Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay đầu lại nhìn.
Đã không nhìn thấy tên đổng sự kia nữa.
Hình như bắt đầu từ lúc vượt qua dây tơ hồng kia, hắn đã tiến vào một nơi cực
kỳ đặc thù.
“Bí mật này có thể hiện hóa ra một cảnh tượng cùng loại với hậu thế giới... Thật
là không phải nhỏ."
Liễu Bình lẩm bẩm, tiếp tục đi về phía trước.
Hắn sải bước lên bậc thang dẫn đến tế đàn.
Từng lời lẩm bẩm khe khẽ hư ảo bên tai bỗng trở nên rõ ràng mà mãnh liệt.
"Tới kìa."
"Là hắn, hắn tới rồi."
"Dựa theo tiến đoán, hắn sẽ đến đúng vào thời khắc này..."
"Thời gian sắp tới rồi."
"Hủy diệt... Cái ngày... Hắn sẽ tự mình ra tay..."
Liễu Bình lẳng lặng lắng nghe, nhìn lướt qua chung quanh, lại thấy bốn phía
đều là hư vô, không có bất cứ tồn tại nào.
Cũng không biết những âm thanh đó rốt cục là sinh ra như thế nào.
Hắn đi lên bậc thang, đi đến trước quả cầu thủy tinh kia.
Chỉ thấy quả cầu thủy tinh kia nổi lơ lửng như mộng ảo, tựa sương mù, không
nhìn ra bất cứ manh mối gì.
Liễu Bình duỗi tay nắm lấy quả cầu thủy tinh.
Bỗng nhiên -- Tất cả âm thanh thì thầm kia đều biến mất.
Cảnh tượng này bọc Liễu Bình vào bên trong, hiện ra một màn mà hắn chưa bao
giờ gặp qua.
Trong hư không đen nhánh vô tận –– Luyện Ngục và Vĩnh Dạ Thần Trụ đang
chậm rãi sụp đổ.
Vô số sinh vật Ác Mộng tàn sát bừa bãi trên Luyện Ngục và Vĩnh Dạ Thần Trụ.
Thần trụ chậm rãi sụp đổ.
Tất cả linh hồn thể đều bị giam cầm để làm đồ ăn dự trữ, bị những tồn tại đến từ
Ác Mộng chia cắt.
Ngay vào khoảnh khắc tất cả đi về hướng diệt vong.
Trong bóng đêm xa xôi xuất hiện một tồn tại thật lớn mặc chiến giáp.
ố ầ ầ ắ ổ ế ố
Nó đáp xuống thần trụ, đè lại đoạn thần trụ sắp sụp đổ, phát ra tiếng rống giận
hướng về phía tất cả sinh vật Ác Mộng.
Liễu Bình nỗ lực muốn nghe rõ âm thanh của nó, lại phát hiện không nghe thấy
cái gì cả.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Tất cả cảnh tượng dần dần trở nên mơ hồ, giống như một trận gió lốc, không
ngừng xoay tròn chung quanh Liễu Bình.
Hắn bị gió lốc này ngăn cách trên tế đàn, nhất thời mất đi tất cả liên hệ với bên
ngoài.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên bên tai hắn: “Tìm ra ta."
"Mau, nhất định phải nắm chặt thời gian, tìm ra ta!"
"Ở nơi sâu nhất trong Vĩnh Dạ, hoặc là chỗ cao nhất của Luyện Ngục--"
"Ngươi nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất để tìm được ta, nếu không thật sự
không còn kịp nữa!"
Trong lòng Liễu Bình chấn động.
Hắn từng nhớ tới những lời này trong trí nhớ vào năm đầu tiên xuyên qua thời
gian tiến vào Vĩnh Dạ.
Nhưng lúc ấy nghe quá mức mơ hồ.
Lần này rốt cuộc cũng nghe rõ, đây là giọng nói của Andrea! Thì ra xuyên qua
hai tuyến thời gian quá khứ và hiện tại, cô bé vẫn luôn nhắc nhở hắn chuyện
này.
Oanh -- Tường gió lốc mơ hồ dần dần tản ra, hóa thành từng trận gió nhẹ, cuối
cùng cũng bình ổn lại.
Quả cầu thủy tinh trong tay Liễu Bình vỡ ra từng khe hở, cuối cùng hoàn toàn
nát thành bột mịn, rơi rụng xuống từ trong tay hắn.
Ba gã đổng sự đứng xa xa đều xem ngây người.
Một người nói: “Hắn..."
Người thứ hai nói: “Có được-..."
Đổng sự thứ ba nói: “Không sai, hắn có được tiên đoán kia, hơn nữa không
chết."
Liễu Bình đứng trên tế đàn, ngẩn ra mấy phút, bỗng mở miệng hỏi: “Hiện tại
thế giới cao nhất trên đỉnh Luyện Ngục Thần Trụ là cái nào?"
"Các hạ, là một thế giới không người, thế giới kia trừ gió bão ra thì chỉ có đất đá
cằn cỗi."
Một đổng sự nói.
"Lập tức chuẩn bị nhân lực."
Liễu Bình nói.
ố ế
"Các hạ muốn làm gì? Xin ngài báo cho chúng ta biết chuyện phải làm, chúng ta
cũng tiện an bài nhân lực tương ứng."
Một đồng sự khác nói.
"Lật ngược thế giới kia một lần, không bỏ qua bất cứ nơi nào có vấn đề –– đi,
chúng ta lập tức nhích người!"
Liễu Bình nói.
Lưu quang xẹt qua phía chân trời.
Từng ánh lưu quang rơi xuống từ vòm trời, chậm rãi thả chậm tốc độ, dùng trên
mặt đất cằn cỗi.
"Các hạ, nơi này được gọi là Thạch chủ Giới, là thế giới tối cao trên toàn bộ
Luyện Ngục Thần Trụ, trừ đá ra thì không có cái gì khác cả."
Một ma quỷ bẩm báo.
Liễu Bình đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ thế giới hoàn toàn cấu thành từ
tùng vô số những khối đá vỡ vụn, trừ chúng ra thì không còn thứ gì khác.
"Thế giới này -- Trước kia từng được đào lên chưa?"
Liễu Bình hỏi.
"Đã từng tổ chức người đi đào xuyên qua thế giới này, nhưng vẫn không phát
hiện bất cứ thứ gì có giá trị."
Ma quỷ nói.
"Không có sinh vật, hoàn cảnh ác liệt, mơ hồ còn có một loại khí tức tàn lưu,
thậm chí nán lại thời gian lâu sẽ ảnh hưởng đến linh hồn, cho nên không có bất
cứ chủng tộc nào sinh hoạt tại đây."
Một đồng sự nói.
Liễu Bình ngồi xổm xuống, nhặt một khối đá vụn lên.
Trong hư không, chỉ chớp mắt đã nhảy ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Mảnh
nhỏ Hư Không Thần Trụ."
"Thuyết minh: trận chiến năm đó gây nên sự hủy diệt của Hư Không Thần Trụ,
vào khoảnh khắc nó sụp đổ, chủ thể thần trụ vỡ vụn thành rất nhiều tảng đá,
chồng chất trên đỉnh Luyện Ngục Thần Trụ, hình thành một thế giới đặc thù."
Trong lòng Liễu Bình khẽ động.
Trên thực tế, hiện tại hắn đã hoàn toàn hiểu ra trình tự của các thần trụ.
Nếu nhất định phải nhìn nhận một cách nghiêm khắc thì thật ra chỉ có một cây
thần trụ.
Vì phần cuối của nó tiếp cận với thế giới tầng Ác Mộng, lại mai táng tất cả sinh
mệnh sau khi tử vong, cho nên được gọi là Vĩnh Dạy Đoạn giữa của nó vì lượn
lờ ngục hỏa thiêu đốt vĩnh hằng, pháp tắc có xu hướng nghiêng về chiến tranh
và giết chóc, cho nên được gọi là Luyện Ngục; Đầu tiên của nó là nơi vạn tộc
sinh hoạt, được gọi là Hư Không Trong đó thế giới cao đẳng nhất nằm sừng
ầ ể ồ
sững trên đỉnh thần trụ, có thể sinh ra linh hồn, được gọi là nơi khởi nguyên linh
hồn.
Hiện tại.
Nơi khởi nguyên linh hồn và Hư Không Thần Trụ đều bị hủy diệt, những hòn đá
dưới chân hắn là hài cốt của Hư Không Thần Trụ.
Andrea sẽ nấp ở chỗ này?
"Người đâu, tất cả bắt đầu đào, đào ra cái gì thì lập tức báo cáo với ta."
Liễu Bình nói.
Hắn mới nói xong thì trong lòng bỗng sinh ra một loại cảm ứng khó hiểu.
Loại cảm giác này giống như có người đặc biệt quen thuộc nào đó đã đi tới gần
bên cạnh hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK