“Đừng quan tâm ta là ai, trước nay ta còn chưa giao thủ với người khác khi làm
Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, nếu người có ý kiến gì, chi bằng chúng ta đánh
một trận trước rồi nói?"
Liễu Bình nói.
Mộng Yểm La Vương nheo mắt lại.
Nó đứng tại chỗ, lười nhác cười nói: “Ta sẽ ăn luôn ngươi, kẻ mới."
"À? Ta muốn thử xem."
Liễu Bình nói.
Giọng nói của thương để lặng lẽ vang lên: “Thông thường thì sự thăm dò giữa
các Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể bắt đầu từ thần chiến, chúng sẽ phái thần linh
chiến đấu với nhau, nhưng nếu muốn quyết tử thì các ngươi sẽ trực tiếp luân
phiên tiến vào thế giới của nhau –"
Sau lưng Mộng Yểm La Vương bỗng vươn ra một bàn tay, ấn ra một pháp ẩn kỳ
quái.
"Thử giành ra tay trước, xem có thể khiến cuộc chiến xảy ra ở thế giới của
người hay không!"
Thượng để nói.
Liễu Bình lập tức giơ tay nắm chặt hư không -- Oanh! Hai thế giới hoàn toàn
bất đồng chợt hiện ra trên người bọn họ, nhanh chóng khuếch tán, không ngừng
va chạm nhau như muốn hoàn toàn đẩy đối phương ra.
"Tiểu tử, phản ứng rất nhanh, đáng tiếc thần linh của ta càng nhiều, vẫn là ta
giành được quyền đi trước."
Mộng Yểm La Vương cười dữ tợn và nói.
Thế giới tỏa ra trên người nó chợt mở rộng, đẩy thế giới của Liễu Bình ra, mắt
thấy sắp bao phủ hai người vào trong đó.
Dị biến đột nhiên sinh ra -- Vô số những bạch quang hiện ra từ hư không, bắt
đầu không ngừng qua lại như con thoi.
Sắc mặt Mộng Yểm La Vương biến đổi, lập tức quát: “Đáng chết, hình như là
tận thế kia -- lần này nó thật sự bắt đầu bùng nổ! Lần sau chúng ta lại đánh!"
Thân thể nó chợt lóe rồi biến mất trên bầu trời.
Liễu Bình đứng tại chỗ, liếc nhìn theo hư không một cái.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt vừa hiện lên: “Tận thế trong truyền thuyết đã bùng
nổ ––”.
"Tận thế thời không đa trọng giáng xuống."
ế ế ắ ầ
"Thuyết minh: thế giới của người thoát ly phạm trù “Song song, bắt đầu đi qua
vô số thế giới song song."
"Mỗi lần trôi qua một giờ, thế giới trước mắt sẽ trùng khớp với mười thế giới
song song."
"Tất cả Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể sẽ đối mặt với chính mình trong mười thế
giới song song."
"Mỗi khi qua một giờ, chỉ có một người có thể sống sót, tiếp tục tồn tại trên
tuyến thời gian, những người còn lại sẽ bị pháp tắc hủy diệt vào giây cuối cùng
trong một giờ đó."
Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.
Chung quanh Liễu Bình bỗng xuất hiện tầng tầng lớp lớp hư ảnh.
Một rồi lại một hắn hiện ra từ hư không.
Mười hắn, cộng thêm hắn của ban đầu, tổng cộng có mười một người.
Bọn họ nhìn nhau, sau đó cùng nhìn về phía hư không trước mặt, hiển nhiên
đang xem thuyết minh tương ứng.
Chỉ chốc lát sau.
Một Liễu Bình mở miệng nói: “Không ngờ lại xuất hiện tình huống này."
"Đúng vậy, ta đang tu hành, tại sao đột nhiên xuất hiện ở nơi như vậy, rốt cục là
ta nào gặp phải chuyện ghê gớm thế này?"
Một Liễu Bình khác đầy hứng thú mà nói.
Mười một Liễu Bình nhìn nhau.
Liễu Bình giơ lên tay và nói: “Xin lỗi, kéo các ngươi vào chuyện này."
"Chúng ta phải giết hại lẫn nhau trong một giờ, người còn lại cuối cùng mới có
thể sống sót, là như thế à?"
Liễu Bình thứ ba hỏi.
"Dựa theo tận thế này thì là vậy, nhưng mà, thật ra ta trùng hợp có một vài
phương pháp tránh được tình huống hiện giờ."
Liễu Bình nói.
Oanh -- Trên trời cao truyền đến từng tiếng nổ mạnh.
Ở một nơi khác, chiến đấu lục tục bắt đầu.
Mỗi một Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể đều gặp phải tình huống tương tự.
Chỉ có một người có thể chiếm được thân phận trước mặt, những người còn lại
đều sẽ bị tiêu diệt! Chuyện này không cho mọi người từ chối.
Rốt cuộc chỉ có thời gian một giờ!
"Nói thử xem, cách của ngươi là gì."
Liễu Bình thứ tư hỏi.
ễ ấ ắ ỗ
Liễu Bình nhìn chung quanh, chỉ thấy những hắn khác mỗi người ăn mặc một
vẻ.
Có người mặc như tu hành giả.
Có người mặc cơ giáp.
Có kẻ mặc trường bào, cầm pháp trường trong tay.
Có người cả người tỏa ra tinh mang -- Nhưng những hắn đó đều không có Trấn
Ngục Đạo.
"Các vị, có một vài bí mật không thể nói ra, nhưng ta bảo đảm sẽ không có vấn
đề."
Liễu Bình nói.
"Thì ra là thế, không ngờ ta này đã tra xét tới bí mật sâu như thế, hơn nữa có thể
tự do qua lại ở thế giới song song-- ta cũng phải nỗ lực."
Liễu Bình thứ năm tán thưởng.
Những Liễu Bình khác đều gật gật đầu.
Liễu Bình phất tay một cái, lập tức thả con thuyền Noah ra.
Đúng vậy.
Con thuyền cứu nạn này được ghép thành từ cả bộ bài hệ Thần Thánh.
Nó hội tụ toàn bộ sức mạnh pháp tắc Thần Thánh, có thể bình yên đi qua rất
nhiều thế giới song song mà không bị ảnh hưởng.
Liễu Bình cũng dựa vào con thuyền cứu nạn này nên mới thoát ly chủ tuyến
thời không, đến một thế giới song song an toàn.
Con thuyền cứu nạn vừa vặn có thể ứng phó cục diện trước mặt! Cẩn thận nói
tiếp, có phải quá mức trùng hợp hay không? Nếu là nghiên cứu đến cùng -- Liễu
Bình nói nhỏ: “Có phải ngươi đã sớm đoán được cục diện trước mặt, cho nên
lúc chúng ta chạy nạn đã kiên trì muốn ta đi trộm cả bộ thẻ bài Thần Thánh hay
không?"
"Chỉ có thương để biết chuyện này."
Giọng nói của thượng đế vang lên.
Trong lòng Liễu Bình hiểu ra.
Hắn vung tay lên, bày ra tầng tầng lớp lớp màn sân khấu hư ảo trong hư không,
để con thuyền Noah và mười hắn đều bị bao phủ dưới đặc hiệu.
"Con thuyền cứu nạn này sẽ không bị pháp tắc cắn nuốt song song ảnh hưởng,
một giờ sau, các người khác đều sẽ biến mất, trở về thế giới ban đầu của bọn họ,
mà người sẽ tiếp tục tồn tại trong thế giới này, mãi đến khi tận thế kết thúc."
Thượng để nói.
"Cho nên ta chỉ cần chờ là được?"
Liễu Bình nói.
ế ể
"Không phải như thế, trong mười một người thì thật ra ngươi là nguy hiểm
nhất."
Thượng để nói.
"Vì sao?”.
"Bởi vì thế giới đã bắt đầu xuyên qua vô số thế giới song song, người sẽ gặp
phải vận mệnh chẳng lành mà những người khác trải qua, người phải chiến
thắng chúng."
Thượng để nói.
"Một loại tận thế, hai cách hủy diệt, thật khó."
Liễu Bình cảm khái.
"Nhưng Liễu Bình là người mạnh nhất trong đó, hẳn sẽ không thành vấn đề."
Pháo gia nói.
"Đúng vậy, trên tay hắn có loại vũ khí duy nhất như Trấn Ngục Đao, lại trở
thành Thế giới Loại Sinh Mệnh Thể, hẳn sẽ không sợ khó khăn mà các Liễu
Bình khác gặp được."
Nữ Tử Thần tán đồng.
"Mau xem, hình như có cái gì sắp xảy ra trên người hắn."
Đại Địa chi Mẫu nói.
Liễu Bình cười ung dung, chậm rãi giơ trường đao lên, mở miệng nói: “Ta cũng
không Sợ chiến đấu gì-- Vừa dứt lời.
Trước mắt hắn đột nhiên hoa lên.
Tất cả cảnh tượng chung quanh bỗng thay đổi.
Hắn phát hiện mình đang đứng trên một vách núi, bên cạnh có Yana, Maria, Lý
Trường Tuyết và Vân Hi, còn có mấy cô gái hoàn toàn không quen biết đang
đứng.
"Liễu Bình, rốt cuộc ngươi muốn ở bên cạnh ai?"
Lý Trường Tuyết đè lại trường kiếm đang reo lên ầm ầm bên hông, đầy mặt sát
ý mà hỏi.
Chung quanh im ắng hẳn đi.
Gió thổi qua.
Liễu Bình ngây người mấy giây, lại ngẩn ra trong chốc lát, sau đó thống khổ che
mặt lại và nói: “Đây là chuyện tốt mà ta nào làm ra?"
"Vậy còn chưa rõ sao? Người nào cũng làm."
Thượng để dùng giọng điệu sung sướng như xem kịch vui mà lặng lẽ nói.
Danh Sách Chương: