Phía bên kia.
Liễu Bình chậm rãi đi về phía trước dọc theo đường phố.
Ba, hai, một.
Hắn im lặng đếm số, trong hư không lặng lẽ hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt:
“Tứ thánh trụ bắt đầu xoay chuyển."
"Hỏa chi Thánh Trụ đã đi xa, Trụ luân chuyển được hiện giờ là:"
"Phong chi Thánh Trụ."
"Đã có được sức mạnh của Phong chi Thánh Trụ, ngươi đạt được chiến giáp cơ
động siêu thể hoàn toàn mới:"
"Phá Võ."
"Chiến giáp đã được lắp đặt xong, có thể khởi động vào bất cứ lúc nào."
Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, trong lòng hiểu rõ.- - Đây là năng lực của
Pháo gia.
Thật ra nếu nghiêm túc mà nói, mỗi một thần linh tứ thánh trụ của hắn đều
không phải dạng bình thường.
Thượng đế thì tất nhiên không cần phải nói.
Pháo gia là một trong những thần linh nguyên thủy đầu tiên ra đời thuở sơ khai.
Yêu tinh Rita là quán quân chung cực cuộc thi trốn tìm lần đầu tiên, còn là công
chúa của nhất tộc yêu tinh, có được vô số yêu thuật.
Đại Địa chi Mẫu Gaia là địa thần duy nhất chịu tải tất cả Thế Giới Loại Sinh
Mệnh Thể nữ tính của vô số thời đại quá khứ, trong vô số thế giới song song chỉ
có một mình nàng.
Sức mạnh tứ thánh trụ siêu việt bất cứ một thần linh bình thường nào.
Liễu Bình vừa yên lặng suy nghĩ, vừa đi thẳng một mạch về phía trước, rốt cuộc
cũng thấy được một nơi tụ tập lộ thiên.
Nơi này có bàn và ghế dựa, có các loại đồ ăn và đồ uống kỳ dị.
Không ít hắc ảnh tụ lại với nhau khe khẽ nói nhỏ.- -Vừa nhìn thì biết nơi này là
điểm trao đổi tình báo và làm buôn bán khá tốt.
Liễu Bình vui vẻ tiến lên, tìm chỗ trống rồi ngồi xuống, chờ người hầu đi tới thì
nói: “Tùy tiện cho ta một ly uống, sau đó ta muốn hỏi thăm một chút tin tức."
Người hầu gật gật đầu rồi bước đi.
Rất nhanh, một thứ đồ uống màu kim hoàng được bày lên trên bàn trước mặt
Liễu Bình.
"Ngài là lần đầu tiên đến đây đúng không."
ầ
Người hầu hỏi.
"Không sai."
Liễu Bình gật đầu và nói.
Không có gì cần giấu giếm, dù sao những người khác đều có thuật pháp bóng
đen che giấu khuôn mặt và thân thể, hắn lại không có.
Vừa thấy là biết mới tới.
"Gia nhập ngôi chợ đổ nát cần chi trả một ít tài phú."
Người hầu nói.
"Không thành vấn đề, đại khái là bao nhiêu?"
Liễu Bình hỏi.
"Phải xem thứ trên tay ngài mới xác định được."
"Được."
Liễu Bình ấn tay lên Ảo Tưởng chi Nhận.
Ảo Tưởng chi Nhận cực kỳ hi hữu, lúc ấy người hai đầu còn luyến tiếc dùng nó
để bù trừ ân tình cứu mạng của hắn.
Nghĩ đến đây, hắn lại thu hồi trường đao, ngược lại lấy ra thẻ bài trái cây mà Trĩ
Thiên Nữ giao cho hắn –– Trong đó có hai thẻ bài đã được giao cho nữ sĩ
Huyền Bí, để giúp nàng khôi phục sức mạnh.
Trên tay hắn còn có ba thẻ bài.
Hắn rút ra một thẻ rồi đặt lên trên bàn.
"Vậy đủ chưa?"
Liễu Bình hỏi.
"Đủ rồi, xin hãy chờ một lát."
Người hầu gật gật đầu, lấy thẻ bài rồi rời đi.
Liễu Bình bug đồ uống lên uống một ngụm, nhìn giao diện bên cạnh hiện lên
nhắc nhở đây là một loại đồ uống hữu ích đối với Thế Giới Loại Sinh Mệnh
Thể, trong lòng thầm cảm thấy thần kỳ.
Vĩnh Dạ thật là một nơi không thể tưởng tượng.
Nó mai táng thi thể của tất cả tồn tại, còn cầm tù các loại tù nhân, ngoài ra còn
có vô số những tồn tại tranh đấu, cắn nuốt nhau ở chỗ này Nhưng trong Vĩnh
Dạ cũng có nơi có thể giao dịch và nghỉ ngơi thế này.
Hắn cảm nhận được điều gì đó, bỗng ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy vài hắc ảnh lặng lẽ hiện ra, vội vàng bay vút hướng tới chỗ nào đó trên
đường phố.
Liễu Bình cũng không nghĩ nhiều, chỉ nâng ly lên tiếp tục uống một ngụm.
"Hoan nghênh! Hoan nghênh người đi vào ngôi chợ đổ nát."
Một giọng nói vang lên.
Liễu Bình nhìn lại phía sau, chỉ thấy một hắc ảnh đang đi tới dưới sự dẫn dắt
của người hầu.
“Ngươi là?"
Liễu Bình hỏi.
"Đây là thương nhân tình báo ở chỗ chúng ta, ta đoán người mà ngài muốn tìm
chính là hắn."
Người hầu giới thiệu.
"Hân hạnh gặp mặt."
Liễu Bình gật đầu chào đối phương.
Ngôi chợ lộ thiên.
Tiếng âm nhạc khi có khi ô.
Mọi người nói chuyện với nhau, uống rượu, bàn chuyện làm ăn.
Khiến Liễu Bình sinh ra một ảo giác.- - Hình như đây là một thời đại hoà bình
có trật tự.
"Thẻ bài trái cây của các hạ có giá trị phi phàm, đủ giao nộp phí vào bàn và tiền
rượu, ta lại tặng kèm một thuật pháp cho ngài."
Thương nhân tình báo nói.
Gã đặt một thẻ bài lên trên bàn.
Liễu Bình nhìn lại, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ hiện lên bên thẻ bài: “Thuật
pháp đánh số: Hắc ám bao trùm."
"Thuật pháp này có đánh số, chỉ một mình ngươi có thể sử dụng, không thể cho
người khác dùng."
"-- Đây là một loại thuật pháp ngụy trang, chứng minh đã giao phí vào ngôi chợ
đổ nát."
Liễu Bình ẩn tay một cái lên thẻ bài này.
Phanh! Thẻ bài hóa thành một hắc quang, bao phủ lên người hắn.
Hiện tại hắn cũng giống những hắc ảnh khác y như đúc.
"Được, ngài có thể nói ra mình muốn loại tình báo gì."
Thương nhân tình báo hỏi.
"Ta muốn biết ––”.
Liễu Bình nói được một nửa thì lại ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy trong hư không lại xuất hiện bảy tám hắc ảnh, cầm các loại binh khí
trong tay, vội vàng bay về hướng con phố bên kia.- -Đã xảy ra chuyện gì sao?
Liễu Bình có chút nghi hoặc.
ầ ắ ể
Thương nhân tình báo xua xua tay, cười nói: “Không cần lo lắng, chưa ai có thể
vô duyên vô cớ gây chuyện ở chỗ này, bọn họ nhất định sẽ trả cái giá thảm
thông, các hạ, chúng ta tiếp tục nói."
"À, được,"
Liễu Bình tỉnh táo lại, nói: “Ta muốn biết làm sao để đi đến cuối Vĩnh Dạ, tốt
nhất có bản đồ lộ tuyến chi tiết."
"Cuối Vĩnh Dạ?"
Thương nhân tình báo lắp bắp kinh hãi.
"Đúng vậy."
Liễu Bình nói.
"Cuối Vĩnh Dạ dẫn đến Luyện Ngục, đó cũng không phải nơi bình thường --
thẳng thắn mà nói, giá của tình báo này không rẻ."
Thương nhân tình báo nói.
"Xin cứ nói giá đi."
Liễu Bình nói.
Thậm chí trong lòng hắn còn có chút vui sướng.
Chỉ cần có giá thì dễ bàn rồi.
Có giá chứng minh hắn có thể tìm được phương pháp đi đến cuối Vĩnh Dạ.
Sợ nhất là không ai biết đi như thế nào thôi.
"Ta muốn tất cả thẻ bài trái cây trên tay ngươi."
Thương nhân tình báo nói.
"Không thành vấn đề."
Liễu Bình đặt số thẻ bài trái cây còn lại lên trên bàn.
Thương nhân tình báo nhìn nhìn thẻ bài, vừa lòng nói: “Các hạ làm ăn mua bán
tương đường hào sảng."
"Xin cho ta biết tình báo."
Liễu Bình nói.
Thương nhân tình báo lấy ra một tấm bản đồ rồi đặt trước mặt hắn, sau đó thu
lấy thẻ bài trái cây trên bàn.
"Tiền và hàng hai bên đã giao nhận xong."
Thương nhân tình báo cười nói.
Liễu Bình cầm lấy bản đồ cẩn thận nhìn trong chốc lát, chỉ thấy trên đó đánh
dấu đầy địa vực, quái vật và các phạm vi thể lực.
"Cuối Vĩnh Dạ"
rõ ràng nằm ở cực Bắc của tấm bản đồ.
ế ồ ỗ ề ấ ỗ
Lộ tuyến trên bản đồ chia thành vài nhánh, mỗi đường đi đều đánh dấu chỗ khó
tương ứng và phương thức để đi qua.- - Thật sự là một tấm bản đồ cực kỳ tường
tận.
Danh Sách Chương: