Ầm...
Ngọn lửa hừng hực như một biển cả sôi trào, từ trường đao tản ra, lấp đầy toàn
bộ hư không bốn phía.
Tòn tại ẩn nấp trong bóng đêm bị biển lửa ép tới, lập tức hiện thân, lách mình
nhảy khỏi vị trí cũ.
Hai mắt Liễu Bình lạnh lùng, quát khẽ: "Chết."
Đao rơi xuống.
Ngay sau đó, biển lửa vô tận bị một đao tách đôi, hóa thành một luồng lửa đỏ
thẫm bám trên thân đao, chém rách mọi thứ phía trước.
"Đừng ra tay, là ta!"
Cái tên trước mắt vội vã quát lớn.
Ánh đạo của Liễu Bình lại không ngừng chút nào cả.
Dưới ánh lửa, một bóng người bị chia thành hai nửa, rồi lại bị ngọn lửa thiêu
thành tro tàn.
Ngọn lửa cũng theo đó mà biến mất, tất cả dị tượng đều tan biến.
Cảnh tượng xung quanh lại khôi phục thành bóng đêm.
Gió lướt qua con đường không có bất cứ ai, phát ra những tiếng rít.
Liễu Bình thu đao.
Một tay khác hắn cầm sách, chờ gió ngừng thổi, mới cúi đầu đọc tiếp, lẩm bẩm:
"Thức thứ ba, Du Long Phân Hải, đao vừa rồi cũng không sai."
"Thế nhưng sau chiêu thức phía sau... có vẻ như vẫn chưa thể hiện hết đao ý, mà
nó vẫn luôn đẩy đao ý lên cao, chẳng lẽ Hoán Linh đao pháp của tông môn cũng
không phải bản đầy đủ?"
Tiếng bước chân dồn dập truyền tới cắt ngang suy nghĩ của hắn.
Tả trưởng lão của môn phái từ phía cuối đường lao nhanh tới, quát: "Vừa xảy ra
chuyện gì vậy?"
"Mọi chuyện vẫn tốt, không có vấn đề gì."
Liễu Bình nói.
"Chưởng môn đâu?"
Tả trưởng lão hỏi.
"Ông ấy đi vệ sinh, nếu không có chuyện gì thì trưởng lão hãy trở về trông giữ
vườn hoa đi."
Liễu Bình mỉm cười nói.
ề
Tả trưởng lão cũng thở phào một hơi, quay người định rời đi, lại nhớ tới điều gì
đó, nói: "À đúng rồi, ta có món điểm tâm đây, chuẩn bị phòng ngừa ban đêm
các ngươi lại phải chịu đói, ngươi tới đây."
Liễu Bình âm thầm thở dài, lại cười, nói: "Được rồi."
Tả trưởng lão đi về phía hắn.
Hắn cũng lại gần, nói: "Cám ơn Tủ trưởng lão."
"Không cần, đây là chuyện mà Chưởng môn đã chuẩn bị từ trước."
Tả trưởng lão nói.
Trường đao lóe lên.
Một con Kỳ Lân do lửa tạo thành cao mấy chục mét xuất hiện trên thân đao, lao
về phía trước với tốc độ nhanh như điện chóp.
Âm! Mặt đất chấn động, gió bão bay loạn.
Một bóng người bị Kỳ Lân cắn, phát ra tiếng gào thảm thiết thê lương.
"Không, dựa vào gì mà ngươi có thể phát hiện ra ta!"
Nó kêu gào một cách không cam lòng.
"Thôi được, để người chết nhắm mắt đi... nhớ cho kỹ, người phụ trách phân chia
đồ ăn trong môn phái chính là ta, không phải là Tả trưởng lão."
Liễu Bình thản nhiên nói.
Bóng người kia giật mình, không nói thêm gì nữa, hình thể liên tục biến hóa,
muốn tránh thoát khỏi miệng của hỏa Kỳ Lân.
Thế nhưng Kỳ Lân như là vật sống, vẫn cắn chặt quái vật không thả.
Bóng người lại bất động.
Kỳ Lân nhai một lúc, làm cho bóng đen bị thiêu cháy sạch sẽ, rồi mới gật đầu
với Liễu Bình.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Ngươi liên tục giết chết hai tà vật loại hình ẩn nấp.]
[Vì vậy mà Hỏa pháp tắc tiếp tục lớn mạnh.]
[Lực lượng của ngươi cũng được tăng cường.]
[Thực lực của người sắp đạt tới cấp bậc tông sư của thế giới này.]
Liễu Bình phất tay với Kỳ lân, nói: "Chúng ta cùng cố gắng!"
Kỳ lân rơi xuống, nằm bên chân hắn, hóa thành từng ngọn lửa nhỏ biến mất vào
hư không.
Lại có từng nhóm chữ nhỏ hiện lên:
[Chú ý.]
[Kẻ địch bắt đầu tập trung lực lượng tấn công ngươi.]
ế Ả ể
[Thế giới Tướng Vị: Đa Trọng Ảnh Ngục sẽ triển khai xung quanh người
ngươi.]
[Thế giới Tướng Vị, chính là thế giới độc lập trôi nổi trong hư không, có đôi khi
nó cũng sẽ giao thoa với chủ thế giới.]
Trong sương mù cuồn cuộn, một bóng người xuất hiện, chậm rãi bước tới phía
Liễu Bình.
Trong ánh lửa, gã ta hiện thân.
Là Từ Thắng!
"Ồ? Tại sao người lại tới đây?"
Liễu Bình kinh ngạc hỏi.
"Liễu ca... bọn chúng tìm ra thi thể của ta, rồi phục sinh ta."
Từ Thắng nói.
"Thì ra là vậy, người tới nơi này có chuyện gì không?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta cần phải giết người, nếu không ta sẽ bị..."
Ngọn lửa bùng nổ, bao phủ mọi thứ.
Một ánh đao xuất hiện trong ngọn lửa, như có thể xé rách biển lửa, làm cho
ngọn lửa đều bám trên lưỡi đao, chém về phía trước với thể không thể đỡ.
Từ Thắng chỉ kịp ngăn cản trong nháy mắt, lại bị ngọn lửa và lưỡi đao chém
thành hai đoạn.
"Ngươi quá ác độc!"
Gã ta nằm trên mặt đất, kêu rên.
Liễu Bình thu đao mà đứng, mỉm cười nói: "Tro cốt của người đều do ta thu hồi,
làm sao bọn chúng có thể tìm tới thi thể của người được."
Quái vật ngẩn người, cũng không nói thêm được câu nào, dần dần bị thiêu đốt
thành tro tàn.
Xung quanh cũng khôi phục như lúc ban đầu.
Ánh mắt Liễu Bình rất bình tĩnh, lấy đao phổ ra, đọc lại sáu chiêu thức sau.
Một lát sau.
Hắn mới hoàn toàn xác định, nói: "Đúng vậy, đao pháp này còn thiếu một chiều
nữa mới hoàn chỉnh, tại sao sư phụ lại không nói tới vấn đề này chứ?"
Lại có từng đợt tiếng bước chân vang lên.
Hữu hộ pháp trưởng lão đi tới từ cuối đường, trên tay còn mang theo đầu của
một con quái vật.
"Nơi này thế nào?"
Ông ta hỏi với vẻ mệt mỏi.
ẫ ố ấ
"Vẫn tốt, không có chuyện gì, có vẻ như khu vực mà các ngươi phụ trách rất
kịch liệt."
Liễu Bình nhìn cái đầu trong tay ông ta, nói với vẻ hứng thú.
Hữu hộ pháp trưởng lão vứt đầu quái vật trên mặt đất, hừ nhẹ nói: "Một vài
quân ô hợp mà thôi, à đúng rồi, Chưởng môn đâu?"
"Ông ấy đi vệ sinh, tạm thời không thể trở lại được."
Liễu Bình tiếp tục đọc đao phổ.
"Vậy sao, ta nhớ rằng ẩm thực môn phái đều do người chuẩn bị, lấy chút ra đi,
để ta phân phát cho mọi người."
Hữu hộ pháp trưởng lão vừa nói vừa đi về phía Liễu Bình.
"Các ngươi muốn bao nhiêu?"
Liễu Bình hỏi, đầu cũng không ngẩng lên.
"Ngươi nhìn xem rồi cho bao nhiêu cũng được."
Hữu hộ pháp trưởng lão nói.
"Được."
Hắn vừa nói xong, xung quanh bỗng xuất hiện vô số bằng sương, đóng băng
toàn bộ vách tường và mặt đất lại.
Vẻ mặt Hữu hộ pháp trưởng lão bỗng biến đổi, dự định ra tay ngay, lại phát hiện
mình đã bị đông cứng trên mặt đất.
Thể là động tác của ông ta bị chậm một nhịp.
Cũng chính vào khoảnh khắc đó... Đao xuất..
Lửa và băng từ trên trường đao bùng nổ ra, như sông lớn cuồn cuộn, tất cả đều
quy về một đao, chém Hữu hộ pháp trưởng lão thành hai đoạn.
"Không... tại sao..."
Hữu hộ pháp trưởng lão gầm thét với vẻ không cam lòng.
Liễu Bình thản nhiên nói: "Ta cũng không phải là người phụ trách phát đồ ăn,
ngươi có bệnh sao."
Hữu hộ pháp trưởng lão giật mình, tức giận tới mức muốn điện, định gầm thét
gì đó thể nhưng nó còn chưa kịp nói thêm gì thì hai đoạn thân thể của nó đã bị
thiêu thành tro tàn.
Danh Sách Chương: