Trong thành thị như một đống đổ nát.
Liễu Bình và John, Jenny lại đi trước thi thể khổng lồ như núi kia.
"Chính nó là kẻ đã hủy diệt thế giới của chúng ta!"
John giận dữ rút trường kiếm ra, dùng toàn lực chém về phía thi thể của Chúa tể
Ác Mộng.
Một tiếng vang giòn xuất hiện.
Kiếm của hắn ta gãy thành hai đoạn, một đoạn trong đó bay ra ngoài, cắm thẳng
xuống mặt đất.
John giật mình.
"Tới cùng là quái vật gì, ta... ngay cả da nó đều không chém nổi..."
Hắn ta nói với vẻ thất hồn lạc phách.
Jenny tiến tới ôm hắn ta, xoa nhẹ lưng hắn ta để an ủi.
Liễu Bình nói: "Không cần thiết thất vọng như vậy, vô số cường giả của các thế
giới đã chiến đấu với chúng nó qua vô số năm tháng, cũng chưa từng thắng nổi
bọn chúng."
"Vậy tại sao người lại có thể giết nó?"
John không nhịn được hỏi.
"Ta cũng bỏ ra vô số năm tháng... còn lâu hơn những gì người có khả năng
tưởng tượng ra."
Liễu Bình thở dài, nói.
Hắn đưa tay đặt lên thi thể Chúa tể Ác Mộng.
"Ngài định làm gì?"
Jenny hỏi.
"Ta cần cảm thụ sự tồn tại của nó, người biết đó, cho dù là lừa gạt người khác
cũng cần tư liệu nhất định, như vậy mới có thể làm cho người khác tin phục."
Liễu Bình nói.
Đang nói chuyện, lại có từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt Liễu Bình:
[Người phát hiện một thi thể, cùng một Ác Mộng chi Ủng.]
[Bởi vì ngươi là người thắng trận trong trận chiến tranh này, người đã thu được
quyền sử dụng của Ác Mộng chi Ủng trước mắt, ngươi có thể thu hồi nó bất cứ
khi nào.]
Lông mày Liễu Bình nhíu lại.
Á Ủ Á Ủ ầ ầ ầ
Ác Mộng chi Ủng? Tại sao lại là Ác Mộng chi Ủng? Lần trước, khi lần đầu tiên
mình tiến vào thế giới tầng Ác Mộng, phải dựa vào Ác Mộng chi Ủng Huyết sắc
Khô lâu mới có thể lừa được quái vật, thành công liên lạc với các Anh linh loài
người.
Về sau giết chết Nhà thiết kế chức nghiệp, thông qua Ác Mộng chi Ủng của hắn
ta tiến vào cơ cấu chuyên môn thiết kế nghề nghiệp cho chúng sinh kia.
Mà giờ phút này, Chúa tể Ác Mộng cũng có một Ác Mộng chi Ủng! Liễu Bình
không tự chủ được nín thở.
Hắn cảm thấy một loại quỷ dị khó nói lên lời... Một bí mật có tính hủy diệt nào
đó đang trong cơ thể Chúa tể Ác Mộng này, nó đang yên lặng chờ đợi mình.
Một khi mình biết được bí mật này, sẽ phải chia ly với mọi nhận biết trong quá
khứ.
Đây là một loại nhận biết mang tính nhảy vọt.
Liễu Bình hít một hơi thật sâu, nói: "Đại Địa chi Mẫu, dẫn John và Jenny rời đi,
bí mật này quá nguy hiểm, bọn họ không thể ở lại nơi này."
"Được."
Đại Địa chi Mẫu nói.
Chờ hai người rời khỏi, Liễu Bình rút Trấn Ngục đao ra, một tay nắm chặt
trường đao, một tay khác đặt trên thi thể Chúa tể Ác Mộng, đang định nói
chuyện, thì lại bị Thượng Để ngắt lời.
"Chờ đã, Tử Thần với Đại Địa chi Mẫu, lực lượng của các ngươi đã yếu ớt cùng
cực, không thể lắng nghe loại bí mật này được, sẽ gặp phải nguy hiểm."
Thượng Đế nói.
Chiếc nhẫn màu đen và chiếc nhẫn màu đỏ trên tay Liễu Bình rời đi, lơ lửng
giữa không trung.
"Ta biết người sẽ không ăn nói lung tung đối với loại chuyện này... thế nhưng
không phải ngươi cũng chết sao? Chẳng lẽ ngươi có thể nghe được?"
Nữ Tử Thần tò mò hỏi.
"Ta không giống với các ngươi."
Thượng Đế nghiêm túc nói.
"Là Chúa tể toàn trí toàn năng, chắc hẳn lão đã biết bí mật này..."
Đại Địa chi Mẫu thử dò hỏi.
"Ta biết, thế nhưng ta chính là người sở hữu sức mạnh toàn năng... ta có thể giả
vờ như không biết, từ đó bảo vệ tính mạng của mình."
Thượng Để nói với giọng nghiêm túc.
Hai vị nữ thần im lặng, linh hồn hoàn toàn nhập vào trong nhẫn, bay về nơi xa.
Hiện tại.
ố ổ ễ ế
Trong đống đổ nát chỉ còn lại Liễu Bình và Thượng Đế.
"Vậy ta bắt đầu."
Liễu Bình nói.
"Ta không biết cái gì cả, chính người cẩn thận."
Thượng Để nói.
Liễu Bình lại đặt tay lên thi thể kia, quát khẽ: "Tới đi, ngươi đã thuộc về ta!"
Bụp! Một tiếng vang nhẹ quen thuộc xuất hiện.
Một tấm thẻ bài lơ lửng trước mặt Liễu Bình.
Trên tấm thẻ bài này có vẽ vũ trụ và tinh không vô tận, mà tại giữa các ngôi sao,
một xác ngoài khổng lồ đang trôi nổi nơi đó.
Nó có mũ giáp trống rỗng, tản ra ánh sáng hình thoi, những bộ phận khác thì có
vô số xúc tu, tại đỉnh chóp của xúc tu lại có từng con mắt dựng thẳng xuất hiện.
Chính là ngoại hình của Chúa tể Ác Mộng! Hóa ra đây là một bộ Ác Mộng chi
Ủng - như vậy Chúa tể Ác Mộng chân chính có hình dạng gì? Liễu Bình lại
nhìn về phía thi thể của quái vật.
Hắn lập tức ngẩn người.
Thân thể khổng lồ của quái vật đã biến mất không thấy đâu nữa, nơi đó chỉ còn
lưu lại một thi thể không rõ dài khoảng bảy, tám mét.
Thi thể này không thể phân biệt được là gì, khi nó vừa xuất hiện cũng đã lập tức
được kích hoạt, quấn Liễu Bình vào bên trong.
Liễu Bình chỉ cảm thấy bốn phía lóe lên, mình đã xuất hiện trong một thế giới lạ
lẫm.
Nơi này như một nhà tù.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy có vô số linh hồn bị từng chiếc gai nhọn
xuyên thấu, bị treo ở không trung như một vật trưng bày vậy.
Toàn bộ thế giới như là một rừng gai nhọn hoắt đầy bẫy rập.
Tất cả linh hồn đều bị nhốt trong rừng, đã không còn bất cứ sức sống nào cả.
Những linh hồn này đã bị hấp thu tất cả lực lượng.
Bọn chúng đều tiến vào trạng thái hủy diệt vĩnh hằng, không thể khôi phục lại
được.
Liễu Bình không nhịn được mà lùi về sau hai bước.
Mặt đất dưới chân hắn sụp đổ.
Toàn bộ thế giới này cũng bắt đầu sụp đổ.
Nó hủy diệt.
Một thế giới... hủy diệt.
ế ồ ế ế ế ế
Lại là một thế giới... Vừa rồi mình đã giết chết một cái thế giới! Thế giới này
mặc một bộ Ác Mộng chi Ủng, nô dịch cắn nuốt chúng sinh, dùng để tăng tiến
thực lực bản thân.
Như vậy, tới cùng là kẻ nào đã điều khiển những thế giới này? Liễu Bình cảm
thấy nghi ngờ.
Thế nhưng toàn bộ thế giới đều đã sụp đổ, vỡ nát, biến mất.
Hắn trở về đống đổ nát khi trước.
Trên tay chỉ còn một tấm thẻ bài... Là tấm thẻ bài Ác Mộng chi Ủng kia.
Liễu Bình nhìn về phía thẻ bài trong tay, ngay lập tức có từng hàng chữ nhỏ
xuất hiện trên hư không:
[Ác Mộng chi Ủng: Vạn Đồng Giới Chủ.]
[Thuộc tính: ? ?? ?]
[Chuyên thuộc: Chiến giáp dành riêng cho Ý chí Thế giới.]
[Ngươi thấy được một bí mật có liên quan tới ý chí thế giới, điểm diễn cao cấp
+ 1.]
[Điểm diễn cao cấp hiện có: 2/10.]
[Xin hãy tiếp tục tích lũy điểm diễn, chuẩn bị tăng cấp Đặc Hiệu sư.]
Danh Sách Chương: