Giây tiếp theo.
Liễu Bình phát hiện mình đã đi tới một nhà ăn có thể quan sát ra bên ngoài.
Hắn nhìn ra ngoài xuyên qua cửa kính sát đất to lớn.
Chỉ thấy trong bóng tối hư vô bên ngoài, có một thi thể kéo dài phập phồng như
núi non nguy nga đang nằm.
Thi thể mặc một bộ trường bào tỏa ra ánh hào quang thánh khiết, cho dù không
nhúc nhích, nhưng vẫn làm lòng người không ngừng dâng lên cảm giác kỳ dị
đan chéo giữa kính sợ và ấm áp.
Người lùn cũng nhìn thoáng qua bên ngoài, thở dài và nói: “Cho dù nhìn bao
nhiêu lần, vẫn làm người ta cảm thấy vô cùng chấn động -- có đúng không?"
"Đương nhiên."
Liễu Bình nói tiếp.
Thu nhân đáp lại: “Mỗi lần ta nhìn thấy thi thể thượng đế, đều cảm thấy mình
đang nằm mo."
Ba người nhất thời đều không nói chuyện.
Một giọng nói nhu hòa đột nhiên đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh: “Ba vị, xin
hỏi muốn ăn cái gì?"
"Được rồi, chúng ta đi ăn cơm đi."
Thu nhân nói.
"Đi."
Người lùn xoay người, ép bản thân không đi nhìn thi thể kia nữa.
Liễu Bình lui về phía sau một bước, ánh mắt vẫn dừng lại trên thi thể kia.
Hắn chú ý thấy trên thi thể khổng lồ kia bỗng hiện ra một hàng chữ to: “Thi thể:
Chúa tể toàn trí toàn năng."
Phía bên kia.
Trong thế giới nào đó.
Một đứa trẻ giáng sinh.
Nó mở mắt ra trong tã lót, lẳng lặng nhìn chung quanh.
Một nam nhân đội vương miện đang ôm nó, trên mặt là nụ cười rạng rỡ....
Rất tốt.
Xem ra thật sự như lời người kia nói, đời này của nó sẽ làm Thiên Cổ Nhất Đế.
Nhưng rốt cục những câu cuối cùng trên quyển sách kia là có ý gì? Nó yên lặng
hồi tưởng đoạn văn tự lặng lẽ hiện ra trên tờ cuối cùng của quyển sách kia:
ế
“Đừng tiếp xúc với Kỳ Quỷ."
"Lặp lại lần nữa, đừng tiếp xúc với Kỳ Quỷ."
"-- Chờ ta tới tìm ngươi!"
Liễu Bình nâng một ly rượu lên rồi nhẹ nhàng lay động.
"Đừng nhìn, đây là rượu mạnh đệ nhất mà tộc Người Lùn lựa chọn trong vô số
thế giới, nhất định là tốt nhất."
Thu nhân nói.
"Đương nhiên, ở phương diện chọn rượu thì các ngươi tuyệt đối có thể tin tưởng
ta."
Người lùn ngạo nghễ mà nói.
Liễu Bình uống một ngụm, cười nói: “Không tồi, thật sự có đẳng cấp lắm."
Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thi thể thượng đế kia luôn hấp dẫn ánh mắt hắn.
Chỉ cần nhìn thi thể chỉ cảm nhận uy thế phát ra trên người nó thì lý giải đối với
sức mạnh của Liễu Bình đã không ngừng gia tăng.
Tên giao diện thao tác anh linh xuất hiện từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Căn cứ
vào quyền hạn của 402187, đã kết nối với khối công năng trước mặt, điều tra
thuyết minh cất chứa ghi chép có liên quan, có muốn lập tức xem xét hay
không?"
"Xem xét!"
Liễu Bình nói.
Một quang ảnh hiện lên trong đầu hắn.
Đó là hình ảnh một thời đại không biết xa xôi cỡ nào trước kia-- Một thế giới
nhân loại cơ giới hoá phát triển cao độ.
Đến một ngày nào đó.
Không trung đột nhiên vỡ ra.
Vô số sao băng như trận mưa lửa giáng xuống mặt đất.
Thi thể thường để theo đó mà rơi xuống nhân gian.
Vô số nhân loại bị quyền năng của thi thể bao phủ, bắt đầu trở nên tràn ngập sức
mạnh Kỳ Quỷ.
Hình ảnh đến đây thì rơi vào đình trệ.
Một dấu mốc bằng chữ nhỏ xuất hiện ở cuối hình ảnh: “Lấy trình độ và công
huân hiện giờ của ta, chỉ có thể xem xét nội dung trên, quá đáng tiếc."
Liễu Bình nhìn hàng chữ nhỏ này, có chút sững sờ.
Giọng nói của người lùn bỗng vang lên: “Đừng nhìn, chỉ dựa vào cấp bậc của
chúng ta thì vĩnh viễn không có khả năng mượn sức mạnh của thần, thôi cứ
ố
thành thành thật thật uống rượu đi."
Thu nhân bên cạnh nói tiếp: “Vậy ngươi sai rồi, tuy cấp bậc không đủ, nhưng
sau khi có được 5000 công huân thì có thể đi đến thế giới nào đó để sắm vai
nhân vật ngẫu nhiên, nghỉ phép cho đã -- ta luôn chờ mong kỳ nghỉ tiếp theo."
"Ngươi muốn đi thế giới nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Thế giới rừng rậm Phỉ Thúy, làm một Thụ Vương."
"A, nơi đó thật sự không tồi, thật ra ta muốn đi thế giới vương quốc dưới lòng
đất, nhưng còn thiếu hơn phân nửa công huân."
“Từ từ rồi sẽ tới thôi."
Ba người nói, cùng cụng ly với nhau.
Liễu Bình liếc nhìn hai người một cái.
Thực lực của hai tên này cũng không ra sao.
Nếu tháo Ác Mộng chi Ủng trên người bọn họ xuống, sau đó ném bọn họ vào
Vĩnh Dạ thì bọn họ chỉ còn con đường chết.
Người lùn bỗng nói: “Đúng rồi, 408721, không phải người luôn muốn đi xem
những chức nghiệp hi hữu đó sao?"
"Đúng vậy, còn thiếu một ít công huân."
Liễu Bình cười nói.
"Đáng tiếc tiền chỉ có thể mua đồ dùng sinh hoạt, ta nghe nói người tích góp
được một mớ tiền -- người còn đang tự bỏ tiền ra làm sáng tác chức nghiệp ?"
Thu nhân hỏi.
"Thiết kế chức nghiệp là một nghề cực kỳ thú vị, ta kiên trì quan điểm này."
Liễu Bình nói.
"Nhớ đừng dùng hết tiền đấy, nếu không cuộc đời vĩnh sinh của người sẽ bị
ngưng hẳn, biến thành ngành nghề nô lệ."
Thu nhân cảnh báo.
"Đúng vậy, một khi biến thành ngành nghề nô lệ thì sẽ bị chuyển hóa thành trái
cây vào bất cứ lúc nào, vậy thì xong đời."
Người lùn cũng nói.
Ba người liếc nhau, đều có chút không rét mà run.
"Không nói chuyện này nữa, tới, uống rượu, uống rượu!"
Người lùn lớn tiếng reo lên.
Liễu Bình cũng chạm ly.- - Tiền chỉ có thể dùng để sinh hoạt, công huân thì làm
được càng nhiều chuyện.
Đây là một tình báo có giá trị.
Đột nhiên.
Mặt đất chấn động kịch liệt một hồi.
Hai hàng chữ nhỏ cùng bắn ra, hiện lên trước mặt ba người: “Nhắc nhở khẩn
cấp."
"Thông đạo số mười lăm xuất hiện linh hồn dị hoá, cấp bậc nguy hiểm loại C,
xin nhân viên công tác bình thường lập tức tị nạn."
Liễu Bình trộm nhìn về phía hai người khác, chỉ thấy bọn họ đều rất trấn định,
căn bản không có ý đứng dậy đi tị nạn.- - Xem ra nhà ăn này rất an toàn.
Cũng đúng, nơi này gần như là vị trí cao nhất của toàn bộ kiến trúc khổng lồ, có
thể trực tiếp nhìn thấy thi thể thượng đế ở bên ngoài.
"Thông đạo số mười lăm, nghe thấy không?"
Liễu Bình nói như bắt chuyện.
"Đúng vậy, đó là bọn 402250, có lẽ lúc này đã bị ăn luôn rồi."
Người lùn cười trên nổi đau của người khác mà nói.
Thu nhân giơ cái ly lên, nói với Liễu Bình: “Hôm nay ít nhiều gì cũng nhờ
người tới hỗ trợ, nếu không linh hồn kia không dễ khuyên trở về."
Liễu Bình nâng ly lên uống với gã một ngụm.
Lúc này mặt đất chung quanh lại run rẩy một chút, trên giao diện lập tức bắn ra
một đoạn nhắc nhở phù mới: “Đã kéo vào dị thứ nguyên để trấn áp."
"Hoàn cảnh an toàn."
"Nhân số thương vong: 2."
"Người sống sót: 1."
"Bởi vậy bất lực trong việc xử lý sự cố lần này, linh hồn người sống sót sẽ tiến
vào chư giới, hủy diệt tất cả ký ức, trở thành một trái cây sơ cấp."
"Hy vọng mọi người lấy đó để cảnh giác."
Danh Sách Chương: