“Báo ––"
Một giọng nói vang lên.
"Mau nói, tình huống hiện tại của võ quán Huyết Tâm Lưu là như thế nào?"
Lý Triều Quang hỏi.
"Cái chắn che chắn bao phủ bên ngoài võ quán Huyết Tâm Lưu đã biến mất,
chúng ta có thể nhìn thấy hình như võ quán cũng không xảy ra chuyện gì cả."
Võ sư nói.
Lý Triều Quang nhìn về phía các vị đại lão phía sau.
Chúng đại lão đều kinh sợ không rõ.
"Mấy mục tiêu buông xuống thì sao?"
Một vị đại lão hỏi.
"Không thấy đâu cả."
Võ sư nói.
Vậy thì kỳ quái... Mọi người đều rơi vào trầm tư.
Giọng nói kim loại lạnh như băng kia lại vang lên lần nữa: “Xin hãy chú ý!"
"Có một dao động sức mạnh rất nhỏ sinh ra từ triều Ác Mộng."
"Bổn danh sách phát hiện một mục tiêu đang thoát ly triều Ác Mộng, sắp buông
xuống thế giới của chúng ta vào hai phút ba mười lăm giây sau."
"Mục tiêu này không tỏa ra bất cứ ác niệm gì."
"Thông qua quan sát đo lường, đại khái có thể nhìn ra mục tiêu này mang hình
thái nhân loại."
Lý Triều Quang thở dài và nói: “Rốt cuộc những mục tiêu có dao động sức
mạnh siêu mạnh trước đó đã đi nơi nào?"
Tiếng kim loại lạnh nhạt vang lên: “Chúng đã rời khỏi thế giới trước mắt."
Đi rồi?
Mọi người có chút kinh ngạc.
Mới vừa tới mà sao lại đi rồi? Chẳng lẽ là có mục đích khác, chí hướng không
nằm ở thế giới trước mắt? -- Cũng chỉ có suy đoán này là phù hợp nhất.
"Chúng lại không có tổn thương võ quán Huyết Tâm Lưu, thật không biết sâu
trong triều Ác Mộng rốt cục là thế giới như thế nào."
Một đại lão nói nhỏ.
Một lão giả khác hỏi: “Vậy hiện tại làm sao bây giờ? Minh chủ?"
Lý Triều Quang suy nghĩ, sau đó nói: “Chúng ta phải chia binh làm hai đường --
ta quyết định tự dẫn người đi diệt trừ toàn bộ võ quán Huyết Tâm Lưu, cứ lấy lý
do bị ô nhiễm Ác Mộng -- Chuyện này nên chấm dứt."
Các vị đại lão đều gật gật đầu đồng ý.
Thân là minh chủ Võ Minh, hắn ta lại bị Liễu Bình lừa gạt ngay trước mặt mọi
người, không những thế mà đệ tử gia tộc của hắn ta còn bị xử lý, đổi là ai cũng
không nuốt trôi cục tức này.
Một mặt là do mất uy nghiêm.
Một mặt khác sợ nhất là có người noi theo.
Nếu người nào cũng vô pháp vô thiên, không tôn trọng quyền uy như Liễu Bình
-- Võ Minh còn thống trị thế giới này như thế nào? Hiện tại có thể mượn cơ hội
lấy cớ triều Ác Mộng để lập tức nhổ cỏ tận gốc, răn đe cảnh cáo! Một đại lão
chỉ vào cảnh tượng trên quang bình và nói: “Vậy nhân loại đến từ Ác Mộng này
làm sao bây giờ?"
Lý Triều Quang nói: “Các vị, nếu mấy mục tiêu cường đại giai đoạn trước tới
đây đều không phát động công kích, vậy hẳn nhân loại này càng không có động
cơ này, hơn nữa, căn cứ vào kết quả mà danh sách dò xét được, hắn cũng không
có năng lực kia."
Mọi người gật đầu.
Lý Triều Quang nói: “Loại tiếp xúc chưa bao giờ có này nên do Võ Minh chúng
ta làm chủ, ta quyết định địa điểm của lần buông xuống này nằm ở tổng bộ Võ
Minh, dù sao đây cũng là một chuyện lớn tuyệt đối sẽ được ghi vào sử sách."
Mọi người tiếp tục gật đầu.
Thật ra có một vài người lộ ra vẻ do dự, nhưng khi bọn họ nhìn vào ánh mắt dò
xét của Lý Triều Quang thì lập tức cúi đầu, duy trì trầm mặc.
"Nói như vậy thì vinh quang thuộc về Võ Minh chúng ta, thuộc về người cầm
lái của các đại gia tộc, các ngươi chuẩn bị gặp mặt tại đây, mà ta --"
Lý Triều Quang thao tác một hồi trên quang bình, sau đó mở miệng nói: “Ta
phải đi rửa sạch sỉ nhục cho gia tộc chúng ta."
Câu nói vừa dứt.
Giọng nói kim loại nặng nề thuộc về danh sách theo đó mà vang lên: “Hai việc
đã được an bài xong."
"Thứ nhất, đã lựa chọn địa điểm để mục tiểu hiện đang buông xuống từ triều Ác
Mộng là: Tổng bộ Võ Minh."
"Thứ hai, đã chuẩn bị ổn thoả mười vạn quân đội, sắp theo minh chủ các hạ đi
đến võ quán Huyết Tâm Lưu, tiêu diệt tất cả thành viên của võ quán."
Lý Triều Quang vừa lòng mà gật gật đầu, sau đó nói: “Vậy thì ta xuất phát."
Thân thể hắn ta chợt lóe, lập tức biến mất khỏi đài cao.
ấ
Qua mấy phút.
Một lão giả đầu tóc hoa râm đi lên đài cao, nói với các đại lão: “Nhân loại đến
từ Ác Mộng kia sẽ lập tức buông xuống, các vị, xin theo ta cùng tạm thời rời đi,
ra bên ngoài trên quảng trường chờ đợi."
Các đại lão đều đứng lên, đi hết ra khỏi phòng.
Bên ngoài.
Trên quảng trường.
Mọi người đã chuẩn bị ổn thoải Quả nhiên, mới qua một lát thì xa tít trên không
trung đã xuất hiện một ánh chớp giật.
Quang điểm càng ngày càng sáng.
Nó như một ngôi sao băng giáng thẳng xuống, rồi lại nhẹ nhàng dừng ở giữa
quảng trường.
Chỉ thấy một nam thanh niên nhân loại tướng mạo thanh tú đột nhiên xuất hiện
trong tầm nhìn của mọi người.
Gã mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần đen, tướng mạo bình thường mà ngây
ngô.
"Hả? Đã có nhiều người đang chờ như vậy sao?"
Nam thanh niên lộ ra nụ cười phúc hậu và vô hại, nói nhỏ một câu.
Các đại lão cẩn thận đánh giá, chỉ thấy người này quả nhiên là nhân loại hàng
thật giá thật.- - Hơn nữa khí tức trên người cũng không mạnh, còn không bằng
bọn họ.
Mọi người lập tức an tâm một chút.
Lão giả tạm thời phụ trách chủ trì lập tức tiến lên vài bước, chắp tay và nói:
“Xin hỏi vị tiểu hữu này, người đến từ đâu nơi nào?"
"Ta tới từ sâu trong Ác Mộng."
Nam thanh niên nói.
Lúc người khác đánh giá gã, gã cũng không ngừng đánh giá mọi người chung
quanh.
Gã hỏi: “Các vị, các ngươi là ——”.
Lão giả cười nói: “Chúng ta là người thống trị của thế giới này."
Nam thanh niên lắp bắp kinh hãi, nhịn không được mà hỏi: “Người thống trị?
Chỉ lấy tiêu chuẩn như các ngươi?"
Lão giả miễn cưỡng duy trì ý cười trên mặt, mở miệng nói: “Thực lực cũng
không phải tất cả, có đôi khi, văn minh càng cần trí tuệ hơn, chúng ta dùng trí
tuệ của mình để sáng tạo tất cả."
"Các ngươi là mạnh nhất sao?"
Nam thanh niên hỏi.
ế ỗ ề ấ ồ ấ
"Thế giới này có đủ loại võ sư, linh kỹ của mỗi võ sư đều bất đồng, rất khó nói
chúng ta là mạnh nhất."
Lão giả nói.
"Còn có kẻ mạnh hơn các ngươi?"
Nam thanh niên hỏi.
Lão giả nhìn mọi người chung quanh, cười nói: “Chúng ta là người thống trị, có
lẽ ngươi không quá hiểu ý ta –– chúng ta không chỉ có trí tuệ vượt qua người
khác, cũng có sức mạnh cường đại."
"Cho nên rốt cục các ngươi có phải mạnh nhất thế giới này hay không?"
Nam thanh niên hỏi.
Da mặt lão giả giật giật, lại thấy mấy người chung quanh đều có chút không kìm
nén được, đang đưa mắt ra hiệu với lão.
"Đúng vậy, chúng ta là mạnh nhất thế giới này."
Lão giả nói.
Nam thanh niên ngơ ra tại chỗ.
Lão giả mỉm cười và nói: “Vị tiểu hữu này, xin hỏi vì sao người tiến đến thế
giới của chúng ta? Ngươi đang gánh vác sứ mệnh gì?"
"Sứ mệnh..."
Nam thanh niên lẩm bẩm một câu, lặp lại một cách máy móc: “Sứ mệnh thì
đương nhiên là có."
"Là cái gì?"
Lão giả hỏi.
"Đương nhiên là ăn sạch các ngươi, dù sao các ngươi cũng yếu vậy mà."
Nam thanh niên nói.
Một giọng nói kim loại chợt vang lên: “Kiểm tra đo lường được dao động khí
tức của mục tiêu đang dâng trào mãnh liệt, đã vượt qua bốn mục tiêu buông
xuống giai đoạn trước."
"Cảnh cáo!"
"Thế giới trước mắt có xác suất 100% sẽ bị hủy diệt!"
Vẻ mặt mọi người thay đổi kịch liệt, sôi nổi làm ra tư thế đề phòng.
Chỉ thấy tên thanh niên kia đứng ở giữa quảng trường, cả thân thể đã hóa thành
màu đen, sau đó dần dần phân hoá thành từng miếng thịt dạng dài và không
ngừng mấp máy.
Vô số những giọng nói léo nhéo vang lên từ miếng thịt: “Làm ta tốn công làm
điều thừa, giả trang thành nhân loại... Các ngươi quá yếu, hiện tại ta trực tiếp ăn
luôn các ngươi!"
ấ ế ổ ầ
Tất cả miếng thịt tổ hợp lại với nhau lần nữa, hóa thành một con quái vật hình
người không có gương mặt và làn da.
Danh Sách Chương: