Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian dần trôi qua.
Một phút.
Mười phút.
Hai mươi phút.
Người khiêu chiến càng ngày càng ít.
Tới giờ phút này, vẫn không có bất cứ kẻ nào có thể chiến thắng bóng người do
thủ ấn ngưng tụ thành.
Liễu Bình chỉ ở một bên quan sát, thỉnh thoảng toát ra tâm tình khác biệt.
Trong khi lang thang bên bờ sinh tử, tại vô số thế giới, mỗi khi mở mắt ra, hắn
đều liều mạng cố gắng, muốn chiến thắng Ác Mộng.
Hắn học được rất nhiều.
Trong rất nhiều lĩnh vực, hắn đều đứng tại đỉnh phong.
Thế nhưng tới đời cuối cùng khi vào trong Lục đạo Luân hồi, hắn cũng không
tìm ra phương pháp chiến thắng Ác Mộng.
Hiện tại.
Tất cả kỹ xảo chiến đấu đều ngưng tụ thành pháp ấn, mà tất cả pháp ấn lại tạo
thành một bộ Võ kinh.
Ánh sáng do thủ ẩn đầy trời tản ra càng ngày càng mạnh.
Có lẽ, tương lai có người có thể vượt qua bộ Võ kinh này? Chỉ hi vọng như thế.
Điều đó đại biểu cho loài người càng có nhiều hi vọng, mà không chỉ dựa vào
mỗi một mình mình.
Liễu Bình âm thầm suy nghĩ.
Bỗng nhiên.
Thiết bị Hoàng Tuyền phát ra giọng nói dịu dàng: "Số lượng người khiêu chiến
về không"
"Võ Minh đã sáng lập."
"Xin hãy đặt tên cho bộ Võ kinh này."
Liễu Bình suy nghĩ một lát, nói: "Nó vốn có tên là 'Quy Tàng Tôi Thắng Võ
Cực kinh, chỉ cần đọc tụng tu luyện, là có thể dần dần thoát thai hoán cốt, bởi vì
nó gánh chịu hạt giống sức mạnh của Hồng Hoang và Lục đạo, kiêm cả võ đạo
trí tuệ cùng lực lượng của ta."
Thiết bị Hoàng Tuyền hớn hở nói: "Đã không còn tranh luận, bản vẽ kinh này
tới từ kết tinh công pháp qua nhiều đời của ngươi, đủ để chỉ dẫn chúng sinh tu
ể ể ắ ố
luyện, lại có thể dùng để lắng lại ảnh hưởng của hai loại sức mạnh đối với cơ
thể."
Vừa mới nói xong, trước mắt Liễu Bình hiện ra từng hàng chữ nhỏ:
[Chúc mừng.]
[Quy Tàng Tối Thắng Võ Cực kinh' được được sáng tạo ra.]
[Trong tương lai, mọi chúng sinh sẽ nhận được lợi ích cực lớn từ bộ Võ kinh
này, sẽ không bị lực lượng Sinh Diệt của Lục Đạo tra tấn khổ sở.]
[Dùng những công đức này, ngươi có thể đạt được danh hiệu Thánh nhân]
[Danh hiệu: 'Mộ Quang chi Ủng của người đang hoàn thành một lần tiến hóa
siêu phàm thoát tục.]
[Ngươi đã mất đi danh hiệu này.]
[Ngươi thu được danh hiệu cấp Thánh nhân: Triều Tiên Thánh Tượng.]
[Thuyết minh: Ngươi là người đứng phía trước nhất trong thủy triều của thời
đại, thấy rõ tai nạn sắp tới và cũng là người đầu tiên tranh đấu, ngươi là người
dẫn đầu tất cả chúng sinh, người dẫn đường, người hướng dẫn, tượng Thánh,
bởi vì cố gắng của ngươi, sẽ có càng nhiều người đứng ra chiến đấu với Ác
Mộng hơn, tới tận khi bỏ mình mới thôi.]
[Hiệu quả: Tất cả chúng sinh đều cảm thấy thân thiết khi gặp ngươi.]
Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất.
Sách thể tự động mở ra, hai tấm thẻ bài bay ra ngoài, lơ lửng trước mắt Liễu
Bình.
Một tấm thẻ bài là "Ác Mộng chi Ủng - Huyết Khô Lâu", một tấm khác là "Trì
Hỏa Giả".
Huyết Khô Lâu là ngụy trang cần thiết để cho loài người có thể đi lại trong thế
giới tầng Ác Mộng, mà "Trì Hỏa Giả"
là bằng chứng khi tiến vào nơi ẩn giấu của Nhân tộc.
Huyết Khô Lâu ở trong thẻ bài nhìn tới hắn, kích động nói: "Ngươi thành công!
Ngươi có tư cách tiến vào nơi đó! Chúng ta mau trở về, đi tới thế giới tầng Ác
Mộng!"
Trong hư không bỗng truyền ra một giọng nói: "Không!"
Một bóng người mơ hồ hiện lên.
Liễu Bình nghe được giọng nói này, lập tức nghĩ tới.
Đây là Người ghi chép lịch sử mới! Huyết sắc Khô lâu liếc nhìn hắn ta, lớn
tiếng nói: "Người ghi chép lịch sử? Đoạn lịch sử này của hắn đã có thể cố định,
sau đó hắn hẳn nên đi theo chúng ta trở về..."
"Không được!"
Người ghi chép lịch sử ngắt lời nó.
"Tại sao lại không được?"
Huyết sắc Khô lâu hỏi.
"Bởi vì Chúa tể Ác Mộng sẽ chỉ bị lừa một lần mà thôi, nếu như hắn lại trở về,
đi về phía thời đại trong quá khứ, một khi lại bị Chúa tể Ác Mộng phát hiện, sẽ
không còn bất cứ cơ hội thoát khỏi nào cả."
Người ghi chép lịch sử nói.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Huyết sắc Khô lâu nóng nảy nói.
"Có một cách..."
Liễu Bình nói: "Ta có thể ngao du trong dòng sông thời gian."
"Không được, ngươi không thể lại ngao du thời gian, bởi vì ngoài Chúa tể Ác
Mộng ra, vị trang chủ trang viên thống ngự Kỳ Quỷ kia cũng đang tìm ngươi,
ánh mắt của tên đó đã chuyển tới dòng sông thời gian, một khi người xuất hiện,
tên đó sẽ phát hiện ra ngươi ngay lập tức."
Người ghi chép lịch sử nói.
"Nói như vậy, ta tạm thời không thể xuyên qua thời gian nữa rồi."
Liễu Bình nói.
Người ghi chép lịch sử dựng thẳng một ngón tay lên, nói: "Ngươi còn có một cơ
hội cuối cùng để xuyên qua, nó đã được chuẩn bị từ rất lâu khi trước rồi."
"Thời gian là khi nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta biết người có một tấm thẻ "Tuần hành Ngày và Đêm', trên thực tế thì bên
trong tấm thẻ đó còn có một tấm thẻ bài khác, người cần phải phá hủy Tuần
hành Ngày và Đêm"
mới có thể đạt được tấm thẻ bài kia."
Người ghi chép lịch sử nói.
Liễu Bình liếc nhìn quyển sách thẻ của mình.
Tấm thẻ bài "Tuần hành Ngày và Đêm"
tự động nhảy ra.
Giọng nói của Chúa tể Thời Gian truyền ra từ trong đó: "Rất tốt, xem ra người
còn không chết, mà Người ghi chép lịch sử cũng ở đó, điều này nói rõ lịch sử
sáng tạo Võ kinh đã được cố định."
"Ta đã cố định mọi thứ rồi, không còn cách nào thay đổi nữa cả."
Người ghi chép lịch sử nói.
"Vậy thì bắt đầu đi, ta đã chuẩn bị một thời điểm an toàn... theo tình huống hiện
tại mà xét, nó là một đoạn thời gian an toàn duy nhất."
ể ề
Giọng nói của Chúa tể Thời Gian truyền ra từ trong thẻ bài.
"Đã xác định là một đoạn thời gian an toàn sao? Nhỡ may xảy ra sai lầm, mọi
cố gắng từ xưa tới nay đều trôi theo dòng nước đấy."
Lão đạo bỗng xen vào nói.
"Xác định là an toàn... hắn đã thấy được Thánh Linh, hiện tại cần làm nhất đó
chính là trở về thời điểm đó tìm tới Thánh Linh."
Chúa tể Thời Gian nói.
"Vậy thì tốt, nó đã phải trải qua thiên tân vạn khổ mới đi tới một bước này,
chúng ta cũng không giúp được gì nhiều, cũng đừng nên làm hỏng chuyện này."
Lão đạo thở phào một hơi.
"Yên tâm đi, ta đã xác nhận rất nhiều lần rồi."
Giọng nói của Chúa tể Thời Gian vang lên lần nữa.
Giọng điệu của hai người này rất quen thuộc mà, thậm chí giống như bạn cũ
vậy.
Nương theo tiếng nói của bọn họ, trên tấm thẻ bài "Tuần hành Ngày và Đêm"
bỗng có ngọn lửa bốc lên.
Cả tấm thẻ bài bị thiêu đốt sạch sẽ, lại có một tấm thẻ bài mới hiện ra.
Người ghi chép lịch sử cảm ứng được điều gì đó, lập tức thúc giục: "Liễu Bình,
ngươi có thể rời đi, phải nắm chặt thời gian, chậm thì sinh biến!"
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Lão đạo hỏi.
"Có người đang sửa đổi một đoạn lịch sử khác, hắn phải rời đi ngay lập tức, sau
đó ta phải cố định toàn bộ đoạn lịch sử này lại, để tránh sinh biến số."
Người ghi chép lịch sử nói.
"Vậy còn chờ gì nữa, đi thôi!"
Huyết sắc Khô lâu thúc giục.
Liễu Bình cắn môi, quay đầu nhìn về phía lão đạo.
"Sư phụ... người biết đúng không?"
Hắn hỏi.
"Đương nhiên, ta chính là sư phụ của con mà, con đang trưởng thành, lão già ta
cũng đang liều mạng cố gắng đó... thực ra mỗi người đều đang liều mạng, bởi vì
kẻ địch quá mạnh mẽ."
Lão đạo nhếch miệng mỉm cười.
Liễu Bình hỏi: "Vậy thân phận của ngài là gì?"
Lão đạo nghiêm túc nói: "Tại thời điểm chia tay này, ta cũng không lừa con
nữa..."
ố ề ế
"Ta vốn là Cửu Thiên Huyền Cảm Đại Đế, bởi vì tâm niệm chúng sinh tại hạ
giới chịu nhiều đau khổ, cho nên dấn thân vào trần gian, trải qua vô số kiếp nạn,
tới bây giờ con đã thuận lợi hoàn thành Võ kinh, ta cũng công thành viên mãn,
chuẩn bị trở về Thiên Giới, từ đây chấp chưởng Thiên Cung, chẩn nhiếp Lục
đạo!"
Khóe miệng Liễu Bình giật nhẹ, lẩm bẩm: "Người lại nói dối..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK