Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình nhìn về những người còn lại, tiếp tục nói: “Làm việc đấy, phải làm
việc cho đàng hoàng, nếu có người chơi xấu thì ta nhất định giết cả nhà các
ngươi, nhưng nếu làm tốt, ta không keo kiệt cho khen thưởng chút nào cả, nói
thật ta cũng không để ý tiền, ta muốn ngân hàng này là vì mục đích khác, đã
hiểu hết chưa?"
"Hiểu, vậy ta đi xuống làm việc."
Lại có một đống sự nói.
Hai người còn lại gật gật đầu.
Tất cả cửa sổ biến mất.
Đám đông sự đều biến mất.
"Chỉ sợ chuyện này còn chưa xong."
Bạch Lang trầm tư mà nói.
"Đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy, dù sao đây là cơ cấu có tiền nhất
trong toàn bộ Luyện Ngục, ai mà nỡ chia miếng thịt lớn như vậy cho người
khác ăn?"
Lạc Tinh Thần cười lạnh và nói.
Liễu Bình cũng gật đầu đáp: “Thiên Kiếp Cảnh của ta cũng chưa kết thúc, bọn
chúng nhất định sẽ nhân cơ hội này, nghĩ cách giải quyết ta, nếu không chờ ta
tăng lên cảnh giới tiếp theo thì họ càng không có hy vọng."
Hắn nhìn thoáng qua hư không.
Chỉ thấy một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên bất động ở nơi đó: “Lý Trường
Tuyết, Yana và Maria có thể kiên trì thời gian trong: Ba mươi lăm giờ."
Tiểu phí thời gian một giờ mới lấy được tiến triển bước đầu.
Kế tiếp phải nhanh lên! Nhất định phải dựa vào tốc độ cực nhanh để hoàn thành
chuyện hắn muốn làm! Liễu Bình đang yên lặng suy nghĩ thì chợt thấy hư
không mở ra.
Một cây quyền trượng màu đen nhẹ nhàng rơi xuống, dùng lại trước mặt Liễu
Bình.
"Các hạ Tôn kính, người nổi nghiệp của Diễm Ngục ma thần, xin hãy kế thừa
quyền trường này, từ đây trở thành người cầm lái của ngân hàng Diễm Ngục."
giọng nói của một đống sự theo đó mà vang lên.
Liễu Bình nhìn lại quyền trượng, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện ra
trên hư không: “Ngân hàng Diễm Ngục chi trường."
"Thuyết minh: Người nắm giữ trường này có thể hiệu lệnh cho toàn bộ ngân
hàng, là người khống chế thực tế của ngân hàng."
ề ề
"––Tượng trưng cho tiền tài và quyền lực."
Liễu Bình cười cười, duỗi tay nắm lấy quyền trượng và nói: “Không tồi, đây là
một bắt đầu tốt."
Trong một gian phòng tráng lệ huy hoàng.
Trên cái bàn to lớn đặt đầy các loại hồ sơ, chồng chất như núi.
Liễu Bình khép phần hồ sơ cuối cùng lại, mở miệng nói: “Nơi này có tình báo
của hai người các ngươi, điểm này vẫn làm người ta rất bất ngờ."
"Ngân hàng Diễm Ngục kéo dài qua Luyện Ngục và Vĩnh Dạ, biết được một
chút về chúng ta cũng là bình thường... Người xem, nơi này nói ta là “Hung Sát
chi Lang không ai địch lại, chậc, cũng rất tinh mắt đấy."
Bạch Lang nhìn một quyển hồ sơ khác và nói.
"Ta thì tìm được một tài khoản, hư hư thực thực là Hồ Ly mở ở ngân hàng Diễm
Ngục, chúng ta có thể thử liên hệ với chủ nhân tài khoản này một chút."
Lạc Tinh Thần nói.
"Sao ngươi biết là hắn?"
Liễu Bình hỏi.
"Bởi vì tên tài khoản là: “Lão nam nhân mị lực thần cơ diệu toán, đây là tên
trong game của Hồ Ly."
Lạc Tinh Thần nói.
"Ngươi biết ID của hắn?"
Bạch Lang ngạc nhiên hỏi.
"Hắn chơi game thua ta hai mươi mốt lần, sau đó không dám tìm ta nữa."
Lạc Tinh Thần nói.
“..."
Bạch Lang.
"Vậy chúng ta đi thử xem."
Liễu Bình nói.
Hắn ấn một cái nút trên bàn.
Một ma quỷ cung kính đi vào, hỏi: “Các hạ, ngài có phân phó gì không?"
"Đi tìm được chủ nhân tài khoản này, đừng dùng vũ lực, nói thẳng là bạn cũ
muốn gặp hắn, vậy hắn mới chịu tới."
Liễu Bình nói.
"Thưa vâng."
ma quỷ nhận lệnh đi ra ngoài.
ễ ễ
Làm chủ nhân của ngân hàng Diễm Ngục, ý chí của Liễu Bình được quán triệt
tối cao.
Hai phút sau.
Một tiếng gõ cửa vang lên.
"Tiến vào."
Liễu Bình nói.
Vài tên ma quỷ dẫn một nam nhân đeo mặt nạ Hồ Ly đi vào.
"Thật sự là các ngươi!"
Người đeo mặt nạ Hồ Ly thốt lên.
"Ha ha ha, Hồ Ly thôi, không ngờ chúng ta lại tìm được người dựa vào phương
thức như vậy đúng không!"
Bạch Lang cười to tiến lên, ôm chầm hắn ta một cái.
"Thật tốt quá... Lúc trước Thỏ Tử nói các ngươi đã chết, nhưng hiện tại xem ra,
các ngươi đã được hắn làm sống lại."
Hồ Ly cảm khái.
"Hôi Cẩu và Mãnh Hổ đâu?"
Lạc Tinh Thần hỏi.
Hồ Ly nhìn thoáng qua những ma quỷ đó.
"Đều đi xuống đi."
Liễu Bình nói.
Đám ma quỷ lập tức lui ra ngoài.
"Mãnh Hổ ở Vĩnh Dạ, đang ở bên cạnh vị Luyện Ngục chân thần cuối cùng,
giúp hắn đánh thức các vị chân thần đã chết khác."
Hồ Ly thấp giọng nói.
Liễu Bình chậm rãi gật đầu.
Đúng vậy -- Lúc trước vị Ba Hành Giả Ác Mộng kia có thể tạo phản dưới mí
mắt Medea, còn làm ra nhiều chuyện như vậy ở Vĩnh Dạ, quả nhiên là có
nguyên nhân.
Bọn Hồ Ly đang âm thầm giúp hắn! Liễu Bình nói: “Các ngươi có tin tức của
đoàn trưởng không?"
"Hôi Cẩu tìm được đoàn trưởng đang ngủ say ở Luyện Ngục Thần Trụ rồi,
nhưng nghi thức đánh thức chân thần cỡ siêu lớn này cần đến tài liệu cực kỳ
quý giá và hi hữu, tuy chúng ta tích góp rất nhiều tài phú, nhưng vẫn còn kém
rất xa."
Hồ Ly nói.
Liễu Bình ném qua một thẻ vàng.
"Đây là?"
Hồ Ly nghi hoặc nói.
"Thẻ vàng của ngân hàng Diễm Ngục, có thể thuyên chuyển một nửa tài phú
của ngân hàng, hiện tại phải lập tức đánh thức đoàn trưởng, mau đi mua sắm các
loại tài liệu đi."
Liễu Bình nói.
Hồ Ly cầm thẻ vàng cảm ứng một hồi, phấn khởi nói: “Thật tốt quá, có tài phú
kinh người như vậy, chúng ta có thể nhanh chóng hoàn thành nghi thức."
"Còn cần bao lâu?"
"Ít nhất hai ngày."
"Không được, không còn kịp rồi, triều Ác Mộng sắp tới, quái vật Ác Mộng đã
phái một tạo vật quỷ dị tới tàn sát chúng sinh –– là một con quái vật hỗn hợp từ
chủ mẫu tàn nhẫn và linh hồn con nối dõi của ả, các ngươi phải dùng tốc độ
nhanh nhất để đánh thức đoàn trưởng!"
"Cái gì? Được! Chúng ta lập tức bắt đầu!"
Hồ Ly ném một loạt bộ đàm liên lạc cho mọi người, sau đó lập tức ấn ra một
thuật pháp.
Hư không mở ra.
"Giữ liên lạc!"
Hắn ta hô một tiếng, vội vội vàng vàng nhảy vào rồi biến mất trước mắt mọi
người.
Bỗng nhiên lại có một tiếng đập cửa vang lên.
"Mời vào."
Liễu Bình nói.
Một ma quỷ đi vào, cung kính nói: “Các hạ, Vĩnh Dạ xảy ra nhiễu loạn."
"Chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Cựu Nhật thần linh tránh thoát trói buộc, đang đánh thức các tồn tại của thời
đại kia."
Ma quỷ nói.
Liễu Bình yên lặng gật đầu.
Tính ra thì cũng là thời gian này.
"Cần ta làm cái gì?"
Hắn hỏi.
"Các thủ lĩnh vạn tộc Giám Sát Hội đạt thành nhất trí, đang muốn phái cao thủ
xử lý Cựu Nhật thần linh kia, ngân hàng Diễm Ngọc cũng có phần tham dự

trong đó, cần phải phái nhân lực ra."
Ma quỷ nói.
"Rất tốt, Bạch Lang, Lạc Tinh Thần, các ngươi đại diện ta đi đi, phải cẩn thận."
Liễu Bình đưa mắt ra hiệu với hai người.
"Không đúng lắm... Ta cứ cảm thấy những bảo vật quan trọng nhất của ngân
hàng Diễm Ngục đã bị giấu đi, chúng không cho ta xem."
Hắn truyền âm.
"Chúng ta đã xem qua những thứ trong kim khổ ngân hàng, người cảm thấy
những cái đó không đủ hi hữu và quý giá à?"
Lạc Tinh Thần khó tin mà hỏi.
"Đúng vậy, ta từng chứng kiến của cải cất giấu của Kinh Các Điểu, mà ngân
hàng này lại mượn tiền vốn của họ để mở ra, cho nên hẳn có một ít thứ tốt thật
sự, nhưng ta trước sau không có nhìn thấy."
Liễu Bình truyền âm nói.
"Cái này là do người xem qua quá nhiều thứ tốt, cho nên mới cảm nhận được
sai lệch trong đó, con sói nhà quê như ta thì đã sớm hoa cả mắt."
Bạch Lang thở dài nói.
"Các ngươi đi đi, lúc này ta cũng cần dẫn rắn ra khỏi hang, làm rõ ràng chuyện
của ngân hàng Diễm Ngục."
Liễu Bình nói.
Hai người ngầm hiểu.
Không chỉ có như thế -- Mãnh Hổ giúp vị Cựu Nhật thần linh kia trong Vĩnh
Dạ.
Họ đi theo cao thủ vạn tộc bước vào Vĩnh Dạ, nhất định có thể giúp đỡ Mãnh
Hổ, bảo đảm hắn và vị thần linh kia an toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK