.
Sương mù bị nó ném ở sau người, mà phía trước xuất hiện từng mảnh từng
mạnh sơn cốc bị băng tuyết bao trùm.
“Đây là...” Lilith nấp trong ngọn tóc của Liễu Bình, nhịn không được thất thanh
kêu lên.
Nàng vội che miệng lại.
Thiêu thân dừng lại trong sơn cốc, ổn định đáp xuống một mảnh băng tuyết.
“Vật cưỡi này không tồi.” Liễu Bình nói.
Sách thẻ tự động mở ra.
Hoa Tình Không lặng lẽ xuất hiện, trên ngón tay quấn quanh những sợi dây nhỏ
màu trắng đếm không hết, nhẹ nhàng run lên.
Tất cả dây nhỏ bay ra, hoàn toàn trói chặt lấy thiêu thân.
Norton dùng pháp trượng gõ một cái lên đầu thiêu thân, quát: “Cách không chấn
động!”
Thiêu thân lập tức bất động.
Libertas hưng phấn nhảy ra, đang muốn đâm đoản kiếm Hỏa Diễm vào thiêu
thân thì phát hiện nó đã chết.
“Quả nhiên là vật cưỡi quá yếu ớt.” Hắn ta thất vọng nói.
“Chúng ta cần đến nó, Lilith, nó là con rối thứ hai của chúng ta.” Liễu Bình nói.
“Được!” Lilith nói.
Thiêu thân chậm rãi động đậy, nhẹ nhàng vỗ hai cánh lần nữa.
Hoa Tình Không, Norton, Libertas lại trở vào sách thẻ.
Liễu Bình nhìn về phía bản đồ.
ấ ố ấ ế
Chỉ thấy mảnh sơn cốc này cũng bị đánh dấu, bên cạnh viết một hàng chữ nhỏ:
“Băng Phong Cốc.”
“Nơi xử lý giống loài Ác Mộng.”
“—— Cứ việc ta đã liên tục nghiên cứu con quái vật này, nhưng vẫn không thu
hoạch được gì.”
“Tạm thời để Mẹ của linh hồn dơ bẩn tiếp tục nghiên cứu nó đi, dù sao chúng ta
cũng tử thương thảm trọng vì chiến thắng cái tên này.”
Liễu Bình nhìn ra bốn phía.
Chỉ thấy một khối băng hình chữ nhật thật lớn đứng sừng sững ở giữa sơn cốc.
Ở bên trong khối băng, có một khối thi thể nằm yên lặng bất động.
Hình thể của nó cao chừng mười mét, nhìn như nhân loại, nhưng chính giữa đầu
lại có một cái lỗ thật sâu, bên trong tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Ở ngoài thân thể nó, những mầm thịt dài nhỏ rậm rạp bò ra, trên mỗi một mầm
thịt đều có một con mắt.
Dù bị đóng băng, nhưng những đôi mắt đó vẫn nhìn chằm chằm thẳng vào Liễu
Bình.
Liễu Bình di chuyển qua trái mấy chục mét, những đôi mắt cũng di chuyển
theo.
Tựa như ——
Chúng nó có tư tưởng.
Ở phía sau lưng tồn tại hình người cao hơn mười mét này, có một quả cầu hắc
ám tỏa ra bạch quang nhàn nhạt.
Giọng nói của Yana bỗng vang lên: “Khó có thể tưởng tượng, lại có thứ như vậy
tồn tại.”
Hoa Tình Không thở dài nói: “Trước nay ta cũng chưa thấy qua —— Quả nhiên
nó là tồn tại trong thời đại Ác Mộng sao?”
Liễu Bình ấn tay lên băng sương, chần chờ nói: “Thứ này thật sự đã chết sao?
Ta vẫn cảm thấy không tin nổi.”
Bỗng nhiên.
Bên hông Liễu Bình nhẹ nhàng rung lên.
Hắn vội vàng lấy ra thẻ thân phận kia, chỉ thấy trên thẻ bài có viết một hàng
chữ:
“Ngươi lướt qua chiến tuyến dài đăng đẳng, trực tiếp vào sâu bên trong thế
giới.”
“Đánh giá của ngươi tăng lên.”
“Thân phận của ngươi đã được đổi mới.”
“—— Xin hãy tiếp tục thăm dò tình huống của nơi này.”
ỗ
Trên thẻ bài, chung quanh ngôi sao lóng lánh kia bỗng có thêm ba ngôi nữa.
—— Chấp Pháp Giả bốn sao!
Chỉ một lần thâm nhập mà thân phận của Liễu Bình đã trở thành Chấp Pháp Giả
bốn sao!
Trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:
“Ngươi đã nhìn thấy được Ác Mộng.”
“Ngươi được danh sách Mộng Cảnh tán thành, thân phận hiện giờ của ngươi là
một thành viên của thế giới Mộng Cảnh.”
“Tất cả những điều ngươi thăm dò phát hiện đều đã được danh sách Mộng Cảnh
che chở, sẽ không khiến cho bất cứ kẻ nào trấn thủ bí mật khiển trách.”
Liễu Bình trầm ngâm, sau đó nhìn về phía bản đồ lần nữa.
Trên bản đồ, mấy câu nói kia của Ma Vương kỳ quỷ vẫn còn ở đó.
—— Nó từng suất lĩnh bộ hạ, dùng cái giá tử thương thảm trọng để đạt được thi
thể “Ác Mộng” này, nhưng lại không có thu hoạch gì.
Như vậy.
Hắn nên làm thế nào đây?
Liễu Bình suy nghĩ mấy phút rồi cất tiếng gọi: “Lilith.”
“Không được! Tuy nó nằm trong trạng thái tử vong, nhưng một khoảng thời
gian sau sẽ sống lại, ta không thể biến nó thành con rối.” Lilith hét lên.
Liễu Bình nhìn về phía “Ác Mộng” kia.
Chỉ thấy tất cả đôi mắt quanh thân nó đều đang châm biếm mà nhìn lại.
Liễu Bình lẩm bẩm nói: “Thật là quá đáng, rõ ràng đã chết còn có thể miệt thị
ta.”
—— Trên tay mình có sức mạnh gì đối phó được với nó chứ?
Không có.
Từ từ, không đúng, hình như có một tồn tại!
Liễu Bình hơi trầm ngâm, lấy quyển “Sổ tay giải phẫu và cải tạo (Bản chúng
sinh)” kia ra.
— Vị đại lão sau lưng quyển sách này có thể giải phẫu cả thần linh.
Nó biên soạn quyển “Sổ tay giải phẫu và cải tạo (bản chúng sinh)” này, nhưng
ai biết nó còn từng viết ra cái gì nữa không?
Có lẽ có phiên bản ngoài chúng sinh thì sao?
Lúc trước hắn và nó đã ước định, đến cấp 20 lại đến một lần, kết quả thoáng
một cái bây giờ đã lên được cấp 30.
Liễu Bình lập tức lấy quyển “Sổ tay giải phẫu và cải tạo (bản chúng sinh)” này
ra, nhỏ một giọt máu lên bìa sách.
ể ầ ấ ễ
Quyển sách nhỏ lập tức tỏa ra một vầng sáng, bao phủ lấy Liễu Bình.
Cảnh tượng bốn phía nhanh chóng biến ảo.
Giây tiếp theo.
Một giọng nói vang lên: “Chậc chậc, ngươi tới còn sớm hơn ta đã đoán ——
Nhìn xem, đã cấp 30 rồi.”
Liễu Bình quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một bóng dáng màu đen đứng ở bên cạnh, trong tay cầm dao phẫu
thuật và đang cắt một thứ phát sáng.
Liễu Bình cảm thấy lòng mình kiên định.
Mặc kệ danh sách Mộng Cảnh kia lợi hại thế nào, không phải hiện tại mình
chạy ra được rồi sao?
“Ngươi chạy ra từ một thế giới Mộng Cảnh, cẩn thận, nó sẽ bắt ngươi trở về vào
bất cứ lúc nào đấy.” Bóng dáng màu đen kia không ngẩng đầu lên mà nói.
Liễu Bình cười khổ một tiếng.
“Lần này ta phát hiện một vật, nó làm trong lòng ta sinh ra rất nhiều nghi ngờ,
cho nên ta đặc biệt tiến đến xin ngài dạy bảo, thuận tiện xem ngài có cảm thấy
hứng thú với thi thể kia hay không?” Hắn nói.
“Thi thể? Chỗ của ta có thi thể của vô số giống loài.” Bóng dáng màu đen lười
biếng nói.
“Nhưng thi thể mà ta phát hiện là một Ác Mộng tạm thời đi vào trạng thái tử
vong.” Liễu Bình nói.
Thế giới an tĩnh mấy giây.
Bóng dáng màu đen chậm rãi đứng lên, nghiêm nghị nói: “Cái gì? Ác Mộng!
Ngươi phát hiện thi thể Ác Mộng!”
“Đúng vậy, ngay trong danh sách Mộng Cảnh mà ta tới.” Liễu Bình nói
Danh Sách Chương: