Đợi một lát.
Trong túi bỗng vang lên từng âm thanh rất nhỏ: “Boom gọi Bang Bang."
"Bang Bang có mặt, gọi Boom Boom Boom."
"Boom Boom Boom cũng có mặt, gọi đội trưởng tiểu đội hành động đặc biệt
của yêu tinh: thùng thùng keng có danh hiệu là người đi trốn giả có giá trị nhất
trong cuộc thi trốn tìm lần thứ ba mươi sáu!"
"Ta ở đây! Các anh em, hiện tại xuất hiện từ đá quý đi!"
Vài bóng dáng nho nhỏ lăn lông lốc ra từ cái túi màu đen.
Chúng nhìn khắp chung quanh, chỉ thấy nơi này là một kho hàng được phong
kín vô cùng rộng lớn, các loại pháp trận ngăn cách và thuật pháp cảnh giới
không ngừng luân phiên tới lui, bảo đảm không có người nào tiến vào được
trong đó.
Yêu tinh cầm đầu lấy một khối bánh kem bơ anh đào ra từ trong túi, vừa ăn vừa
nghiêm túc nói: “Các vị, các ngươi đều là cao thủ mà Vua yêu tinh tự lựa chọn
ra, có đúng không?"
"Đúng vậy!"
Chúng yêu tinh cùng kêu lên.
"Như vậy, nếu có người dám đứng ra thu thập đá quý yêu tinh, chứng minh thể
công dư luận của chúng ta đã có hiệu quả, những tên ngu xuẩn đó nhất định
không biết, đá quý yêu tinh chính là tín hiệu khởi xướng chiến tranh của chúng
ta!"
"Không sai! Chúng yêu tinh ngẩng đầu ưỡn ngực mà nói.
Yêu tinh cầm đầu tăng nhanh tốc độ để ăn xong cái bánh kem bơ anh đào rồi
lớn tiếng nói: “Đi thôi, dọn sạch tất cả bảo bối tốt trong bảo khố, đừng làm bệ
hạ thất vọng!"
"Tuân lệnh!"
Các yêu tinh cùng kêu lên.
Chúng phóng ra bốn phương tám hướng.
Không biết vì sao, cho dù bị một vài cấm chế quét trúng, nhưng không có tác
dụng gì đối với bọn chúng.
Những bẫy rập và thuật pháp có lực sát thương mạnh kia căn bản không làm
được gì chúng, bị chúng tránh thoát bằng những động tác cực kỳ thành thạo.
Chỉ có một vài thứ đặc biệt quý giá quý hiếm, bởi vì được thuật pháp và pháp
trận ngăn cách cực kỳ lợi hại bao phủ nên mới có thể thoáng ngăn cản hành
động của bọn chúng.
Những lúc đó, chúng sẽ nói nhỏ: “Ai nha, có gì đâu mà cản trở vậy? Ta đi vào
đi WC thôi, lập tức đi ra mà.”.
Hoặc là lầu bầu nói: “Ta chỉ xem một chút thôi, tuyệt đối không sờ."
Thậm chí tên thủ lĩnh yêu tinh cường đại nhất kia -- Nó chỉ móc lỗ mũi, lạnh
nhạt nói: “Ta mua phiếu rồi, tiến vào moi cứt mũi xong rồi đi."
-- Sau đó nó lập tức xuyên qua ba mươi hai pháp trận ngăn cách, đi tới trước
mặt một khối đá quý tản ra dao động kỳ dị mà mỹ lệ.
"Cái thứ này không tồi, lấy về cũng xem như có mặt mũi."
Thủ lĩnh yêu tinh gõ gõ đá quý kia, vừa lòng nói.
Rất nhanh.
Những bảo vật rực rỡ muôn màu được trưng bày trong bảo khố đều bị các yêu
tinh trộm sạch.
Để thời gian thoáng lùi lại.
Trang viên Ác Mộng.
Liễu Bình và “Luyện Ngục Cựu Thần"
đã đến.
Chủ trang viên đứng ở bậc thang, tiện tay tung một chiều, mở một quyển sách ra
rồi cẩn thận xem xét.
"Để ta nhìn xem... Vài tiểu đội hy sinh, hơn nữa là hy sinh không thể cứu vãn...
Xem ra thế giới của các ngươi nhất định có Kẻ ghi lại lịch sử, bọn chúng luôn
thích cố định lịch sử, không ngờ đây mới là con đường hủy diệt thế giới."
Nói xong lời này, gã mới cất quyển sách kia đi rồi vỗ tay và nói với Luyện
Ngục Cựu Thần: “Hoan nghênh ngươi, xem ra người có tầm ảnh hưởng rất lớn
trong tuyến thời gian tương lai, nếu không Tứ Đại pháp tắc sẽ không phản phệ
thủ hạ của ta."
"Ta tới để lấy được sức mạnh, người của các ngươi đã hứa hẹn, ta có thể đạt
được một ít sức mạnh –– dùng để báo thù."
Luyện Ngục Cựu Thần nói.
"Đương nhiên! Đương nhiên! Người đâu, mang vị thần này đi xuống, để nó cẩn
thận chọn lựa một loạt thẻ bài Ác Mộng."
Chủ trang viên nói.
"Xin đi theo ta."
Một người hầu nói.
Luyện Ngục Cựu Thần gật gật đầu, đi theo tên người hầu kia đến phía sau trang
viên.
Nơi này chỉ còn lại Liễu Bình.
ỗ ấ ồ ố
Trên bậc thang bỗng xuất hiện một quý phụ.- - Đó là tồn tại lúc trước bố trí
nhiệm vụ cho Liễu Bình!
"Đại nhân, thực xin lỗi, ta vốn mới bắt đầu dạy học, ai ngờ lại tạo thành nhiều
thương vong như vậy."
Quý phụ quỳ trên mặt đất, nói với giọng điệu sợ hãi.
Chủ trang viên lắc đầu và nói: “Chúng ta thiếu thốn điều tra và hiểu biết tất yếu
đối với thế giới Vĩnh Dạ và Luyện Ngục... Chuyện này phải được giải quyết."
Gã trầm tư một lát, sau đó nói: “Ngươi đi liên hệ tổng bộ của quân viễn chinh,
bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng tiến vào thăm dò thế giới Vĩnh Dạ."
"Tuân lệnh, đại nhân."
Quý phụ nói.
Ả ta lại nhìn về phía Liễu Bình, chần chờ nói: “Sau khi ta đi, 0880 do ai dạy
dỗ?"
Chủ trang viên nhìn về phía Liễu Bình theo ánh mắt ả ta.
Quý phụ vội vàng giới thiệu: “Đây là 0880... Hắn vừa hiện hóa đã tiêu diệt một
thế giới, lần đầu tiên làm nhiệm vụ đã mê hoặc Cựu Thần -- Tuy là nhặt đồ có
sẵn, nhưng vẫn khí như vậy cũng là một phần của thực lực."
Chủ trang viên cười và nói: “Ngày đầu tiên hắn vừa tới thì ta đã biết hắn, thật sự
cực kỳ có tiềm lực và giá trị.
Càng có giá trị hơn những kẻ đã chết kia."
"Đại nhân,"
Liễu Bình chỉ vào hư không trước mặt và nói, “Ta đã hoàn thành nhiệm vụ,
nhưng còn chưa nhìn thấy khen thưởng."
Chủ trang viên không nhịn được mà bật cười, hỏi: “Tới đây, công thần của
chúng ta, nói xem ngươi muốn khen thưởng gì?"
Liễu Bình quay đầu, nhìn lại một loạt kiến trúc thấp bé bên trái sâu trong trang
viên.- - Nơi đó là chuồng ngựa.
Thánh Mã Cứu, thẻ bài thứ hai của bộ bài Thiên Quốc.
Phương thức duy nhất hợp lý để hắn tới gần nơi đó là muốn có một vật cưỡi.
Dù sao thì một thiếu niên mười mấy tuổi, nếu há mồm muốn lấy một cái chuồng
ngựa, người khác sẽ cảm thấy hắn có vấn đề, hoặc là hắn điên rồi.
–– Từ từ.
Dựa theo cách nói của thượng đế, những quái vật đó ngược lại sẽ có chút tôn
kính đối với người không đoán trước được? Chủ trang viên nhìn lại theo ánh
mắt hắn, lập tức cảm thấy như hiểu ra cái gì.
"A, ngươi muốn một con vật cưỡi làm khen thưởng, đúng không?"
Gã nói với giọng điệu hiểu rõ.
Danh Sách Chương: