Hoa Tình Không nhìn về phía Liễu Bình, chỉ thấy hắn lại rút trường đao ra.
“Từ từ, ngươi cứ như vậy cũng không phải cách, nếu sau này chiến đấu sẽ bị
ảnh hưởng rất lớn.”
“Vậy làm sao bây giờ?” Liễu Bình bất đắc dĩ hỏi.
“Cái này cho ngươi.” Hoa Tình Không nói.
Một thẻ bài được đưa tới trước mặt Liễu Bình.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một khối kẹo cao su còn nguyên vỏ bọc, toàn thân
màu đen.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên bên thẻ bài:
“Kẹo cao su hãng Đoạt Mệnh.”
“Vị chanh, chỉ cần nhâm nhi một lần thì lập tức trí mạng.”
Liễu Bình vui vẻ nói: “Cái này tốt đấy.”
“Nhai một lần thì chết một lần, từ giờ trở đi, ngươi có thể luôn phong ấn cái tên
kia.” Hoa Tình Không nói.
“Một khối kẹo cao su có thể nhai bao lâu?”
“Một ngày.”
“Xin hỏi có thể mua được ở đâu?” Liễu Bình thỉnh giáo.
“Hàng không bán, dùng xong rồi lại đến tìm ta.” Hoa Tình Không nói.
“Được rồi.”
Liễu Bình nhẹ nhàng bóp lấy thẻ bài, thẻ bài lập tức hóa thành một hộp kẹo cao
su.
Hắn mở hộp ra nhìn thoáng qua, chỉ thấy một hộp có không ít viên, hắn yên tâm
cầm lấy một viện rồi ném vào trong miệng.
Bỗng nhiên.
Hoa Tình Không ngẩng đầu, nhìn thật sâu lên bầu trời một lúc.
“Thông đạo giữa Luyện Ngục và Vĩnh Dạ đã được mở ra, có thứ gì đó sắp tới.”
Cô nói.
“Chẳng lẽ là ma quỷ?” Liễu Bình nhíu mày nói, “Không có khả năng, lần trước
lúc phong ấn thế giới Ngu Giả, chúng cũng không đặc biệt xuống đây một
chuyến.”
“Không thì chúng ta ở lại nơi này nhìn xem?” Hoa Tình Không hỏi.
Liễu Bình nhìn về phía Libertas và Norton.
Hai người đều gật gật đầu.
ố ế ễ
“Được, chúng ta xem rốt cục là như thế nào đi.” Liễu Bình nói.
Mấy người bọn họ lẳng lặng nán lại bên trong Đường Mòn Bí Ẩn, nín thở chờ
đợi.
Qua mấy phút.
Trong màn đêm hắc ám bỗng nhiên xuất hiện từng ánh lưu hỏa.
Chúng lấy tư thế cực kỳ hung hãn rơi xuống bốn phương tám hướng.
Liễu Bình yên lặng nhớ lại bản đồ Đế Quốc trong lòng một lần, sau đó bừng
tỉnh rồi thấp giọng nói: “Là toàn bộ thế giới Ngu Giả! Chúng nó quay chung
quanh toàn bộ thế giới Ngu Giả!”
Một ánh lửa bỗng rơi về hướng núi tuyết.
Oanh!
Bông tuyết bị nổ tung lên giữa không trung, bị gió thổi bay ra.
Một vài con ma quỷ cao mười mét bỗng xuất hiện, tiện tay ném một thẻ bài ra
ngoài.
Chỉ thấy thẻ bài kia hóa thành một cái la bàn nhanh chóng chuyển động ngay
trên không trung, trên đó hiện ra một mũi tên phát sáng, lập tức chỉ về hướng vị
trí mọi người đang ẩn nấp.
Ma quỷ phát ra một loạt tiếng cười dữ tợn trầm thấp, sau đó rút thẻ bài từ hư
không ra lần nữa ——
Trong chớp nhoáng, năm ngón tay của Hoa Tình Không chảy ra máu tươi,
ngưng tụ hóa thành dây nhỏ ngay trên không trung.
“Kết giới · Vận Mệnh Ám Lưu!”
Trong tiếng đan chéo nhanh như mưa rào của những sợi tơ nhỏ, vô số sợi dây
màu đỏ trải rộng khớp bốn phương tám hướng như vô tận, hoàn toàn bao vây
lấy ma quỷ và Đường Mòn Bí Ẩn lại.
“Norton, mở Đường Mòn Bí Ẩn ra, nó đã phát hiện chúng ta rồi.” Hoa Tình
Không nói.
“Được.” Norton nói.
Hiệu quả của Đường Mòn Bí Ẩn lập tức biến mất, mọi người hiện ra trước mặt
ma quỷ.
Nhưng con ma quỷ kia lại thật cẩn thận mà quan sát bốn phía.
Nó liên tục lấy ra mấy thẻ bài, lại thấy thẻ bài đều biến thành một mảnh u ám.
“Cấm ma? Không, là ngăn cách cấp bậc pháp tắc...”
“Rốt cục các ngươi là người nào!”
Ma quỷ lui về phía sau một bước, có vẻ thật cẩn thận.
Mấy người bọn họ nhìn nhau, trong lòng đều hiện ra một cảm giác kỳ diệu.
Liễu Bình nhìn lại con ma quỷ kia.
ấ ầ
Chỉ thấy trên đỉnh đầu nó hiện ra một hàng chữ nhỏ:
“Đại ma quỷ cấp 45.”
“Thần Bí Trắc, Thẻ Bài Sư, đại sư chiến đấu.”
—— Một đại ma quỷ có được sức mạnh thần bí lại tỏ vẻ thận trọng trước mặt
đám chức nghiệp giả mười mấy cấp bọn họ.
“Nó đang sợ hãi tù nhân.” Hoa Tình Không nhỏ giọng mà nói.
Mọi người lập tức hiểu ra.
“Nếu không phải ngươi dùng ra kết giới phong cấm loại trình độ này thì có lẽ
nó đã sớm xông lên giết chúng ta.” Liễu Bình nhỏ tiếng đáp lại.
“Ngươi ra tay đi, đối phương là cấp 45, nếu ta đánh với nó thì hiện tại Hoa Tình
Không còn chưa chịu đựng được quá nhiều sức mạnh của ta.” Hoa Tình Không
nói.
Liễu Bình không lên tiếng.
Trên đầu hắn lặng lẽ hiện ra quang hoàn sáng tối luân phiên——
Sức mạnh kêu gọi bốn mươi mét!
Đại ma quỷ thấy thế thì cuống quít nói: “Rõ ràng chỉ là Thẻ Bài Sư cấp 15,
ngươi muốn tìm chết hay sao?”
“Đúng vậy.” Liễu Bình cười nói.
Trong nháy mắt hắn lấy ra hai thẻ bài thì thẻ bài đã không thấy tăm hơi.
Phanh! Phanh!
Liên tục có hai tiếng động vang lên.
Triệu Thiền Y và Yana đồng thời xuất hiện sau lưng đại ma quỷ, cùng vung
mạnh binh khí ——
Đại ma quỷ đột nhiên quát: “Dừng tay! Xem thẻ bài này!”
Nó lấy ra một thẻ bài rồi giơ lên thật cao, bày ra cho mọi người xem.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một thanh trường kiếm, đồng thời đâm xuyên qua hai
người.
“Thẻ Bài Sư giết ta sẽ cùng chết chung với ta!” Đại ma quỷ lớn tiếng quát lên.
Trường đao trong tay Yana và Triệu Thiền Y vốn đã dừng lại một chút, lúc này
đột nhiên gia tốc, lấy sức mạnh càng thêm mãnh liệt chém xuống!
Thân và đầu của đại ma quỷ chia lìa.
Đầu của nó bay ở giữa không trung, không cam lòng nói: “Các ngươi —— Thật
cho rằng ta không dám dùng thẻ bài kia sao?”
Nó đưa tay bóp nát thẻ bài kia.
Một tiếng gào thảm kinh thiên động địa vang lên: “A a a a a a a a a! Ma quỷ
đáng chết!”
ố ấ ễ ẩ
Con rối gấu trúc bên hông Liễu Bình run rẩy không ngừng, cứ như đang gánh
chịu cực hình nào đó.
Yana thở dài, nhìn vào cái đầu của ma quỷ rồi thương hại nói: “Còn không bằng
ngươi đánh đàng hoàng với chúng ta một trận, chết còn có giá trị hơn một chút.”
Ma quỷ nhìn Liễu Bình, đã ngây dại.
Thẻ bài ôm nhau cung chết kia thường là uy hiếp đáng sợ nhất, lần nào cũng
thành công bảo vệ tánh mạng của nó.
Nhưng lần này là như thế nào?
Nó không kịp suy nghĩ tiếp.
Vì nó đã chết.
Danh Sách Chương: