Hai người hầu đứng trên hố đất, một người đi trả dụng cụ, người còn lại đứng
hầu bất động bên cạnh.
Liễu Bình bước từng bước một đi xuống, đứng trước quan tài.
Trong quan tài là một cái xác nữ đang nằm.
Là Delia! Quanh người Delia, một ánh hào quang hình người không ngừng lưu
chuyển hiện hình, hóa thành dáng vẻ của Andrea.
"Liễu Bình... Rốt cuộc cũng gặp lại."
Andrea cười rộ lên, phát ra cảm ứng tâm linh với hắn.
"Nơi này không phải chỗ nói chuyện, ta phải nghĩ cách mang các ngươi đi
trước."
Liễu Bình truyền âm.
"Ta duy trì thuật pháp quanh thân Delia, người dẫn chúng ta đi!"
Andrea nói.
Liễu Bình tiến lên vài bước, con người xuống, ẩn đôi tay lên thi thể, sau đó nhẹ
nhàng thu lại.
Thi thể bị sức mạnh của hắn nâng lên, lập tức bay lên trời, dừng lại trên vai hắn.
Vẻ mặt Liễu Bình hết sức tự nhiên, hắn khiêng thi thể đi lên hổ đất lần nữa.
"Hàng đã nghiệm xong, không tồi."
Hắn mỉm cười và nói.
Người hầu nhìn lại quan tài, chỉ thấy thi thể Kẻ Cầm Dù nằm bất động yên lành.
Tuy động tác vừa rồi của khách nhân này có vẻ hơi mạnh, nhưng cũng không
tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với thi thể.
Hắn ta âm thầm gật đầu, lại nhìn về phía khách nhân.
Chỉ thấy vị khách quý này đứng tại chỗ, trên mặt lộ ra vẻ vừa lòng.
"Tốt, ngài có thể trở lại đại sảnh yến hội, giao chuyện ở nơi này cho chúng ta xử
lý là được."
Người hầu cung kính nói.
"Vậy làm phiền các ngươi."
Liễu Bình nói.
Hắn khiêng thi thể của Delia, bước từng bước một trở về đại sảnh yến hội.
"Thế nào?"
Chủ trang viên thấy hắn trở về thì không khỏi hỏi một tiếng.
ấ ể ấ ố ấ
"Chất lượng thi thể rất tốt, ta đoán vị khách hàng kia nhất định sẽ vừa lòng."
Liễu Bình nói.
Mọi người như không nhìn thấy cái xác nữ trên vai hắn.- - “Đặc hiệu sư"
+ “Lừa gạt”.- - Thuật huyền bí Thánh Linh: Hư Ảo chi Khu.
Năng lực hệ biểu diễn vốn là lột xác từ lừa gạt, lần này tăng thêm một tầng sức
mạnh lừa gạt, huống chi còn thêm vào sức mạnh Thánh Linh! Dưới tác dụng
của ba lớp sức mạnh, trong nhất thời cũng không có kẻ nào phát hiện có gì
không đúng.
"Ở lại ăn cơm chiều không?"
Chủ trang viên lạnh nhạt nói.
"Không được, thời gian là tài phú, thưa các hạ."
Liễu Bình nói.
"Được, vậy ta không tiễn, chờ mong tin tức của ngươi."
Chủ trang viên nói.
"Gặp lại."
Liễu Bình nói.
Hắn hơi cúi người hành lễ, sau đó rời khỏi đại sảnh yến hội dưới sự dẫn dắt của
một người hầu khác.
Hắn lướt qua thềm đá thật dài, đi đến trước cổng trang viên lần nữa.
Xe ngựa đã chờ ở bên ngoài.
"Ngài đi thong thả, chủ nhân nói, chờ mong lần sau ngài đến thăm."
Người hầu đưa một huy hiệu cho Liễu Bình.
Liễu Bình nhận lấy huy hiệu, mỉm cười và nói: “Vụ làm ăn lần này thương
lượng thành công như thế, đương nhiên ta sẽ đến nữa."
Hắn lập tức lên xe ngựa.
Xe ngựa chậm rãi chạy ra khỏi trang viên.
Qua chùng mấy chục hơi thở.
Trong xe ngựa bỗng xuất hiện vài người đeo mặt nạ.
Là Long tộc!
"Chúng ta không ngăn cản được hắn, thời gian tranh thủ được cũng hơi ngắn."
Người cầm đầu ảo não nói.
"Không sao cả."
Liễu Bình nói.
Lúc này hắn đã huỷ bỏ sức mạnh của mình, thi thể của Delia cũng bị hắn ôm
vào trong ngực.
ấ ề ấ
Nhưng mà, tất cả mọi người đều không nhìn thấy.
"Không sao?"
Đối phương không hiểu nên hỏi lại.
"Đúng vậy, thành công, ta đã tìm về các nàng."
Liễu Bình nói.
"Thật tốt quá, vậy ngươi hãy lập tức rời khỏi cảnh trong mơ, đúng rồi –– Nhất
định đừng mang huy hiệu trang viên về, nếu không hắn sẽ tìm được ngươi."
"Cho ngươi."
Liễu Bình đưa huy hiệu trang viên qua.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Hắn tỉnh lại trong doanh địa.
Thi thể của Delia đang an tĩnh nằm trước lửa trại.
"Dậy?"
Aland đối diện quan tâm hỏi.
"Đúng vậy, có tình huống gì không?"
Liễu Bình cười hỏi.
"Không có, ta đang nhìn đây, ngươi yên tâm."
Aland nói.
"Làm phiền."
Liễu Bình cúi đầu nhìn về phía thi thể.- - Aland cũng không nhìn thấy thi thể an
tĩnh này.
Đây là sức mạnh của “Hư Ảo chi Khu"
sao?
"Andrea, ngươi ở đâu?"
Liễu Bình yên lặng hỏi.
"Ta ở đây."
Giọng nói của Andrea vang lên.
Cùng thời khắc đó.
Trong trang viên Ác Mộng.
Chủ trang viên đang bàn một vụ làm ăn mới.
Trừ Long tộc tới làm phiền một hồi ra thì những vụ làm ăn khác đều rất thuận
lợi.
Cho nên tâm tình của nó cũng khá tốt.
ỗ ẩ ầ
Bỗng nhiên, nghi ngờ nào đó trong lòng thúc đẩy nó quay đầu, nhìn ra bãi cỏ
bên ngoài.
Trên bãi cỏ–– Vì sao có hai cái hố? Chủ trang viên trực tiếp biến mất khỏi vị trí
cũ rồi xuất hiện trên bãi cỏ.
Chỉ thấy nơi này có hai cái hố, một cái là mộ địa số bảy; cái còn lại là một mảnh
đất trống không có mộ bia.
"Chủ nhân!"
Người hầu quỳ trước mặt nó, vẻ mặt đầy sợ hãi.
"Xảy ra chuyện gì?"
Chủ trang viên hỏi.
"Vừa phát hiện, nơi chúng ta đào, không phải mộ địa thứ bảy."
Người hầu nói.
Chủ trang viên bước lên trước một bước, nhẹ nhàng phất tay.
Mặt đất lập tức vỡ ra.
Một cái quan tài rồng bay ra, dừng lại trước mắt chủ trang viên.
Nó nhìn cái quan tài không có bóng người này, suy tư thật lâu cũng không nhớ
nổi nơi này chứa kẻ nào.
"Có ai nhớ rõ, nơi này mai táng người nào không?"
Toàn bộ trang viên không có bất cứ đáp lại nào.
Chủ trang viên dần dần rơi vào trầm mặc.
Sát khí tận trời bộc phát từ trên người nó.
"Rất tốt... Thật là ghê gớm, Long tộc quả nhiên rất tài giỏi."
Nó cười dữ tợn và nói.
“Hiện tại là thời gian nào?"
"Nhìn theo tiêu chuẩn thời gian của nhân loại chúng ta thì đang là ba giờ sáng."
"Rất tốt, ngươi canh chừng thêm một lúc nữa, trời sáng rồi thì có thể nghỉ ngơi."
"Vậy công huân..."
"Ta sẽ nghĩ cách giải quyết công huân”.
"Vâng!"
Nói xong với Aland, Liễu Bình lại nhắm hai mắt lại.
Đợi mấy phút.
Giọng nói của Andrea vang lên: “Đã chuẩn bị xong."
"Như vậy, ta bắt đầu đây."
Liễu Bình nói.
ắ ể ồ ố
Hắn ôm thi thể Delia vào ngực, khoanh chân ngồi trước đống lửa, sách thẻ trước
mặt tự động mở ra, để lộ hai thẻ bài.- - Ác Mộng chi Ủng Huyết Khô Lâu.- -
Cây đuốc Nhân tộc.
Hai thẻ bài cùng tỏa ra ánh hào quang.
Giọng nói của Andrea lại vang lên lần nữa: “Ngươi mang trên người danh sách
quân viễn chinh Ác Mộng, không thể tiến đến bằng chân thân, vẫn phải dùng
thuật pháp Long tộc để tiến về phía trước trong giấc mộng."
"Được."
Liễu Bình biết nghe lời phải.
Hắn điều chỉnh hô hấp, lại thử đi vào giấc ngủ lần nữa.
Vào thời khắc nào đó, chiếc nhẫn hình rồng trên ngón tay hắn lóe lóe.
Một lực lôi kéo thật lớn truyền đến từ bên hông.
Liễu Bình chỉ cảm thấy cả người thoát ly khỏi doanh địa quân viễn chinh, bay
sâu vào hư không.
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy mình vẫn ngồi trước đống lửa, con
thỏ canh giữ trên vai, sách thẻ mở ra trước mặt, Aland cảnh giác quan sát hướng
đi chung quanh.
Tất cả cảnh tượng chợt lóe qua.
Hắn xông lên không trung, hăng hái bay vào sâu trong hắc ám vô tận.
Phi hành.
Phi hành.
Danh Sách Chương: