Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình cầm lấy thẻ bài vai hề kia, kẹp vào giữa hai ngón tay: “Hiện tại ta còn
đánh không lại quái vật kia."
Tiên Tri nói nhỏ: “Khi bốn thẻ bài bị rút ra, chiến tranh sẽ bắt đầu."
"Có một quy tắc:"
"Ở thành phố Vô Tận, tất cả tồn tại Kỳ Quy chỉ có thể sử dụng sức mạnh của
mình lên nhân loại sau khi bọn họ đã tử vong."
"Lúc nhân loại còn sống, cho dù là ngài và đối thủ của ngài, cũng không được
dùng bất cứ sức mạnh mang tính tổn thương nào để đối phó nhân loại."
"Đây là quy tắc cuối cùng mà năm đó ngài và tất cả tồn tại Kỳ Quỷ đã ký kết."
Liễu Bình bừng tỉnh và nói: “Khó trách quái vật kia sử dụng thần linh để phát
động chiến đấu với nhau, là bởi vì nó không thể tự mình ra tay đối phó phàm
nhân."
"Đúng là như thế."
Tiên Tri nói.
"Ta nên làm thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Không có ai biết, ngay cả ta cũng không biết, chỉ có bản thân ngài biết thôi."
Tiên Tri nói.
Đúng lúc này, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên trên hư không:
“Đã đạt thành điều kiện kích phát."
"Mở ra cuộc chiến đã sắp đặt trước!"
"Sau triệu triệu năm dài đăng đẳng, trận quyết chiến giữa Vua Kỳ Quỷ và Ác
Mộng lại sắp bắt đầu!"
"Ngươi đã đạt được sức mạnh địa, thủy, hỏa mà năm đó hắn để lại, hiện tại xin
hãy đánh thức sức mạnh của gió."
"Phương pháp:"
"Thực hiện tâm nguyện của chúng sinh, đạt được nguyện lực."
"Khi ngươi không ngừng đạt được nguyên lực, Phong chi Pháp Tắc sẽ đạt được
càng nhiều sức mạnh, do đó hoàn toàn thức tỉnh."
"Tứ thánh thức tỉnh, ngươi sẽ dần dần phát hiện manh mối để đánh thức áo giáp
Kỳ Quỷ."
Liễu Bình liếc một cái đã quét xong.
Đây là bố cục mà năm đó hắn để lại sao? Nhất định hắn đã tìm được một cơ hội
phản kích trong cuộc đuổi giết và chạy trốn vô tận này.
Á ắ ắ ầ
Có lẽ chính là nơi này? Ánh mắt hắn dùng trên người Tiên Tri lần nữa.
Tiên Tri bị hắn nhìn thoáng qua, cả người co quắp bất an, một lúc lâu sau mới
trấn định lại, nàng nói nhỏ một tiếng: “Ta không phản bội ngài."
"Ta không nhớ cái gì cả, rốt cục năm đó đã xảy ra chuyện gì?"
Liễu Bình nói.
"Không ai biết, đó là bí mật khủng bố nhất, chỉ có ngài và kẻ địch của ngài đánh
cờ với nhau, muốn giết chết nhau, kéo dài từ triệu triệu năm thẳng đến giờ phút
này."
Tiên Tri nói.
"Ta đã chết vô số lần."
Liễu Bình nói.
"Không ai biết rốt cục kẻ địch của ngài mạnh đến mức nào, nhưng nếu không có
ngài thì ta dám đánh đố toàn bộ tồn tại trên thân trụ thậm chí là thế giới Kỳ Quỷ
sớm đã bị tàn sát không còn."
Tiên Tri nói.
Lúc này Nhan Minh đi tới từ cuối thùng xe, ngồi xuống bên cạnh Tiên Tri lần
nữa rồi mở miệng nói: “Ta nhìn thấy một đám tín đồ của thần Tội Ác đang lần
lượt bắn chết hành khách trong các thùng xe ở phía trước."
Tiên Tri nhìn vào hư không trong chốc lát, cứ như đang quan sát cái gì đó.
Giây lát sau.
Nàng nói: “Nghỉ ngơi trước một chút, đợi lát nữa chúng ta phải đổi một chuyến
tàu khác -- Qua thêm năm phút thì hành tung của chúng ta sẽ bị lộ."
Nhan Minh gật gật đầu.
Liễu Bình lại đứng lên, đi đến thùng xe tiếp theo.
"Ngươi đi đâu vậy?"
Nhan Minh hỏi.
"Tìm manh mối."
Liễu Bình nói.
Hắn đi xuyên qua thùng xe này, đi vào thùng xe phía trước, lập tức nhìn thấy
một đám người cầm súng lục và chủy thủ đang không ngừng giết chóc hành
khách bình thường.
Liễu Bình trầm ngâm một giây, sau đó tiện tay lấy Trấn Ngục Đạo ra.
Trường đao chấn động.
"Hư Thần"
được phát động!
ế ấ
"–– Triệu hoán một người khác ở song song thời không, chiến đấu cùng người
trước khi người xuất đao, hơn nữa có thể tan đi vào bất cứ lúc nào."
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Lại có một lão giả hắc y lặng lẽ xuất hiện, đứng ở phía sau hắn.
"Ngươi tiếp tục làm thần Tội Phạt."
Liễu Bình nói.
Lão giả hắc y gật gật đầu, hỏi: “Vậy còn ngươi?"
"Ta có thể đoán ra tâm nguyện của rất nhiều người trong chiếc xe này."
Liễu Bình nói.
Hắn đi về hướng một kẻ bắt cóc đang cầm lưỡi dao sắc bén trong tay.
Người nọ vừa giết chết một người phụ nữ, thấy Liễu Bình đi tới thì lập tức cười
dữ tợn và nói: “Vì vinh quang của thần linh!"
Gã ta vung mạnh trường đao bổ vào cổ của Liễu Bình.
Trong tay Liễu Bình bỗng xuất hiện một thẻ bài -- Đấu Trường Hư Không
Thành Giới! Chỉ một thoáng, Liễu Bình và tên bắt cóc kia cùng biến mất.
Kim giây chuyển động một nhịp.
Hư không mở ra.
Kẻ bắt cóc cầm lưỡi dao đi ra, gật gật đầu với lão giả hắc y đang đứng ở phía
sau: “Hiện tại ta là hắn."
"Thú vị -- Ta nhớ ra rồi, tồn tại Kỳ Quỷ không thể ra tay với phàm nhân."
Lão giả hắc y cười nói.
"Vừa rồi ta là nhân loại, cho nên có thể động thủ."
Kẻ bắt cóc -- Hoặc có thể nói là Liễu Bình mở miệng nói.
"Ngươi tính luôn để ta thay người làm thần linh Kỳ Quỷ sao?"
Lão giả hỏi.
"Tạm thời như thế."
Liễu Bình nói.
Hắn bước dồn dập đi đến phía trước, trên đường không ngừng vung vẩy trường
đao, giết chết toàn bộ nhóm bắt cóc trên đường.
Một, hai, ba, bốn, năm.
Năm giây.
Tất cả đám bắt cóc đã chết.
Liễu Bình thu đao, lớn tiếng nói với các hành khách chung quanh: “Các vị, an
toàn!"
Những hành khách còn sống sót đó lập tức hoan hô.

Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi hoàn thành tâm
nguyện của mười bảy phàm nhân: “Sống sót!"
"Giết bọn họ “Đừng giết ta"
"Ai tới cứu ta với!"
“Phong chi Pháp Tắc đạt được sức mạnh."
"Xin hãy tiếp tục nỗ lực."
"Cố lên."
Liễu Bình múa đao một cái, sau đó nói với lão giả hắc y đang đứng ở đuôi xe:
“Làm việc."
Lão giả thở dài nói: “Các linh hồn tử vong, ta đưa các ngươi đi đầu thai ––"
Hắn nâng lên tay, dẫn ra tất cả linh hồn đang hiện lên trên thi thể, sau đó đi vào
hư không rồi biến mất tăm hơi.
Lại một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Ngươi mang người
chết trở về thế giới chân thật để đầu thai lần nữa."
"Sức mạnh của đất được tăng cường."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK