Liễu Bình đứng trên mặt thảm trong đại sảnh lâu đài.
Một Yêu tinh đứng cạnh hắn, trong tay còn có một chiếc loa lớn, nói: "Các vị
tuyển thủ xin chú ý, chúng ta có thêm một người dự thi nữa!"
Nó gật đầu với Liễu Bình, nói: "Ngươi có ba phút tiến hành ẩn núp, trong quá
trình này, tất cả mọi người đều sẽ che mắt lại."
Nói xong, nó đã lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Hiện tại.
Chỉ còn lại Liễu Bình đứng một mình tại nơi đây.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Từ trong lò sưởi âm tường truyền ra những tiếng lốp bốp của củi khô bị đốt
cháy, trên bàn còn có vô số đồ ngọt thơm ngào ngạt.
Như vậy... Mình phải núp ở nơi nào đây? Liễu Bình trầm ngâm, bỗng đưa tay
quạt cho chính mình một bộp tai.
Đáng chết! Suýt nữa thì bị đám Yêu tinh này ảnh hưởng.
Núp cái lông ấy mà núp! Nếu như mình thật tham gia trận chung kết bịt mắt
trốn tìm ở nơi này, mấy ngàn năm chỉ nhoáng cái đã qua, Thần trụ Luyện Ngục
cũng sẽ bị hủy diệt.
Không được! Mình phải nghĩ cách kết thúc trận đấu này! Giọng nói của Thượng
Đế vang lên: "Nhớ kỹ, ngươi không thể làm hỏng thịnh hội của Yêu tinh, nếu
không các ngươi sẽ trở mặt thành thù."
"Vậy thì phương pháp chính xác là gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Không ai có thể làm gì Yêu tinh cả..."
Trong giọng nói của Thượng Đế ẩn chứa sự bất đắc dĩ: "Hay là người cứ đi chơi
với đám Yêu tinh này đi, ít nhất thì đám quái vật Ác Mộng sẽ không đi trêu
chọc bọn chúng."
"Lão đang nói đùa đúng không."
Liễu Bình nói.
Hắn đi tới đi lui trên tấm thảm.
Một phút trôi qua.
Liễu Bình bỗng dừng bước lại, nhỏ giọng nói: "Hiện tại điều cần làm nhất chính
là làm cho trận chung kết này dùng lại."
"Không thể phá hoại cuộc tranh tài của bọn chúng, nếu không bọn nó sẽ rất tức
giận."
ế
Thượng Đế nói.
"Ta biết... ta muốn chiến thắng bọn chúng trong cuộc tranh tài bịt mắt trốn tìm
này, như vậy bọn chúng cũng không nói được lời nào."
Liễu Bình nói.
Ánh mắt của hắn quét tới bốn phía, đồng thời kích hoạt "Kiến Văn Như Thần".
Đáng tiếc... Không có danh hiệu nào hiện lên trên hư không cả.
Lại có thêm hai hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:
[Ngươi không thể phát hiện Yêu tinh đang ẩn thân thông qua 'Kiến Văn Như
Thần được.]
[Thường thường bởi vì không đủ trang trọng mà bọn chúng đã mất đi cơ hội đạt
được danh hiệu, thế nhưng bọn chúng cũng không thèm để ý tới điều này.]
"Chiến thắng bọn chúng? Chơi trốn tìm? Điều này rất khó có khả năng, đây
chính là ưu thế của chủng tộc bọn họ."
Nữ Tử Thần nói xen vào.
"Ta biết... Thế nhưng không còn cách nào khác cả, chỉ có thể chiến thắng bọn
chúng."
Liễu Bình nói.
"Ngươi nghiêm túc à? Bịt mắt trốn tìm là sở trường của lũ Yêu tinh này đó."
Đại Địa chi Mẫu cũng nói xen vào.
Liễu Bình vỗ tay, nói: "Thế nhưng ta cũng có sở trường của mình..."
"Cái gì?"
Hai vị nữ thần cùng hỏi.
"Hắn là tên lừa đảo."
Thượng Đế dùng giọng điệu thâm trầm để trả lời thay Liễu Bình.
"Không, ta hiểu rõ bọn chúng, bọn chúng đều có tính trẻ con cả."
Liễu Bình cải chính.
Ngay sau đó... Vô số hoa tươi xuất hiện trong đại sảnh, ngay sau đó là hàng loạt
tiếng pháo mừng cùng vô số âm thanh reo hò.
Liễu Bình đã từng thấy cảnh tượng liên hoan của lũ Yêu tinh, cho nên khi chế
tạo ra cảnh tượng này cũng ra dáng.
Lại nghe được một giọng nói của một Yêu tinh vang lên: "Hiện tại, tất cả Yêu
tinh đều đã mất đi tư cách tranh tài bởi vì đã phạm quy, chỉ còn lại một vị cuối
cùng."
"Tới tận bây giờ, nó vẫn chưa hiện thân, chúng ta cũng không thể tìm được nó!"
"Ra đi, quán quân của cuộc tranh tài năm nay!"
Tiếng hoan hô càng nhiệt liệt hơn.
ề ề
Ngay cả một giây đều không tới... Từng Yêu tinh đều chui ra khỏi các ngõ
ngách trong đại sảnh này.
"Ta là quán quân?"
Bọn chúng cùng hô lên.
Trong hư không, từng tiếng hỗn loạn và ồn ào xuất hiện, đó là những tiếng cười
chế giễu của đám Yêu tinh đang xem tranh tài.
Yêu tinh váy lục nhảy ra, xua tay nói: "Mấy tên tự mình nhảy ra này, các ngươi
đã bị phát hiện, hiện tại đã bị đào thải khỏi trận chung kết này!"
Đám Yêu tinh trong đại sảnh ủ rũ cúi đầu bay vào hư không, rời khỏi sân thi
đấu.
"Ba vị tuyển thủ còn lại, xin hãy tiếp tục trận tranh tài!"
Yêu tinh váy lục hô lên.
Nàng ta giơ ngón tay cái với Liễu Bình, nhỏ giọng nói: "Quá đặc sắc, lừa đảo vô
si."
"Còn lại cũng không dễ tìm."
Liễu Bình nói.
"Dựa theo quy tắc, ngươi chỉ còn lại năm giây để ẩn núp, nhanh đi!"
Yêu tinh váy lục nói.
"Cái gì, chỉ còn lại năm giây thôi à?"
Liễu Bình hỏi.
"Nhanh ẩn núp đi!"
Yêu tinh váy lục nói với giọng lo lắng.
Bỗng nhiên, một cánh tay xuất hiện từ phía dưới mặt thảm, tóm chặt lấy chân
của Liễu Bình.
"Tìm được người rồi! Ai bảo người hả hê như vậy, ha ha!"
Tên Yêu tinh kia nói với giọng đắc chí.
Vẻ mặt Liễu Bình không thay đổi, khen ngợi: "Ấn núp quá tốt! Ngay bên người
ta mà ta lại không thể phát hiện ra ngươi."
"Nhận thua đi! Loài người!"
Yêu tinh nói.
"Thế nhưng ngươi cũng bị phát hiện mà."
Liễu Bình nói.
"Người bắt không tính... ta đã bắt được người, cho nên có thể ẩn núp lại một lần
nữa."
Yêu tinh nói.
ắ
"Ai nói ngươi đã bắt được ta?"
Liễu Bình cười hỏi.
Hắn còn chưa dứt lời, bỗng nhiên hóa thành hư vô, biến mất không thấy gì nữa.
Hóa ra đây chỉ là ảo ảnh mà hắn thả ra mà thôi! Tên Yêu tinh kia ngẩn người.
Yêu tinh váy lục phản ứng cũng rất nhanh, lập tức quát: "Tự ngươi nhảy ra, lại
không thể bắt được người ẩn núp, ngươi đã bị loại!"
"Cái gì? Tại sao lại như vậy!"
Vì Yêu tinh kia nói với vẻ kinh hãi.
Hư không bốn phía truyền tới tiếng vỗ tay như sấm, không ít Yêu tinh xem trận
tranh tài đều vỗ tới mức đỏ cả tay.
Thậm chí còn có Yêu tinh khen ngợi: "Một tên lừa đảo vô si chân chính! Ta đã
rất lâu không gặp được một tên lừa đảo lợi hại tới như vậy rồi!"
"Đúng vậy! Quá hèn hạ!"
Những tên Yêu tinh khác hùa theo.
Yêu tinh váy lục giơ cao tay lên, ra hiệu tất cả yên tĩnh, lớn tiếng nói: "Chỉ còn
lại hai vị tuyển thủ cuối cùng!"
"Trận tranh chức quán á quân bắt đầu!"
Tất cả âm thanh đều biến mất.
Chỉ còn lại hai vị tuyển thủ cuối cùng! Một người trong đó đương nhiên là Liễu
Bình, một tên khác là một Yêu tinh vẫn chưa từng xuất hiện.
Tới cùng ai sẽ chiến thắng trận tranh tài này đây? Toàn bộ đại sảnh đều khôi
phục yên tĩnh một lần nữa.
Thế nhưng hư không xung quanh lại xuất hiện các hiện tượng vặn vẹo vô hình.
Đó là bởi vì trận tranh tài quá đặc sắc và khẩn trương, làm cho cảm xúc của
không ít Yêu tinh trở nên kích động, ngất đi, rồi được vận chuyển ra khỏi ghế
khán giả.
Danh Sách Chương: