Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong gió tuyết.
Hai bóng người không ngừng lao vút tới.
Thực lực của Liễu Bình thì không cần phải nói, Sigrid cũng là bán thần, tất
nhiên tốc độ không chậm.
Bọn họ nhảy bật lên vài lần, dần dần đến gần doanh địa của đối phương.
"Tránh ở phía sau ta."
Liễu Bình nói nhỏ một câu.
Thân thể Sigrid linh hoạt khẽ động, lập tức dán vào bóng tối sau lưng hắn.- - Ấn
nấp vốn là năng lực cơ bản của Tinh Linh tộc.
Nàng là Sương Tuyết Du Hiệp, tất nhiên năng lực như vậy vẫn hết sức điêu
luyện.
Liễu Bình trang bị danh hào “Tội Ngục Quân Vương"
lên.
Một khí tức không rõ lập tức bao phủ hắn và mọi thứ chung quanh hắn, làm tất
cả có vẻ không đáng chú ý.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi kích hoạt danh hào
“Tội Ngục Long Vương."
"Lấy danh hào này, cho dù là các Ác Mộng cũng không thể phát hiện hành tung
của ngươi, huống chi là những Thế Giới chi Chủ vừa thức tỉnh đó."
Hai người trốn trên tuyết sơn, nhìn lại chỗ tránh gió trên một vách núi phía
dưới, chỉ thấy ba Thế Giới chi Chủ đang dẫn nhân loại, chó Tuyết Địa và người
lùn khẩn trương bố trí các loại trang bị phòng ngự.
"Mau, còn phải nỗ lực hơn nữa!"
Bạch Nham nói.
"Không sai, tuyết ma và tinh linh Băng Sương đều là chủng tộc giỏi về thao tác
bằng tuyết, nhất định phải phòng bị các ả đánh lén!"
Một nam tính khác nói.
Liễu Bình híp mắt nhìn lại.
Nhân loại đã có được một chiến giáp thật dày, cầm binh khí trong tay, người lùn
và chó Tuyết Địa cũng được võ trang đầy đủ.
Bọn họ ngựa không ngừng vó mà bố trí địa lôi và bẫy rập ma pháp trên mặt đất.
Trên đầu nhân loại có danh hiệu “Sát quỷ”, mỗi lần làm ra động tác đánh chết
đều có uy lực chinh phục nhất định, hiển nhiên là tồn tại có thực lực tương đối
xuất chúng.

Người lùn vác một thanh súng săn hai nòng, trên đầu cũng hiện ra danh hiệu
“Đại sư xạ kích”.
Cả chó Tuyết Địa cũng được đánh dấu là có huyết mạch đặc thù.
-- Quả nhiên những nhân thủ mà Thế Giới chi Chủ lấy ra đã được chọn lựa kỹ
càng, tương đối không tầm thường.
Liễu Bình nhìn vài lần, sau đó truyền âm: “Nhân loại kia không đơn giản, có
danh hiệu “Sát Quỷ, người lùn là đại sư xạ kích, chó Tuyết Địa có huyết mạch
đặc thù, ngươi có nắm chắc không?"
"Không thành vấn đề -- nhưng nói thật, nếu có một thanh chủy thủ thì tốt hơn."
Sigrid nói.
Liễu Bình quay đầu lại nhìn nàng.
Chỉ thấy trên tay nàng có nắm một thanh trường cung đầy vết rạn, sau lưng chỉ
có hai mũi tên.- - Đúng vậy, nàng đã chết trận trong lúc đối kháng với Ác
Mộng.
Trang bị trên người nàng hầu như bị phể đi.
Liễu Bình hơi trầm ngâm, sau đó nói: “Chúng ta đi."
"Không giết à?"
Sigrid nghi hoặc hỏi lại.
Mắt thấy Liễu Bình đã lui về phía sau, nàng đành như bóng với hình rút lui theo
hắn.
Vài phút sau.
Trong một sơn cốc u tĩnh.
Liễu Bình chuyển động chiếc nhẫn trên tay, nói nhỏ một câu: “Để ta nhìn xem...
Hừm... Món này không biết được không."
Hắn tùy tiện nắm một cái đã kéo ra một bộ chiến giáp nữ tỏa ra ánh hào quang
có vô số màu sắc.
Sigrid dùng tay che đôi mắt lại, chờ mình chậm rãi thích ứng cường độ ánh sáng
thì mới cẩn thận quan sát chiến giáp kia.
"Quá hoa lệ... Chiến giáp này được khảm quá nhiều đá quý, có vẻ quá đáng
giá... Ta hơi sợ làm trầy trong lúc chiến đấu."
Sigrid thuận miệng nói.
Liễu Bình vỗ tay một cái, thu hồi chiến giáp và nói: “Ta quên mất, người đã là
bán thần, hẳn có thể dùng vật phẩm thần linh, tất nhiên là chướng mắt mấy thứ
này."
Sigrid hơi há miệng, có chút tiếc nuối.
Thật ra chiến giáp kia không tồi.
ố ế
Hiện tại nàng căn bản không có vật gì phòng ngự, từ chối chỉ là sợ làm hư chiến
giáp thôi.
Chỉ thấy Liễu Bình lại đụng vào chiếc nhẫn trên tay lần nữa.
Hư không vỡ ra một lỗ hổng.
Vô số những bảo vật rầm rầm rơi xuống, chỉ mấy giây ngắn ngủn đã xếp thành
một ngọn núi nhỏ.
Những thứ đó đều là chiến giáp, cung tiễn, chủy thủ, đoản kiếm, tấm chắn thích
hợp để thần linh sử dụng.- - Đến từ quốc khổ của Kinh Các vương quốc.
"Chọn đi, tùy tiện chọn, bởi vì lát nữa phải dựa vào một mình người đối phó ba
người đối diện, dựa theo quy tắc thì ta không thể ra tay, cho nên người phải
chọn lựa binh khí thuận tay nhất và chiến giáp thích hợp với mình nhất, đã rõ
chưa?"
Liễu Bình đứng trước ngọn núi, giẫm lên một tấm chắn nạm đầy đá quý chi chít
và nói.
Sigrid nhìn ngọn núi kia, ngẩn ra một lát rồi thở ra và nói: “Hiện tại ta đã tin
những lời nói trước đó của ngài thật sự là lời khiêm tốn."
Nàng đi lên phía trước, nhanh chóng chọn lựa trang bị -- Nhưng rốt cuộc phải
chọn thế nào đây! Đây là một ngọn núi! Nếu thật sự phải chọn thì xen đến trời
tối cũng không xong! Sigrid trấn định tâm thần, yên lặng suy nghĩ trong chốc
lát, sau đó lấy ra một thanh trường cung và một ống mũi tên từ bảo son.
"Cung Bằng Sương Tinh Thần và một ống mũi tên “Vẫn Tinh này -- có nó
chúng ta có thể trực tiếp bắn chết tồn tại dưới thần linh."
Sigrid nói.
"Đùng sơ suất, mấy chúng sinh kia cũng rất mạnh, có lẽ Thế Giới chi Chủ của
bọn họ cũng lấy ra vật áp đáy hòm."
Liễu Bình nói.
Nghĩ đến điều này, hắn lại chuyển động chiếc nhẫn lần nữa.
Xôn xao -- Một đống pháp bảo công kích và hộ thân trút xuống, giống như đổ
một cơn mưa to.
"Chọn! Tiếp tục chọn! Thẳng đến người cảm thấy có thể hoàn toàn nghiên áp
bọn họ!"
Liễu Bình nói.
"Được... thôi..."
Sigrid nhìn bảo sơn, thất thần lẩm bẩm.
Mấy chục phút sau.
Sigrid mặc một chiến giáp thuần trắng, cầm Cung Bằng Sương Tinh Thần trong
tay, công một ống mũi tên “Vẫn Tinh”, bên hông treo một thanh đoản kiếm
hoàn toàn rèn từ ma kim, trong cổ treo năm cái vòng, nàng không được tự nhiên

mà đong đưa lỗ tai.- - Vì đeo đủ mười lăm bộ hoa tai có được các loại pháp lực,
nàng không thể không đâm thêm mấy cái lỗ trên tai ngay hiện trường.
Nâng nâng đôi tay lên, chỉ thấy trên tay mang đầy những chiếc nhẫn màu sắc
rực rỡ, bình quân mỗi ngón tay không ít hơn ba chiếc Nếu chỉ thoáng nhìn thì
đôi tay nàng giống như đang đeo một bộ găng tay đá quý.
Sigrid thở dài và nói: “Ta đường đường là Sương Tuyết Du Hiệp, quan miễn giả
ưu nhã cao quý nhất trong tinh linh Băng Sương, trước nay cũng chưa nghĩ tới
mình sẽ mặc thành dạng thái muội (1) như thế này."
(1) Thái muội"
[A]: là một từ của Đài Loan, vốn dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau
này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ
sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại.
"Cái gì mà thái muội chứ, cái này gọi là phong cách hip-hop đường phố."
Liễu Bình dựng ngón cái lên và nói.
Sigrid yên lặng gục đầu xuống, nhìn có chút uể oải.
"Đây là vì chiến đấu -- vì chiến thắng kẻ địch, chúng ta bất chấp mọi thủ đoạn."
Liễu Bình lên tiếng cổ vũ.
Hắn quan sát mọi nơi, lại tháo xuống một cái kẹp tóc bằng vàng sang chảnh từ
bảo sơn rồi đưa cho Sigrid.
Sigrid đã chết lặng.
Liễu Bình thấy nàng đờ đẫn bất động, đành tự kẹp vào giúp nàng, nhỏ giọng mà
nói: “Trong cái kẹp tóc này có hai loại thuật pháp phòng ngự tự động kích hoạt,
ta cảm thấy có thể dùng một chút."
"Các hạ, vậy có phải quá mức Bất chấp mọi thủ đoạn không."
Sigrid nói nhỏ một câu.
Liễu Bình lui về phía sau vài bước, đánh giá nàng một hồi rồi vừa lòng nói: “Ta
cảm thấy có thể thắng.”.
"Thật ra ngài cho ta một thanh trường cung nguyên vẹn là được rồi, dù sao ta
cũng là bán thần tinh linh."
Sigrid nói.
"Đừng xem thường kẻ địch, đi thôi -- À, hẳn có thể ngăn chặn bọn họ, trước hết
là khiến bọn họ không thể phản kháng."
Liễu Bình nói.
"Được!"
Sigrid nói.
Hai người lại mò lên núi lần nữa.
Sigrid liếc nhìn Liễu Bình một cái.
ễ ầ
Liễu Bình gật gật đầu.
Sigrid xông về phía trước, trực tiếp biến mất trước mắt Liễu Bình.
Giữa sườn núi lập tức vang lên tiếng quát chói tai của Bạch Nham: “Cẩn thận,
có địch tập!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK