Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Nữ sĩ Thống Khổ bỗng thay đổi.
Loại năng lực Kỳ Quỷ này phải mạnh cỡ nào cơ chứ, lại có thể lừa gạt Sách
Chân Thực của mình.
Thực lực của đối phương tuyệt đối không thể coi thường! Nói cách khác... Đối
phương chắc chắn không phải là người của thế giới Tu Hành, bởi vì không ai
trong thế giới Tu Hành hiểu được lực lượng của Kỳ Quỷ! Không cần tra xét về
thân phận nữa.
Vị tồn tại này vừa kiểm tra Sách Chân Thực, cũng đang cảnh cáo chính mình.
Không nên hỏi thăm những chuyện không nên hỏi, bởi vì dù ta nói là sự thật
hay là nói dối, ngươi cũng không thể biết được.
Nữ sĩ Thống Khổ thu hồi Sách Chân Thực, nụ cười trên mặt trở nên chân thành
hơn trước.
"Các hạ, ngài cảm thấy thế giới này của ta như thế nào?"
Cô hỏi.
"Cũng không tệ lắm, gần đây ta tương đối si mê văn minh tu hành, thích tìm
kiếm một vài bí mật trong đó, cho nên mới tới nơi này của cô vui chơi một lát."
Liễu Bình nói.
"Thế nhưng ngài chỉ thanh toán bằng vàng... ta còn có rất nhiều dịch vụ hấp dẫn
khác, chẳng lẽ ngài không muốn thử sao?"
Nữ sĩ Thống Khổ nháy mắt, lộ ra vẻ quyến rũ.
"Cô muốn cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Ít nhất cũng cần thanh toán bằng linh thạch chẳng hạn, vàng thật sự không phù
hợp thân phận của ngài."
Giọng nói của Nữ sĩ Thống Khổ trở nên dịu dàng hơn.
Liễu Bình tùy ý xua tay.
Trên mặt đất bỗng xuất hiện từng viên kim cương tản ra sóng linh hồn, dần dần
chất thành một đống cao cỡ nửa người, "Kim cương linh hồn u ám."
Nữ sĩ Thống Khổ nói với vẻ kinh ngạc.
Loại kim cương linh hồn này là mặt hàng cực kỳ thưa thớt, coi như trong Luyện
Ngục, cũng là một loại đá quý có giá trị khá cao.
Đối phương lại có thể tùy ý lấy ra một đống! Thứ này cũng không rẻ chút nào.
Được rồi.
Phục vụ tốt vị đại lão này đi.
ề ố ổ
Dù sao ai nguyện ý bỏ qua tiền bạc cơ chứ? Nữ sĩ Thống Khổ làm ra một thủ
thế.
Ngay lập tức, từng vị ma quỷ đi ra từ trong hư không, nhanh chóng đặt bàn dài,
thảm, nến và bộ đồ ăn tinh xảo trên sa mạc này.
Mọi thứ đều diễn ra một cách rất có thứ tự.
Khoảng năm giây sau.
Một bữa tiệc linh đình đã sẵn sàng.
"Danh hiệu của các hạ cần giữ bí mật sao?"
Nữ sĩ Thống Khổ làm ra một động tác ưu nhã, ra hiệu Liễu Bình ngồi xuống.
"Bí mật mãi mãi cũng là bí mật, muốn biết bọn chúng cần phải có thân phận và
điều kiện tương ứng, nếu không thì dù là ai đi chăng nữa, đều sẽ rước về cho
mình phiền phức không cần thiết."
Liễu Bình nói.
"Châm ngôn trí tuệ... chắc hẳn ngài đã ở trong Luyện Ngục một khoảng thời
gian dài đằng đẵng, ta mời ngài một ly."
Nữ sĩ Thống Khổ nhấc ly rượu lên.
Liễu Bình cũng tùy theo nâng ly.
Hai người hư chạm giữa không trung, cách một bàn ăn dài rồi uống một hơi cạn
sạch.
"Gần đây có tin tức gì mới hay không?"
Nữ sĩ Thống Khổ hỏi với vẻ tùy ý.
"Không có tin tức gì mới... ngoài trận bão táp kia sắp tới, có lẽ cô cũng có dự
cảm về điều này."
Liễu Bình nói.
"Ồ, ngài nói là sự kiện đó sao, ta chỉ biết sẽ có rất nhiều Thần linh ngã xuống,
thế nhưng ta không biết nội dung cụ thể là gì."
Nữ sĩ Thống Khổ nói.
"Cô vẫn không nên biết thì tốt hơn, ít nhất cũng sẽ vui vẻ mà sống tiếp."
Liễu Bình nói.
Từng món ăn cũng được bưng lên, rất nhanh, trước mặt Liễu Bình đã được bày
ra rất nhiều thức ăn.
Hắn tùy ý thưởng thức đồ ăn, nét mặt lại là lãnh đạm.
Mình đã ở cùng Yana rất lâu, khi trước cũng đã từng quen biết với Nữ sĩ Thống
Khổ, mình cũng biết rất nhiều chuyện về hai chị em gái này, ứng đối cũng
không tốn quá nhiều sức.
Nữ sĩ Thống Khổ nhìn Liễu Bình, ánh mắt toát ra một tia sáng.
ế ể ể
"Nếu như ta nói, ta có thể bỏ một cái giá khá lớn, ngài có thể nói tin tức cặn kẽ
về sự kiện kia cho ta biết được không?"
Cô ta hỏi.
"Kỳ quái, chủ mẫu của các cô hẳn phải biết đó là chuyện gì... như thế nào, bà ta
không nói cho cô biết sao?"
Liễu Bình ra vẻ khó hiểu hỏi.
Nữ sĩ Thống Khổ cắn răng, bỗng cười nói: "Không có cách nào, hiện tại người
được chú ý nhất, là em gái của ta - Yana, chủ mẫu đang chuẩn bị cho em ấy một
hôn lễ vô cùng long trọng, không có thời gian để ý tới ta."
"Em gái của cô... chậc chậc, hai chị em các cô à, đều cảm thấy đối phương mới
là em gái, mà mình là chị."
Liễu Bình tùy ý nói.
Bỗng nhiên, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu của hắn.
Nếu như nói... Mọi thứ đều có thể làm lại, vận mệnh của Andrea cũng đã thay
đổi.
Như vậy, Yana thì sao? Vận mệnh của nàng có thay đổi gì hay không?
"Yana là em gái ta, ta mới là chị."
Nữ sĩ Thống Khổ nói với giọng chắc nịch.
"Được rồi, ta có thể nói cho cô biết về sự kiện sắp phát sinh, thế nhưng cô có
thể cho ta cái gì chứ?"
Liễu Bình hỏi.
Nữ sĩ Thống Khổ đang định nói chuyện, bỗng nhiên cảm giác được cái gì đó,
lấy một viên thủy tinh từ trong tay ra.
Cô ta xoa nhẹ viên thủy tinh này.
Một giọng nữ uy nghiêm truyền ra từ trong thủy tinh: "Yana muốn dùng phương
pháp tự sát để rơi xuống Vĩnh Dạ, thế nhưng chủ mẫu đã phát hiện ra, cũng đã
bắt cô ta trở lại."
"Buổi tối hôm nay, bọn họ sẽ thành hôn.".
"Cô cần phải tới để tham gia hôn lễ giữa cô ta và Aldrich."
Nữ sĩ Thống Khổ hơi ngẩn người, lạnh lùng cười: "Vậy mà muốn dùng phương
pháp này để chạy trốn, cũng coi như có đầu óc."
Cô ta đứng dậy, thi lễ với Liễu Bình, nói: "Ngài cũng nghe thấy rồi đó, ta cần
phải trở về gia tộc ngay lập tức... tối nay chúng ta sẽ lại nói về sự kiện kia vậy,
chúc ngài có thể chơi vui vẻ."
"Xin lỗi ta không thể tiếp đãi."
Nữ sĩ Thống Khổ nói xong, muốn rời đi ngay lập tức.
"Chờ đã!"
ễ ỗ
Liễu Bình bỗng nói.
"Ngài còn có việc gì sao?"
Nét mặt nữ sĩ Thống Khổ thoáng hiện vẻ vội vàng.
Liễu Bình đứng dậy, nói: "Ta đi cùng cô đi."
"Ngài muốn đi?"
Nữ sĩ Thống Khổ ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy, chuyện thú vị như vậy, làm sao có thể thiếu ta được."
Liễu Bình nhếch miệng mỉm cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK