"Bồn cầu trí năng, căn cứ vào tình huống bài tiết của ngươi để dọn sạch vào mọi
lúc."
"Máy tự động đổ sữa, nhìn này, chỉ cần nhấn cái nút màu xanh lục dưới này, sẽ
bổ sung đầy bình sữa bò cho ngươi."
"Thiết bị rửa sạch mát xa lướt sóng, cam đoan nhẹ nhàng khoan khoái, đảm bảo
sạch sẽ."
"Thiết bị khống chế sóng não, chỉ cần dán bên ngoài não của ngươi là có thể
tiếp nhận chỉ thị, trên nguyên tắc thì nhân loại từ mười tám tuổi trở lên mới có
thể điều khiển, nhưng mặc dù ngươi chỉ là trẻ sơ sinh, nhưng không biết tâm trí
sớm đã trưởng thành tới trình độ nào, cho nên người có thể dùng."
Liễu Bình lải nhải liên miên một hồi.
Trên bàn điều khiển đối diện hắn là một bộ khung xương kim loại được tạo hình
theo hình dáng nhân loại đang nằm, bụng nó mở ra một khe lõm chiều dài nửa
cánh tay, bên trong là một cái giường mềm mại, được liên kết với các loại thiết
bị.
Bé gái do dự một chút, sau đó truyền âm: "Thử một chút xem sao."
Liễu Bình để bé gái vào khe lõm, tiện thể kích hoạt toàn bộ cơ thể nhân tạo.
Bụng cơ thể nhân tạo khép lại.
Đợi mấy giây.
Nó mở to mắt, đứng dậy đi xuống khỏi bàn làm việc, đi tới đi lui một vòng
trong xưởng lắp ráp.
"Không tệ, chí ít có thể tự đi lại."
Cơ thể nhân tạo phát ra một giọng nói máy móc lạnh lệo.
"Dùng nó chiến đấu cũng không thành vấn đề -- Động lực và xương cốt hợp
kim của ngươi đều là tốt nhất, ta tốn một số lớn tiền."
Liễu Bình khoanh tay và nói.
Cơ thể nhân tạo đi đến trước gương, ngắm nghía cấu kiện kim loại toàn thân,
cuối cùng tập trung ánh mắt lên trên mặt mình.- - Đó là một tấm vỏ kim loại,
bên trong có đầy các tổ thiết bị tổng thể loại Nano.
Chưa có mắt.
Không có cái mũi và miệng.
Cơ thể nhân tạo vuốt vuốt tay mà nói: "Nhưng ta cứ như vậy sao? Vì sao không
cho ta một hình tượng nhân loại?"
ề ế
"Đó chỉ là trang trí vô vị, người rành nghề nhìn ngươi là biết kỹ xảo của ta cao
siêu đến cỡ nào, toàn bộ cơ thể nhân tạo được thiết kế vượt tiêu chuẩn và được
giản lược đến mức nào, có một loại mỹ cảm đúng nghĩa công nghiệp."
Liễu Bình nói.
Cơ thể nhân tạo chậm rãi xoay người, đi đến trước mặt Liễu Bình.
"Ngươi quên một điều, Liễu Bình."
Giọng nói của cơ thể nhân tạo trở nên càng lạnh lẽo.
"Đâu thể nào, ta quá rõ thiết kế của mình mà."
Liễu Bình nói.
"Ngươi quên thật ra ta không phải trẻ con, ta, Hoa Tình Không và Linh trên
người nàng đều là nữ."
Cơ thể nhân tạo nói.
"Thì ra là thế, các ngươi đều thích những thứ chỉ đẹp mà không có tác dụng,
cảm thấy thiết kế của ta -- "
Liễu Bình nói đến đây thì bỗng cảm nhận được ba luồng sát ý mãnh liệt tuôn
trào, đầu óc hắn lập tức nhảy số, vội nói tiếp: "Cảm thấy không tin tưởng thiết
kế của ta? Hả? Có biết năm đó ta cũng là cao thủ số một ở phương diện sắp xếp
dung mạo và dáng người trong giới tu hành không."
Liễu Bình đi đến trước bàn điều khiển lần nữa, ấn mở các loại lựa chọn, điều ra
mô hình phỏng sinh nhân loại, nhanh chóng thiết kế lại.
Sát khí biến mất.
Giọng nói của cơ thể nhân tạo vang lên lần nữa, lộ ra một sự chờ đợi khó giấu
được: "Ba người chúng ta đã thương lượng xong, đầu tiên phải làm nữ tính nhân
loại, phải có tóc dài, mắt to, lông mi dài, cái mũi là quan trọng nhất, phải thẳng,
phải thanh tú, không biết người có làm được hay không."
"Chuyện nhỏ."
Liễu Bình nói.
"Nữ vũ công vừa rồi chúng ta gặp phải ở quán bar kia nhìn quá diêm dúa lẳng
lơ, không được phép thiết kế thành như thế."
"Được."
"Làn da phải trắng."
"Được."
"Vóc dáng phải cao một chút."
"Được."
Chương 661: Niệm quỷ
Phía dưới bàn làm việc là một hệ thống siêu cấp mô phỏng tạo dựng sinh vật,
bất cứ cơ thể nhân tạo nào tiến vào trong đó cũng sẽ được dựa theo chương
trình thiết kế đã định sẵn để tiến hành mô phỏng bao trùm máu thịt sinh vật mật
độ cao.
Đây là hạng mục hao tốn kinh người nhất.
Liễu Bình dùng đến tận năm khối gạch vàng mới thanh toán xong phí tổn tương
ứng.
Hắn nhìn cơ thể nhân tạo nằm trên bàn làm việc đang chậm rãi chìm xuống, vội
lớn tiếng nói: "Này, sao người không chờ nó triệt để hoàn thành lại đi vào?"
Cơ thể nhân tạo phát ra một giọng nói máy móc lạnh như băng: "Không được,
chúng ta phải mặc quần áo tử tế ngay ở phía dưới, không thể để người nhìn
được."
Liễu Bình có chút câm nín.
Toàn thân người từ trên xuống dưới đều là ta thiết kế ra đấy nhớ không.
Nhưng không thể nói ra lời này, nói ra thì lập tức cùng đắc tội ba nữ nhân, được
không bù mất.
"Được thôi, cần tổng cộng ba giờ, ngươi từ từ chờ đi."
Hắn thở dài, chờ bàn làm việc triệt để khép kín chìm xuống rồi mới đi ra ngoài.
Ngoài cửa.
Sóm đã có một nam tử phong độ nhanh nhẹn ngồi chờ trên ghế sa lon.
Liễu Bình nhìn đánh dấu trên tường cách đó không xa, nói: "Lehman, nghe nói
các ngươi có chi nhánh ở rất nhiều thành phố dưới lòng đất đúng không."
Nam tử tên là Lehman kia cười với hắn một cái, nói: "Đương nhiên, chúng ta
phát triển rất nhiều năm trên lĩnh vực cấu trúc cơ thể nhân tạo này, là mạnh nhất
trong cả lãnh thổ dưới mặt đất."
Hắn ta mời Liễu Bình ngồi xuống bên cạnh, lại đưa cho Liễu Bình một điếu
thuốc.
"Cảm ơn, không hút."
Liễu Bình nói.
"Ngài có hài lòng với sự phục vụ của chúng ta không?"
Lehman hỏi.
"Rất tốt, có thể nói là tốt nhất có thể tìm thấy trong thời đại này."
Liễu Bình nói.
ắ ế ồ ằ
"Ngài hài lòng là được, thời gian hôm nay cũng sắp đến rồi, không bằng chúng
ta cùng quan sát tình huống trên mặt đất?"
Lehman nói.
"Đương nhiên, đây là điều quan trọng nhất."
Liễu Bình nói.
Lehman ấn một cái lên chiếc ghế ở bên cạnh.
Một hình ảnh trực tiếp xuất hiện trước mắt hai người.
Đó là một thành phố phế tích.- - Đó chính là thành phố trên mặt đất mà Liễu
Bình có ghé qua lúc mới tới.
Hiện tại Liễu Bình đã biết, vào mười hai giờ nửa đêm mỗi ngày sẽ có một thứ
tên là "Niệm quỷ"
xuất hiện trên mặt đất.
Thứ này cực kỳ mạnh, nhân loại không phải đối thủ của chúng.
Trong mấy trăm năm, chưa có ghi chép sự kiện niệm quý bị giết chết, đa phần là
nhân loại bị niệm quỷ cắn nuốt.
Một niệm quỷ có thể không ngừng ăn người, thậm chí ăn xong người trong cả
thành phố rồi mới bỏ qua.
Tin tốt duy nhất là, niệm quỷ chỉ hoạt động trên mặt đất, rất ít chui sâu vào lòng
đất.
Cho nên nhân loại thành lập thành phố dưới lòng đất, kéo dài hơi tàn một thời
gian dài đăng đẳng, tiếp tục sống sót và thành lập một nền văn minh mới.
"Chúng ta từng thắng chưa?"
Liễu Bình hỏi.
"Chưa từng, một khi thành phố dưới đất bị niệm quý phát hiện, trừ phi có người
dẫn nó ra, nếu không công dân trong toàn bộ thành phố sẽ chết."
Lehman nói.
Niệm quỷ ăn người.
Nhưng khi nó cảm ứng được thân thể người không được cấu tạo từ máu thịt thì
có xác suất nhất định sẽ không ăn.
Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều kẻ có tiền cải tạo bản thân thành cơ thể nhân
tạo.
Trong thời đại hiện nay, chỉ cần có điều kiện, chỉ cần đã kiếm được tiền, điều
mọi người làm trước tiên là sẽ lắp đặt tay chân giả cho mình, hoặc là trực tiếp
thay đổi toàn bộ thân thể.
Cho nên mới có cảnh tượng trước đó trong quán rượu.
"Thật ra cũng không có gì để nhìn cả, chỉ cần thành phố chưa xảy ra thay đổi
quá lớn thì hầu như chúng ta cũng không biết bọn chúng tới chưa."
Lehman nói.
"Thông qua chuyển vật thể thay đổi vị trí để phán đoán động tĩnh của bọn chúng
là một cách hay."
Liễu Bình cũng đồng ý.
Hắn nhìn chằm chằm vào hình ảnh trực tiếp này.
Bỗng nhiên.
Trên hình ảnh xuất hiện một đôi chân dài màu đen.
Bởi vì ống kính là cố định, cho nên chỉ có thể nhìn thấy đôi chân dài màu đen
này, không thể thấy được rốt cục thứ kia trông như thế nào.
Liễu Bình không để lộ dấu vết mà nhìn về hướng Lehman.
Lehman lại không hề có cảm giác, hắn ta lấy ra một bộ đàm và nói: "Hỏi các tổ
chức lớn khác xem bọn họ có phát hiện gì không."
-- Lehman không nhìn thấy.
Xem ra chỉ có người mang sức mạnh Kỳ Quỷ mới có thể nhìn thấy loại quái vật
Kỳ Quỷ cấp bậc này.
Khó trách gần như không thể địch lại những quái vật này.
Nhân loại căn bản không nhìn thấy bọn chúng, mà bọn chúng lại có sức mạnh
Kỳ Quỷ, sức mạnh hoàn toàn cao hơn Trắc này.
Vậy căn bản không có cách nào đánh được.
Tên hình ảnh trực tiếp, cặp chân dài màu đen kia bắt đầu chuyển động, tới gần
hướng ống kính.
Nó đứng trước ống kính.
Liễu Bình nhìn chằm chằm vào màn hình, trong lòng bỗng hiện ra một dự cảm
không lành.
Từ từ...
Không thể nào, chẳng lẽ cách màn hình mà nó cũng có thể phát giác ta nhìn
thấy nó? Liễu Bình nhìn lại cánh cổng lớn của xưởng cải tạo cơ thể nhân tạo.
Chỉ thấy trên cửa đang hiện ra một hàng thời gian: "Đang mô phỏng chế tạo
sinh vật, thời gian còn lại: 2 giờ 40 phút."
Hỏng bét.
Thủy Thụ và Tình Không còn đang ở bên trong.
Liễu Bình đang nghĩ ngợi, chỉ thấy trên hình ảnh trực tiếp lại có biến hóa.
Cặp chân dài màu đen lui về phía sau mấy bước.
Một cái đầu lâu màu trắng bệch mọc có một sừng đầy lông đen xuất hiện trước
ống kính.
ố ắ
Trên mặt nó mọc ra một lớp da người thật mỏng, hốc mắt lõm xuyên qua màn
hình rồi trực tiếp tập trung vào Liễu Bình.
Mặt Liễu Bình không có cảm xúc.
Một gợn sóng vô hình phát tán ra từ trên người hắn.
Ảo thuật Kỳ Quỷ -- Ba lớp "Võ"
thức! Liễu Bình kéo bản thân mình vào giới hạn “Vô"
trong cả tuyến thời gian, không gian và vận mệnh.- - Như vậy ngươi còn tìm
thấy ta được sao? Hắn khẽ nâng đầu lên, đối diện với ánh mắt của con niệm quý
đối đầu kia.
Khóe miệng da người của niệm quỷ kéo ra một đường cong hướng về hai bên,
mở miệng nói: "Thì ra là đồng loại... Ngươi ở nơi nào?"
Liễu Bình không nói lời nào.- - Có gặp quỷ mới cho người biết ta ở nơi nào.
Niệm quỷ chờ giây lát.
"Ngươi ở nơi nào?"
"Ngươi ở nơi nào?"
"Ngươi ở nơi nào?"
Nó lặp lại một cách máy móc, Liễu Bình không lên tiếng.
Bỗng nhiên, một nhóm chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt hắn: "Niệm quỷ
đang tìm đồng loại."
"Ngươi và nó mang trên người cùng một nguồn sức mạnh Kỳ Quỷ, vị trí của hai
bên tựa như bó đuốc trong màn đêm, căn bản không có khả năng che giấu và
tránh né."
"Xin chuẩn bị sẵn sàng đón địch."
Danh Sách Chương: