Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở một nơi khác.
"Ta có thể nhận thua được không?"
Liễu Bình đứng tại góc tường, âm thầm hỏi.
"Không được, ngươi không có bất cứ lý do chính đáng nào để nhận thua cả, làm
vậy tương đương với việc phá hoại một trận tranh tài đặc sắc, đám Yêu tinh sẽ
coi thường ngươi."
Thượng Đế nói.
Liễu Bình thở dài với vẻ bất đắc dĩ.
Một khi bị Yêu tinh coi thường, bọn chúng chắc chắn cũng không muốn tới
giúp đỡ chính mình.
"Thế nhưng phải làm cách nào mới có thể tìm tới tên Yêu tinh kia đây?"
Hắn bắt đầu nghĩ cách.
Đại Địa chi Mẫu nói: "Ta có thể tìm kiếm mọi thứ trên mặt đất, Tử Thần có thể
loại bỏ tất cả vật sống, Thượng Đế sẽ biết mọi manh mối, nếu như cả ba chúng
ta liên thủ với nhau, có lẽ sẽ có hi vọng tìm tới nó."
"Thế nhưng Yêu tinh có một loại bản lĩnh rất kỳ lạ, bọn chúng thường làm nũng
với tất cả các pháp tắc, nhiều khi, pháp tắc cũng sẽ nhường bọn chúng... nói như
vậy, coi như chúng ta liên thủ với nhau cũng không tìm tới nó."
Thượng Đế nói: "Trừ khi..."
"Trừ khi cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Trừ khi trên người người có vật phẩm nào đó của Yêu tinh, như vậy mới có thể
triệt tiêu việc làm nũng của bọn chúng."
Thượng Đế nói.
"Ta có."
Liễu Bình nói.
Ngay sau đó... Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:
[Chú ý!]
[Tuyến thời không sắp bị phá hoại.]
[Ngươi cần phải loại bỏ vật cản, đảm bảo tuyến thời không mà người thiết kế ăn
khớp với tương lai.]
[Năm giây sau, tứ đại pháp tắc sẽ cưỡng chế người tiến hành công việc loại bỏ
vật cản này, nếu không người sẽ bị xóa bỏ!]
ễ ấ ẳ
Liễu Bình thất thanh hỏi: "Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ có chuyện gì đã xảy ra
tại thế giới kia rồi?"
Một giây sau... Hắn biến mất khỏi lâu đài của Yêu tinh.
Thế giới đổ nát.
Lóe lên.
Liễu Bình xuất hiện trên đồng bằng mênh mông vô bờ.
"Thành thị đã không còn tồn tại... do kẻ nào làm?"
Nữ Tử Thần hỏi.
"Liễu Bình, cẩn thận."
Thượng Đế nói.
Liễu Bình bỗng quay đầu lại.
Một tên quái nhân toàn thân hắc ám lơ lửng giữa không trung, đang nhìn mình
với ánh mắt rất kỳ quái.
La Vương Ác Mộng! Tại sao nó lại đi tới thế giới này? Xem ra cái tên Thể ký
sinh ngu xuẩn kia đã làm ra lựa chọn.
"Ngươi là ai?"
La Vương Ác Mộng hỏi với vẻ ngạc nhiên.
"Ngươi đoán xem?"
Liễu Bình lưu lại ảo ảnh tại chỗ, cả người chui vào trong hư không, chậm rãi lùi
về phía sau.
La Vương Ác Mộng cười gằn nói: "Thử một lần lại nói."
Một cánh tay rất dài từ sau nó duỗi dài ra, đâm xuyên ảo ảnh của Liễu Bình.
"Ảo ảnh Kỳ Quỷ rất không tầm thường, thậm chí ngay cả ta đều mắc lừa, như
vậy, chân thân của ngươi cũng không xa mới đúng..."
Mấy trăm cánh tay từ phía sau La Vương Ác Mộng duỗi ra, liên tục kết các loại
thủ ấn khác nhau.
"Tất cả ảo ảnh, diệt!"
Nó hét lón.
Gợn sóng vô hình từ trên người nó tản ra, làm cho mọi thứ ẩn nấp trong hư
không đều hiện hfinh.
Thế nhưng không có Liễu Bình.
La Vương Ác Mộng ngạc nhiên nói: "Không thể nào! Chỉ là một phàm nhân mà
thôi, tại sao lại có thể biến mất trước mặt ta được?"
Tại một nơi cách sau lưng nó khoảng vài chục mét.
Liễu Bình yên lặng đúng nơi đó, rút Bách Nạp đao từ bên hông ra.
ắ ắ
Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:
[Ngươi trang bị danh hiệu "Tội Ngục Quân Vương.]
[Dựa vào năng lực của danh hiệu này, khi người thoát khỏi ánh mắt của đám
quái vật Ác Mộng, bọn chúng sẽ không thể cảm ứng được hành tung của
ngươi.]
[Ngoài ra [Xin hãy nhanh chóng uốn nắn lại thế giới này, nếu không sự sai lầm
giữa nó và tương lai sẽ càng lúc càng lớn."
Liễu Bình hít một hơi thật sâu.
Mình chỉ có một chiêu đao thuật Kỳ Quỷ Vương cấp: Xà Phụ chi Vẫn có thể sử
dụng.
Không biết có thể xử lý đối phương hay không, đại khái là không được, thế
nhưng mình cũng nhất định phải lên.
Hắn nắm chặt đao trên tay... Ai ngờ La Vương Ác Mộng cũng cảm ứng được
điều gì đó, cũng đứng tại chỗ triển khai tư thế, quát khẽ: "Yểm Thắng Luân
Diệt!"
Tất cả cánh tay màu đen sau lưng nó đều dựng thẳng lên, cùng tạo thành cùng
một thủ ấn.
Bóng đêm vô biên như là bông tuyết, liên tục hiện lên trong hư không, ngưng
kết tại vô số bàn tay của nó.
"Cẩn thận, đây là một chiêu thức Kỳ Quỷ loại bị động, trong nháy mắt bị đánh
trúng có thể phản kích ngay lập tức, cho dù ngươi có danh hiệu cũng không kịp
ẩn núp."
Thượng Để nói.
"Vậy cũng phải đánh."
Liễu Bình nói.
Hắn dùng hai tay nắm chặt Bách Nạp đao, bắt đầu khởi động mọi lực lượng trên
người hắn.
La Vương Ác Mộng cũng là như thế.
Một người một ma, đều ngừng thở, yên lặng chờ đợi thời điểm giao thủ.
Một giây... Hai giây... Ba giây.
Liễu Bình giơ cao Bách Nạp đoa.
Hắn dự định ra tay! La Vương Ác Mộng cũng cảm ứng được, vẻ mặt nghiêm
túc hợp hai tay lại cùng nhau.
Tất cả bông tuyết hắc ám đều hòa tan thành nước sôi trào, như được ngọn lửa
bao phủ quanh người nó vậy, chờ đợi một đòn trời giáng sắp xuất hiện.
Ngay sau đó... Hư không bỗng chấn động.
Một Yêu tinh váy lục nhảy ra, dùng giọng điệu vô cùng vui mừng và hưng phấn
hét lớn: "Căn cứ một điều luật nào đó trong 33 triệu điều luật của luật pháp Yêu
ế ể
tinh mà xét, nếu như tuyển thủ dự thi rời khỏi hiện trường tranh tài mà không
phải do ý định của tuyển thủ đó, đấu trường của trận tranh tài này sẽ kéo tới vị
trí hiện tại của tuyển thủ đó!"
"Các ngươi hãy cùng dự thi đi!"
"Chúng ta có thêm một vị Chúa tể Ác Mộng dự thi... đây đúng là bước ngoặt vĩ
đại nhất của cuộc tranh tài lần này!"
"Các tiên sinh, các nữ sĩ..."
"Chúng ta sẽ gặp lại ngay sau khi quảng cáo!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK