Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một chiếc xe việt dã chạy lên đỉnh núi dọc theo con đường quốc lộ chạy dọc
qua núi.
Vân Hi tìm một nơi trống trải rồi đậu xe lại, mở cái túi chứa thiết bị ngắm bắn
ra, nhanh chóng lắp ráp một cây súng ngắm hỏa lực rất mạnh.
Chó vàng nằm trên ghế phó điều khiển, đầy mặt là vẻ khó hiểu.
Nhìn nó như hoàn toàn không biết Vân Hi đang làm gì.
Vân Hi nhìn nó một cái, thở dài và nói: “Thiếu gia, ngoan, chờ ta hoàn thành
nhiệm vụ thì mua lạp xưởng cho ngươi ăn."
Nàng ôm súng đến bên vách núi, bắt đầu đo lường tốc độ gió và khoảng cách.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt dừng lại trong hư không ở khóe mắt nàng: “Nhiệm
vụ: Giải thoát."
"Giúp những dã thú rơi vào điên cuồng đó giải thoát, là nhiệm vụ đầu tiên sau
khi người được lựa chọn."
"Nhiệm vụ yêu cầu: Giết chết mười con dã thú đã hóa điên."
"Nhiệm vụ khen thưởng: Kỹ xảo cách đấu cơ sở."
Vân Hi cắn chặt răng, nâng khẩu súng to kia lên, bắt đầu hiệu chỉnh và nhét đạn
vào.
Lúc này chó vàng mới nhìn xuyên qua cửa sổ xe, mang đầy hứng thú mà quan
sát nàng một hồi.
Thiếu nữ này từng tu tập súng ống, hơn nữa cũng coi như xuất sắc ở phương
diện này, điểm này thật sự nằm ngoài dự đoán.
Theo lời nàng nói, lúc trước thành tích ở văn học và võ học đều là A, sau đó nếu
không phải do biến cố gia đình thì nàng đã tiếp tục đào tạo sâu.
Nó vốn đang lo về độ khó nhiệm vụ này quá cao, hiện tại xem ra cũng khá thích
hợp.
Chó vàng nheo mắt lại, lẳng lặng chờ đợi.- - Nơi này nằm rất gần rừng rậm, sau
khi thông tin động vật biển dị được tung ra thì rất ít người tới đây.
Chỉ hy vọng mọi chuyện đều thuận lợi.
Gió núi thổi qua.
Một tiếng súng nặng nề chợt vang lên, quanh quẩn trong dãy núi.
Trước mắt Vân Hi nhảy ra một hàng chữ nhỏ: “1/10."
Cùng lúc đó, trước mắt con chó ngồi trên xe cũng nhảy ra một hàng chữ nhỏ:
“1/10."
Con chó nhíu mày lại, vươn móng vuốt tùy tiện giật giật.
ắ ắ ế
Trước mắt Vân Hi lập tức hiện lên một hàng chữ nhỏ mới tinh: “Nhắc nhở tiến
đấu: Thiếu ống giảm thanh (Chưa lắp đặt)"
Vân Hi bừng tỉnh và nói: “A, không xong, ta nên nghĩ đến chứ, tiếng động lớn
như vậy tuyệt đối không được, sẽ dẫn nguy hiểm tới.”.
Nàng vội vàng tìm ra ống giảm thanh từ túi thiết bị, sau đó lắp nó lên.
Làm xong chuyện này, nàng lấy kính viễn vọng ra, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu
kế tiếp.
Lúc này con chó mới vừa lòng khẽ gật đầu.
Nó liếc nhìn Vân Hi một cái, chỉ thấy nàng đang chuyên tâm tìm kiếm con mồi.
Con chó lập tức nhảy xuống từ ghế phụ điều khiển, dựa vào cái cửa đang đóng,
hai móng nắm lại với nhau, ấn ra một quyết.
Cửu U • Bác Mệnh! Một dao động vô hình truyền ra từ chân chó, nhanh chóng
xuyên qua khoảng cách khoảng ngàn mét, dừng lại trên thi thể con chồn hoang
biến dị bị giết chết kia.
Từng đợt từng đợt mệnh lực nhàn nhạt tản ra từ thi thể chồn hoang, bay qua trời
cao với trạng thái vô chất vô hình, dừng lại ở xe việt dã.
Chó vàng nhanh chóng hấp thu mệnh lực, nhếch miệng lộ ra hàm răng chó kích
cỡ không đồng đều, cười nhạt một tiếng.
Không tồi, tiến triển thuận lợi.
Lại đến! Nó đang nghĩ ngợi thì chỉ nghe bên ngoài lại vang lên một tiếng động
nặng nề trầm đục.
Một hàng chữ nhỏ lập tức nhảy ra: “2/10."
Tới đúng lúc! Pháp quyết trên tay chó vàng lại bùng lên.
Kế tiếp, Vân Hi như tiến vào trạng thái, liên tục bắn ra tám phát súng, đều bắn
trúng mục tiêu.
Chó vàng cũng hấp thu đủ mệnh lực, miệng phát ra tiếng hô trầm thấp.
Cách tăng lên pháp quyết Cửu U là thông qua giết chóc để gia tăng bản thân --
mà không phải tu hành.
Cho nên nó nhanh.
Năm đó cũng là vì nó quá nhanh, cho nên mới đánh vỡ cân bằng của giới tu
hành... Bỏ đi, đó đã là chuyện quá khứ, nghĩ lại những chuyện này làm gì.
Chó vàng cảm nhận được sức mạnh trên người đang biến hóa, nó xoay chuyển
ánh mắt, đã thấy Vân Hi ở bên ngoài đang đứng lên, bắt đầu tháo súng ra.
Nhiệm vụ đã được hoàn thành! Là lúc đạt được khen thưởng! Vân Hi vừa thu
dọn đồ vật, vừa liên tục liếc nhìn hư không.
Khen thưởng của nhiệm vụ là kỹ xảo cách đấu cơ sở.
Cũng không biết có gì khác với những kỹ xảo cách đấu mà nàng học được ở
trường không? Nàng yên lặng suy nghĩ.
ố ề
Trên xe việt dã, con chó cũng đang do dự.- - Rốt cuộc nên truyền thụ cái gì cho
nàng thì tốt đây? Oanh! Trong khu rừng cách đó không xa đột nhiên truyền đến
một tiếng nổ mạnh.
Vân Hi lấy kính viễn vọng ra nhìn thoáng qua, đột nhiên vội vã chạy tới chỗ xe
việt dã.
"Mau, thiếu gia, trong rừng có người bị thương, chúng ta chạy đến cứu bọn họ
đi!"
Nàng ném dụng cụ lên ghế sau, chui vào vị trí điều khiển, lập tức đề ô tô.
Ánh mắt chó vàng rũ xuống, thật không biết nên nói gì.- - Nàng thật sự coi
mình là người được chọn.
Ngươi mới nhận được một túi quà tay mới thôi, tất cả đều là hoàng kim, mua xe
mua súng tuyệt đối đã đủ dùng, nhưng muốn thật sự đích thân ra trận đánh nhau
thì còn kém xa lắm.
tô bắt đầu chạy như điên.
May mà khoảng cách thật sự không xa, xe việt dã chạy được nửa đường từ đỉnh
núi, quẹo qua một lối rẽ, lập tức đến gần hướng kia.
Đột nhiên.
tô bỗng ngừng lại.
Chó vàng nhìn ra kính chắn gió.
Chỉ thấy một con gấu đen biến dị cao chừng bốn năm mét, tay đang nắm lấy
một khối thi thể, ăn ngấu nghiến ngon lành.
Ở cách đó không xa.
Mấy tên quân nhân đang bảo vệ hai mẹ con, súng ống trong tay phun ra ánh lửa.
Đáng tiếc viên đạn bắn vào người gấu đen không có chút tác dụng nào cả.
Chó vàng có chút bất ngờ.
Trình độ biến dị của con gấu đen này đã rất cao, trên người đã hình thành yêu
lực tự nhiên.
Nhưng những phàm nhân đó không nhìn thấy.
Quân nhân căn bản không ứng phó được con gấu đen như vậy.
Chó vàng liếc nhìn Vân Hi một cái.
Chỉ thấy cả người nàng không ngừng phát run, cứ như nhìn thấy thứ gì vô cùng
khủng bố.
Những quân nhân đó cũng thấy được Vân Hi.
"Chạy mau! Chạy mau đi!"
Các quân nhân lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, nhưng lại la lớn.
Cô gái này chỉ có một mình, tay không tấc sắt, hoàn toàn giúp không được gì.
ế ế ỗ Á ắ ể
Nếu không chạy thì nàng cũng sẽ chết ở chỗ này! Ánh mắt Vân Hi chuyển
động, dừng lại trên người hai mẹ con kia, nhìn cô bé đã sợ đến mức sắp ngất
xỉu-- Vân Hi ấn tay lên cần lái, nhẹ nhàng đẩy lên trước, lại đột nhiên đẩy trở
về.
"Không! Không được!"
Nàng nghiên hàm răng, đậu xe lại rồi nhanh chóng móc cây súng ngắm ra.
Mí mắt chó vàng rũ xuống.
Quá ngây thơ rồi.
Cho dù là chuỗi súng ngắm này cũng không ứng phó được sinh vật biến dị trình
độ này.
Những loại ngây thơ này... Rất ít thấy được.
Cẩn thận nghĩ lại, nếu không phải tính tình như thế thì nàng cũng không dừng
lại trước mặt con chó hoang, chia một nửa đồ ăn của mình cho nó.
Nếu không lựa chọn như thế... Lục Đạo Luân Hồi cũng sẽ không chọn nàng làm
đại diện và nhịp cầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK