Hình ảnh kết thúc.
Liễu Bình: "..."
Người ghi chép lịch sử: "..."
Liễu Bình ngẫm nghĩ, nói: "Trong đoạn lịch sử này, ta cần phải trở thành một
thành viên võ quán trước hay sao?"
"Đúng vậy! Nhưng người đã thất bại!"
Người ghi chép lịch sử nói với vẻ uể oải.
"Thực ra nhiệm vụ chính là trở thành một thành viên của võ quán, cũng không
bắt buộc phải là thành viên của võ quán kia mà."
Liễu Bình nói.
Hắn đứng dậy, nhìn sang hai bên đường.
Trên con đường này, có mấy nhà võ quán liên tiếp.
"Chúng ta đi!"
Liễu Bình bước đi dọc theo con đường này.
Ánh mắt Người ghi chép lịch sử sáng rực lên, xoa nhẹ khắp người, nhỏ giọng
nói: "Xem ra vẫn còn cơ hội... thật không muốn chịu đựng một đao của pháp tắc
vận mệnh à..."
Hắn ta lơ lửng sau lưng Liễu Bình, nhanh chóng đuổi theo.
Liễu Bình vừa đi vừa quan sát, quan sát toàn bộ võ quán trên cả con đường này.
"Thế nào?"
Người ghi chép lịch sử không kịp chờ đợi mà hỏi ngay.
Liễu Bình nói: "Thế giới này... tới cùng là thế giới như thế nào?"
Người ghi chép lịch sử không nhịn được mà xua tay, nói: "Hệ thống sức mạnh
của thế giới này rất nhiều, rất phức tạp, nói tới ba ngày ba đêm cũng không hết
nữa.
Ngươi cũng đừng quan tâm nhiều như vậy, nơi này chỉ là một địa phương nhỏ,
thuận lợi để người tiến vào, mà lại..."
"Đầu tiên người cần phải gia nhập võ quán, trở thành một võ giả, mới coi như là
tham dự đoạn lịch sử này... đây là điểm xuất phát của mọi chuyện."
"Đã hiểu."
Liễu Bình nói, bỗng nhiên dùng bước lại.
Một ông lão đứng trước mặt hắn, đánh giá hắn, nói: "Chàng trai trẻ, cơ sở
không tệ lắm, nếu như ngươi có thể lấy ra hai mươi lượng vàng, ta có thể đồng
ý cậu gia nhập với chúng ta, bắt đầu tu luyện."
ễ
Liễu Bình nói: "Xin hỏi võ quán của các hạ là..."
Ông lão chỉ về một phương hướng Liễu Bình nhìn tới, nơi đó là một nhà cao
tầng màu đỏ thẫm, trước cửa treo bảng hiệu: "Y Thúy Lâu."
Loáng thoáng có thể nghe được tiếng sáo trúc, tiếng oẳn tù tì, tiếng cười của
phụ nữ từ trong đó truyền ra.
Sắc mặt Liễu Bình cứng lại.
Ông lão rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, biết Liễu Bình đang nghĩ cái gì, nói:
"Chàng trai trẻ, không nên coi thường lầu xanh, trên thực tế rất nhiều cao thủ
trong võ quán tu luyện cả một đời, đều không bằng đám quy công* trong lầu
xanh đâu."
(quy công*: Người sai vặt, bảo vệ, dẫn mối trong lầu xanh.) "Vì sao lại vậy?"
Liễu Bình hỏi.
"Đánh nhau trong lầu xanh rất ác liệt."
"Cũng đúng, thế nhưng chỉ vì điều này thôi sao?"
"Cậu nghĩ lại xem, nếu có cao thủ quyt nợ không muốn trả, chúng ta lại không
đánh thắng tên đó, chẳng phải chỉ có thể để tên đó trốn nợ sao? Tiền là thứ có
thể giúp chúng ta hưởng thụ cuộc sống, chúng ta liều chết cũng phải đánh thắng
bọn họ."
Ông lão nói.
"Có đạo lý.."
Liễu Bình trầm ngâm nói.
Ông lão nói tiếp: "Vậy cậu có tới hay không? Ta coi trọng cơ sở võ học của cậu,
mới nguyện ý giới thiệu cậu làm quy công đấy."
"Ta..."
"Chàng trai trẻ, không nên sợ khổ, chỉ cần cậu cố gắng, có lẽ khi tới ngày võ
công của cậu đại thành..."
"Sẽ như thế nào? Ta không cần làm quy công nữa sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Cậu sẽ trở thành quy vương!"
Ông lão giơ ngón tay cái lên, nói.
"Xin lỗi, ta không có tiền."
Liễu Bình nói.
"Không có tiền?"
Ông lão lập tức không còn hứng nói chuyện nữa, nói với giọng khinh thường:
"Thực sự là lãng phí thời gian của ta, ngươi không có tiền lại còn muốn đi học
võ?"
Ông ta không tiếp tục để ý tới Liễu Bình, xoay người rời đi.
ễ ể ắ ấ ế ề ẩ
Liễu Bình cũng không để ý Hắn cất bước tiếp tục đi về phía trước, quan sát cẩn
thận từng võ quán trên con đường này.
"Này, không phải ngươi có rất nhiều tiền sao?"
Người ghi chép lịch sử hỏi nhỏ.
"Thế nhưng ta không muốn làm quy công."
Liễu Bình trả lời.
"Thế giới này hám của như vậy... có lẽ người tìm võ quán bất kỳ, chỉ cần chịu
dùng tiền, chắc hẳn đều có thể gia nhập vào trong đó chứ."
Người ghi chép lịch sử nói.
"Cho nên càng cần phải lựa chọn kỹ càng."
Liễu Bình bỗng dừng lại trước của một võ quán.
Đây là một võ quán có quy mô tương đối lớn, cửa lớn rộng mở, dọn dẹp cũng
coi như ngay ngắn rõ ràng, sạch sẽ gọn gàng.
Ánh mắt Liễu Bình quét qua.
Trong võ quán lại không có người nào, chỉ có một thiếu nữ đang thu thập hành
lý.
Ánh mắt Liễu Bình trầm xuống, nhanh chân bước vào võ quán, hành lễ nói:
"Tại hạ Liễu Bình, muốn gia nhập võ quán, xin hỏi võ quán còn thu đồ sao?"
Thiếu nữ quay đầu liếc nhìn hắn, thở dài nói: "Ngươi đi võ quán khác đi, võ
quán nhà chúng ta sắp đóng cửa rồi."
"Đang mở tốt, tại sao lại muốn đóng cửa?"
Liễu Bình hỏi.
Trong tầm mắt của hắn, đỉnh đầu thiếu nữ xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
[Truyền nhân quyền pháp Huyết Tâm lưu.]
[Bạn thân kiếp trước.]
[Chú ý: Bởi vì 'Kiến Văn Như Danh' của ngươi đã tăng lên tới cấp độ Kỳ Quỷ,
ngươi có thể thấy được danh hiệu kiếp trước của chúng sinh.]
[Thiếu nữ này đã từng là bạn thân của người trong một đời nào đó, có lẽ trong
tương lai cũng thế.]
Cho nên... Thiếu nữ này là ai? Tại đời sau, nàng có gặp lại mình hay không?
Liễu Bình âm thầm suy tư.
Vẻ mặt thiếu nữ rất u sầu, nói: "Võ quán đánh rất nhiều người bị thương, không
trả nổi tiền thuốc men, càng không thể thông qua kiểm tra đánh giá hàng năm,
chẳng mấy chốc sẽ bị xóa tên, ta cũng phải trở về quê cũ.".
Liễu Bình trầm ngâm một lát, nói: "Gặp nhau đã là có duyên, ta vẫn luôn
ngưỡng mộ võ học của quý quán, chỉ cần ngươi thu ta nhập quán, ta sẽ nghĩ
cách giải quyết vấn đề tiền nong."
"Thật sao?"
Thiếu nữ kinh ngạc hỏi lại.
"Đúng là như vậy..."
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn sắc trời, nói: "Hiện giờ cũng sắp giữa trưa rồi, hay là
giữa trưa ta mời, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."
"Được."
Thiếu nữ hớn hở nói.
Sau lưng Liễu Bình, một ông chú trung niên dáng vẻ chán chường đi ra, cũng
hớn hở nói: "Đi, ta đã tìm ra một quán ăn không tệ lắm."
"Người này là..."
Thiếu nữ hỏi.
"Bạn của ta, là người này giới thiệu ta tới."
Liễu Bình liếc nhìn ông chú trung niên kia, nói.
Đúng vậy, đây chính là Người ghi chép lịch sử.
Tới giờ cơm thì hắn ta mới có thể xuất hiện trên thế giới này, vào thời gian khác
đều ở giữa không trung múa bút thành văn.
"Vậy đi thôi, ta cũng hi vọng có người có thể giúp võ quán của ta, đáng tiếc
người khác đều thèm muốn vị trí địa lợi của võ quán chúng ta... chỉ có người bỏ
đá xuống giếng, không có người nào chịu giúp ta cả."
Thiếu nữ than thở.
"Không phải ta đã tới rồi sao."
Liễu Bình cười nói.
Thiếu nữ gật đầu, đi theo hắn rời khỏi võ quán.
Danh Sách Chương: