Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộng Yểm La Vương ngừng ở giữa không trung, tiếc nuối nói: “Tiểu tử, coi
như người may mắn, chờ ta vượt qua đợt vận mệnh chẳng lành này thì sẽ đến
chơi với người tiếp."
Nó bỗng biến mất khỏi trước mắt Liễu Bình.
Liễu Bình đứng trên bầu trời cách đó vài trăm thước, ánh mắt nhìn về phía hư
không.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại ở nơi đó: “Bách Nạp Đao đã chạm đến
cánh tay kẻ địch, “Sơ ngữ bị kích hoạt."
"Khi đao tiếp theo của người đánh trúng đối phương, Trù tình cũng sẽ kích hoạt,
nhất định phóng ra một đòn trí mạng."
"Chú ý, ba phút đã đến."
"Xin nghênh đón đợt vận mệnh chẳng lành thứ hai của ngươi."
Liễu Bình phun ra một búng máu, ánh mắt lạnh đi.
"Rõ ràng có thể tránh đi, lại liều mạng bị trúng một kích, kế tiếp nên cẩn thận."
Pháo gia nhắc nhở.
"Nó muốn giết ta, còn ta sao lại không muốn xử lý nó? Đây là chuyện liên quan
đến ba kiếp."
Liễu Bình nói.
"Sắp bắt đầu rồi."
Thượng đế nói.
Quang ảnh mơ hồ nhanh chóng lưu động chung quanh dần trở nên rõ ràng.
Liễu Bình phát hiện mình đang đứng trong một miếu thờ đen nhánh.
Ở bên ngoài miếu thờ, chung quanh là vô số những người tu hành, họ cùng quát
lên: “Bắt lấy ma chủ!"
"Tru ma!"
"Giết hắn!"
"Mọi người cùng xông lên đi!"
Trong mắt Liễu Bình hiện ra một chút hoài niệm, hắn bật cười và nói: “Thì ra là
chuyện như thế này."
"Thực lực của bọn họ rất mạnh."
Nữ Tử Thần nói.
"Đúng vậy, đều là người tu hành cảnh giới cực cao, hình như nơi này là một thế
giới tu hành rất rộng lớn cường đại... Ta có thể cảm ứng được dưới mặt đất tràn
ngập linh khí ngũ hành."

Đại Địa chi Mẫu cũng nói.
"Không sao,"
Liễu Bình hoạt động thân thể, ấn pháp quyết điều tức rồi tiếp tục nói: “Các
người biết vì sao cuối cùng thượng để lựa chọn ta để hợp tác không?"
"Vì sao?"
Pháo gia hỏi.
"Bởi vì thương để biết, vào lúc không thể dùng lực thì cần nhân tài như ta để có
thể giữ lại mồi lửa, làm nó lớn mạnh thêm một bước, không đến mức bị kiếp
nạn hủy diệt."
Liễu Bình nói.
Hắn tùy tiện vung tay lên.
Phát động “Đặc hiệu sư"
! Hư không vô biên gào thét kéo đến, giống như một bức tường kín kẽ, hoàn
toàn che đậy hắn lại.
Từ giờ khắc này, không còn ai có thể phát hiện tung tích của hắn.
Từng ánh lưu quang bay vào miếu thờ.
Những người tu hành hiện thân, cầm binh khí trong tay, cảnh giác đánh giá
chung quanh.
"Tên kia không ở đây!"
"Thật sự không có!"
"Đáng giận, lại để hắn chạy mất."
"Mau đuổi theo!"
Người tu hành điều tra một hồi rồi vội vàng rời khỏi.
"Chỉ như vậy?"
Nữ Tử Thần nói.
"Bằng không thì thế nào?"
Pháo gia nói.
"Ta còn trông cậy vào hắn giết vài người, giúp ta tăng cường sức mạnh tử vong
nữa."
Nữ Tử Thần thở dài và nói.
"Đừng có gấp, lát nữa ta giết một tên tầm cỡ cho ngươi."
Liễu Bình nói.
Câu nói vừa dứt.
Hắn nhắm mắt lại, ôm Bách Nạp Đao vào trong ngực, vẫn không nhúc nhích,
lẳng lặng điều tức.
ồ ể
Cảnh tượng chung quanh hóa thành quang ảnh mơ hồ nhanh chóng lưu chuyển
đi.
Trong hư không hiện lên ba hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Lần vận mệnh chẳng lành
này kết thúc."
"Xin hãy chuẩn bị."
"Hai phút sau sắp nghênh đón trận vận mệnh ăn mòn tiếp theo."
Liễu Bình vẫn bất động.
Qua mấy phút.
"Nó tới."
Thượng để nói nhỏ.
Trong hư không bỗng vang lên một tiếng cười điên cuồng: “Ha ha ha ha ha,
hiến thế giới của người cho ta cắn nuốt đi, tiểu tử!"
Chỉ thấy một hắc ảnh bỗng xuất hiện.
Là Mộng Yểm La Vương! Thân thể nó nhanh như điện bắn, lao vút về hướng
Liễu Bình.
Liễu Bình bỗng mở to hai mắt.
Trên trường đao bùng lên quang ảnh hư ảo tận trời, hóa thành một con rắn lớn
hắc ám lớn như cả thế giới, bao phủ tất cả mọi nơi.
Đạo thuật Kỳ Quỷ cấp Vương Xà Phu Chi Vẫn! Thân thể Mộng Yểm La Vương
khựng lại, sau đó tốc độ bỗng nhanh hơn mấy phần, cười to và nói: “Đao này
cũng coi như ra trò ra vẻ, xem ta phá đạo này của người như thế nào!"
Tất cả cánh tay hắc ám sau lưng nó mấp máy không ngừng, bỗng kéo căng ra
bốn phương tám hướng, hóa thành một lốc xoáy thật lớn tràn đầy huyết lưu đỏ
tươi.
"Nhịn ngươi đã lâu rồi."
Liễu Bình khẽ quát một tiếng, đôi tay cầm đao hung hăng chém về phía trước.
Trong phút chốc.
Trên trường đao lập tức bộc phát một tiếng nổ đùng như phẫn nộ.
Toàn bộ uy năng của Bách Nạp Đao đã thức tỉnh.- - “Sơ ngữ”, “Trù tình"
hoàn toàn được kích hoạt, bám vào Hắc Ám Cự Xà! Chỉ thấy trong đồng tử
dựng thẳng của Hắc Ám Cự Xà hiện lên một tia hàn quang, đón đầu mà tông
thẳng vào lốc xoáy huyết sắc vô biên vô hạn kia.
Toàn bộ thế giới mất đi tất cả âm thanh.
Hai loại sức mạnh Kỳ Quỷ to lớn va chạm lẫn nhau, mà chung quanh hiện ra
phù văn pháp tắc trùng trùng điệp điệp, giam cầm chúng vào bên trong, phòng
ngừa uy lực tiết ra ngoài, hủy diệt toàn bộ thế giới.

Đây là trói buộc tự nhiên của Tứ Đại Pháp Tắc, vì bảo đảm hiện tại và tương lai
nhất trí, chúng tuyệt đối không cho phép thế giới trước mắt hủy diệt!
"Chết đi!"
Mộng Yểm La Vương xuất hiện sau lưng Liễu Bình, toàn lực đấm ra một
quyền.
Nó nhân lúc hai đại Kỳ Quỷ chi thuật giao kích, đã lắc mình tới nơi này, muốn
dùng một quyền lấy mạng Liễu Bình! Cánh tay hắc ám đấm ra một quyền, trực
tiếp xuyên qua thân thể Liễu Bình.
Thân thể Liễu Bình dần dần hóa thành hư ảo.
Mộng Yểm La Vương hơi bất ngờ, ngẩng đầu nhìn lại nơi ban đầu mình đứng.
Chỉ thấy Liễu Bình cũng xuất hiện ở nơi đó.
Giờ khắc này, suy nghĩ của hai người lại nhất trí! Bọn họ cùng lao tới phía sau
đối phương, muốn tung một đòn đánh lén! Mộng Yểm La Vương nhìn lướt qua,
trong lòng lập tức hiểu ra.
"Chỉ dựa vào ngươi? Cũng dám đánh lén ta?"
Nó cười dữ tợn và nói.
Liễu Bình kia đứng đằng xa bất động, đột nhiên ném thanh đao đi, bắt đầu nhảy
một điệu múa xinh đẹp.
Mộng Yểm La Vương ngẩn ra.- - Đây là tình huống gì thế này? Chẳng lẽ tiểu tử
này bị nó bức điên rồi? Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Cách bên cạnh Mộng Yểm La Vương không xa, một bàn tay lặng lẽ vươn tới từ
hư không, đột nhiên xoay tròn rồi lập tức thu trở về.
Cùng lúc đó, không thấy thú bông hồng nhạt bên hông Mộng Yểm La Vương
đâu nữa.- - Thần thông thế giới loại: Tay áo càn khôn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK