Cùng lúc đó.
Trên trấn nhỏ số hai, một người toàn thân được cấu thành từ đá đứng trên mái
nhà cao nhất trong trấn nhỏ, nhìn về hướng trấn nhỏ số bốn.
"Trấn nhỏ số ba đi tấn công trấn nhỏ số bốn... Ta có nên cứu hay không?"
Nó mở miệng nói.
Ở sau lưng nó, một người hoàn toàn được tạo thành từ gỗ nói: “Đại nhân, cường
giả của trấn nhỏ số ba đánh bại trấn nhỏ số một, hiện tại lại đi tấn công trấn nhỏ
số bốn, nếu chúng ta không đi cứu thì rất có thể người tiếp theo sẽ là chúng ta."
"Ngươi nói rất đúng, bảo các huynh đệ chuẩn bị sẵn sàng."
Thạch Đầu Nhân nói.
Mộc nhân nhảy xuống từ mái nhà, lớn tiếng hô to trên quảng trường.
Rất nhanh, tất cả tùy tùng đều tập kết lại, sắp hàng thành đội trên quảng trường.
Hiện tại chỉ chờ Thạch Đầu Nhân ra lệnh một tiếng.
Thạch Đầu Nhân cao giọng mà nói: “Các huynh đệ, hiện tại chúng ta phải đi
cứu trấn nhỏ số bốn, lập tức xuất phát!"
Câu nói của nó vừa dứt.
Trên quảng trường, tất cả tùy tùng đúng tại chỗ bất động.
Thạch Đầu Nhân ngẩn ra, bỗng ngẩng đầu nhìn về nóc nhà một phòng ốc khác.
Chỉ thấy một thiếu niên nhân loại đứng ở nơi đó, một tay cầm đao, tay còn lại
ôm một nữ anh.- - Căn bản không biết hắn xuất hiện như thế nào!
"Không cần gọi họ, hiện tại họ đều rơi vào một công kích của ta."
Liễu Bình nói.
"Ngươi là cao thủ của trấn nhỏ số ba?"
Thạch Đầu Nhân trầm giọng nói.
Khi nói chuyện, nó tiện tay vứt ra bảy tám loại thuật pháp, sôi nổi rơi xuống
quảng trường.
Những thuật pháp đó hiện ra đủ loại hào mang, múa may qua lại chung quanh
các tùy tùng, nhưng lại hoàn toàn không thể đánh thức bọn họ.
"Nhận thua đi, ta không muốn giết các ngươi."
Liễu Bình nói.
"Các huynh đệ của ta bị làm sao vậy?"
Thạch Đầu Nhân hỏi.
ấ ế ấ ầ
"Chúng cảm thấy mình sa vào một trận chiến, nhất thời còn trầm mê bên trong
chiến đấu, không thể tự kềm chế."
Liễu Bình nói.
"Lừa gạt"
là sức mạnh Kỳ Quỷ trên người Liễu Bình, nó chưa bao giờ thất thủ, căn bản
không thể nào phỏng đoán cấp bậc của nó.
Thạch Đầu Nhân nhìn các tùy từng trên quảng trường.
"Vậy vì sao ta không trúng chiêu?"
Nó lại hỏi.
"Bởi vì ta cần người nhận thua, vậy thì ta không cần giết các ngươi."
Liễu Bình nói.
Thạch Đầu Nhân cười lạnh và nói: “Có một việc người còn chưa rõ, thật ra sức
mạnh Kỳ Quỷ mà ta có được là thứ người hoàn toàn không thể địch lại."
Một bóng mờ hình người lặng lẽ hiện lên phía sau nó, nhẹ nhàng đặt một thanh
trường đao lên cổ nó.
"Xin lỗi, xin lặp lại lần nữa."
Liễu Bình nói.
Thạch Đầu Nhân im lặng, cúi đầu nói: “Ta đã rõ, sức mạnh Kỳ Quỷ mà người
có được là thứ ta hoàn toàn không thể địch."
"–– Ta nhận thua.”.
Chỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hư
không: “Ngươi kích hoạt hình thức Thủ Ngục."
"Đối thủ của ngươi đã nhận thua, do đó kết thúc trận chiến đấu này."
"Ngươi đạt được linh hồn của nó.”.
Liễu Bình nhìn thoáng qua quảng trường phía dưới.
Lại có từng hàng nhắc nhở phù hiện lên: “Ngươi lấy Ma Diện Niệm Đao chịu
tải sức mạnh Kỳ Quỷ lừa gạt, khiến thần hồn những người này rơi vào chiến
đấu."
"Ngươi triệt bỏ chiêu thức."
Trên quảng trường, chúng tùy tùng như mới tỉnh từ cơn mộng.
"Đại nhân, chúng ta là đi cứu trấn nhỏ số bốn sao?"
Mộc nhân lớn tiếng hỏi.
Khóe miệng Thạch Đầu Nhân giật giật, nhìn về phía Liễu Bình.
"Đi đi, phối hợp Lão Lôi tấn công trấn nhỏ số bốn, không cần giết cường giả kia
–– Ta chờ tin tốt của các ngươi."
Liễu Bình nói.
ấ ể ấ ấ ấ ố ố
"Có nghe thấy không! Toàn thể xuất phát, đi tấn công trấn nhỏ số bốn!"
Thạch Đầu Nhân giận dữ hét.
Nó nhảy xuống, gia nhập vào những tùy tùng đó, cùng đi với hướng tới trấn nhỏ
số bốn.
Liễu Bình duỗi tay kéo một cái.
Một thẻ bài Ác Mộng hoàn toàn mới xuất hiện trong tay hắn.
"Thuật pháp Ác mộng: Thần Ma Hóa Thân."
"Đây là một loại thuật ác mộng cường đại, có thể triệu hoán hóa thân có thần
tính hoặc ma tính đến chiến đấu."
Liễu Bình đặt thẻ bài lên giao diện thao tác anh linh, nhẹ nhàng nói: “Thẻ thứ
hai."
Thẻ bài bụp một tiếng đã biến mất.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Còn lại một thẻ là có thể kích phát năng
lực mới, xin hãy cố lên!"
So với nhắc nhở phù trước đó, hình như biểu hiện của chữ nhỏ lần này có thêm
chút hoạt bát.
“Thẻ cuối cùng sao?"
Liễu Bình đứng trên mái nhà, nhìn ra xa theo hướng trấn nhỏ số bốn.
Chỉ thấy đội ngũ của Thạch Đầu Nhân nhanh chóng gia nhập chiến đấu, bắt đầu
cùng Lão Lôi và Vương Trọng Công tấn công trấn nhỏ kia.
Giọng nói hưng phấn của Vương Trọng Công truyền đến từ cánh đồng bát ngát
xa xa: “Người bên trong nghe đây, các ngươi đã bị vây quanh, mau đầu hàng."
"Tiên tri nói, không giết các ngươi!"
Tiếng giao chiến dần dần tạm dừng.
Một giọng nói vang lên từ trong trận: “Ta thấy các ngươi cũng chưa chết --”.
"Không sai,"
Lão Lôi không kiên nhẫn mà nói, “Hắn chỉ dùng một chiều đã bắt lấy ta."
"Ta cũng vậy!"
Thạch Đầu Nhân nói.
"Mau đầu hàng đi, đừng lãng phí đạn dược của ta."
Vương Trọng Công nói.
Trấn nhỏ trầm mặc mấy phút.
"Ta đầu hàng."
Rốt cuộc âm thanh kia lại vang lên lần nữa.
Liễu Bình giật mình.
ấ ắ
Trong hư không, lại một thẻ bài hoàn toàn mới xuất hiện ở trước mặt hắn.
Thẻ bài Ác Mộng!
"Thẻ bài quyền bính sơ cấp của địa cung."
"Sử dụng thẻ bài này thì người có thể bước đầu đạt được một phần bản đồ địa
cung và tình huống phân bộ của thế giới, đồng thời cũng có được một ít trợ giúp
của địa cung."
Thật ra thẻ bài này có chút tác dụng... Liễu Bình đang nghĩ ngợi, lại thấy lại một
hàng chữ thuyết minh hiện lên trên hư không: “Có thể ăn không?"
-- Giao diện thao tác anh linh đang trông mong nhìn chằm chằm thẻ bài này.
Bỏ đi.
Cho nó đi.
Liễu Bình cười cười, đặt thẻ bài lên giao diện trong hư không.
Thẻ bài “Bụp"
một tiếng đã biến mất.
Giây lát sau.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình: “Ngươi lấy ba thẻ
bài Ác Mộng để kích hoạt giao diện thao tác anh linh."
"Lần kích hoạt này chỉ định một mục công năng"
"Chư Giới chị Linh."
"Thuyết minh: Dựa vào công năng này, ngươi có thể nhìn thấy Linh cấp bậc thế
giới."
Danh Sách Chương: