Medea nói xin lỗi, sau đó xoay người rời khỏi mật thất.
Ngoài cửa.
Bà ta nhìn Aldrich sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt lập tức nghiêm khắc lên.
"Chuyện gì? Vì sao lại gấp như vậy?"
"Chủ mẫu, có một chuyện phải lập tức bẩm báo-- Ta không thể lại kéo dài thêm
giây nào nữa."
Aldrich nhìn thoáng qua một thất, nói với vẻ mặt bất an.
Medea nhìn hắn ta, bỗng nhiên hiểu ra.
Hắn ta rời đi theo hai vị đại nhân vật, lúc này khẳng định là nghe được chuyện
kinh người gì, cho nên nhanh chóng tới bẩm báo cho bà ta.
Mà nơi này không an toàn.
"Đi theo ta."
Medea xách váy lên, đi nhanh như bay trên hành lang.
Aldrich vội vàng đi theo phía sau.
Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng Medea phất tay làm ra đủ loại ấn thuật, đánh
bay từng thuật pháp nhìn trộm trong hư không trở về.
"Nữ thần Đen Tối, hừ, còn có Ma Vương ngục thứ mười năm –– “Không, nữ
thần U Ám và Barnes, các ngươi cũng muốn thám thính chuyện của ta?"
Medea nói liên tục, trong hư không lại không ngừng vang lên từng tiếng nói cợt
nhả.
"Hắc hắc, Medea, là người mời chúng ta tới."
"Để chúng ta nghe một chút đi nào."
"Medea, đã lâu không luận bàn, ngươi thử xem có thể phát hiện thuật pháp nhìn
trộm tiếp theo của ta hay không."
"Tốt xấu gì chúng ta cũng là khách mời, đưa ra cái giá đi, bản lĩnh chủ cũng
muốn biết rốt cục hai vị đại nhân kia đã nói những gì."
"Đúng vậy, chính là như vậy."
Medea nghe một hồi, bỗng dừng bước.
Tất cả những bí mật có giá trị đều giống như viên kẹo ngọt ngào, mà các thần
linh và Ma Vương bằng lòng không màng lễ nghi và phong độ vì nó.
Lúc này, muốn tạm thời thiết lập một vài kết giới ngăn cách cỡ lớn quá tốn thời
gian, cũng không còn kịp rồi.
Vậy -- “Đi bên này!"
Medea dẫn Aldrich đi thẳng một mạch về phía trước, đứng lại trước một cánh
cửa đá.
"Nơi cầm tù Yana, phải nói ở chỗ này sao?"
Aldrich lộ ra vẻ mặt thấp thỏm.
"Nơi này là an toàn nhất, ta thiết lập rất nhiều kết giới."
Medea mở cửa, dẫn đầu đi vào.
Aldrich theo sát phía sau.
Phanh! Cánh cửa đóng lại.
"Nói đi, rốt cục là chuyện gì!"
Medea nói.
"Cha nuôi trả một bảo toàn Vạn Linh Ai Minh làm phí dịch vụ, đạt thành một
vụ làm ăn với vị đại nhân của ngân hàng Ngọc Diễm."
Aldrich thở hổn hển mà nói.
"Xem ngươi kích động như vậy, vụ làm ăn này có liên quan đến ngươi?"
Medea bình tĩnh mà hỏi.
"Đúng vậy! Là về ta!"
Aldrich nói.
Trên người Medea tuôn ra một luồng sát ý, hung ác nói: “Rất tốt, bọn họ dám
không hỏi ta mà đã đụng đến người của ta..."
"Không! Chủ mẫu, là cha nuôi suy nghĩ cho ta, ngài ấy ủy thác vị đại nhân kia
thay ta chọn một cô dâu huyết thống cao quý!"
Aldrich nói.
Medea ngẩn ra một chớp mắt, lập tức hỏi: “Vị đại nhân kia đồng ý?"
"Ngài ấy đưa ra hứa hẹn ngay trước mặt!"
Aldrich gần như mất khống chế, kêu to nói hết nguyên câu.
Sát ý trên người Medea chậm rãi tiêu tán.
"Vị đại nhân kia là chủ ngân hàng giàu có nhất trong Luyện Ngục.
Hắn sẽ không dễ dàng đưa ra hứa hẹn, nhưng chỉ cần đã hứa hẹn thì nhất định
sẽ không thất hứa."
Medea lẩm bẩm.
"Đúng vậy, chuyện của ngài ấy nổi tiếng xa gần, ta đã sớm nghe nói đến."
"Ngươi thuật lại kỹ mọi chuyện lần nữa xem."
"Vâng!"
ể ế ề
Aldrich nhanh chóng kể lại, nói hết về những thẻ bài màu xám trải rộng trên bàn
và cuộc đối thoại giữa hai vị đại lão.
Medea rơi vào trầm tư, không khỏi quay đầu lại nhìn lại phòng nghỉ.
Là Yana.
Yana bị xích sắt giam cầm, cột vào trên tường, không thể động đậy chút nào cả.
Nàng mở to hai mắt, lẳng lặng nghe cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.
Ma chú tình yêu làm gương mặt nàng hiện ra vẻ đau thương, nước mắt chảy ra
từ trong mắt nàng.
"Aldrich!"
"Nói như thế... Người sẽ có được một vị cô dâu huyết thống càng cao quý, thực
lực càng mạnh, gia tộc càng cổ xưa mà tôn quý..."
Yana vừa giãy giụa, vừa không tự chủ được mà nói.
Medea bỗng tiến lên vài bước, dùng sức nhấn một cái lên trán nàng.
Chỉ thấy một phù văn màu đen bay ra từ trán Yana, sôi nổi quấn quanh cánh tay
của Medea, cuối cùng hóa thành một viên đá quý màu đen.
Viên đá ma chú tình yêu!
Danh Sách Chương: