Liễu Bình quan sát bốn phía, chỉ thấy tất cả mọi người đều mang dáng vẻ rất
khẩn trương, hắn lắc đầu nói: “Lúc này không được, chờ một chút đi.”
Nhắc nhở phù trên giao diện lập tức dừng lại bất động.
Trong đội ngũ đột nhiên vang lên vài tiếng kêu thảm thiết.
Ventus Daemon Lorenzo cao giọng quát lớn: “Toàn thể chức nghiệp giả, chuẩn
bị chiến đấu!”
Hắn ta bay về nơi phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó ——
Tất cả mọi người thấy được con quái vật kia.
Đó là một con quái vật nửa người trên là người, nửa người dưới là trùng.
Nó nấp trong hư không, thẳng đến lúc Lorenzo đi ngang, nó mới đột nhiên nhảy
ra, hung hăng đâm vào người hắn ta.
Trên người Lorenzo đột nhiên hiện ra một thẻ bài.
“Cơn Lốc Chi Nhận!” Hắn ta quát.
Lưỡi gió mãnh liệt, phức tạp ầm ầm bùng nổ, cắt chém con sâu kia thành mấy
khúc.
“Không phải ma quỷ ——”
Lorenzo nhìn thi thể quái vật, nói nửa câu rồi rốt cuộc không nói được nữa.
Ở bên cạnh hắn ta, có người thất thanh quát lớn: “Đây là dạng quái vật gì, trước
nay chưa từng nghe nói qua!”
Mọi người đều vây lại, yên lặng quan sát thi thể quái vật.
Không ai có thể trả lời câu hỏi vừa rồi.
Một bầu không khí quỷ dị bắt đầu trong lan tràn đội ngũ.
“Đi, đừng có ngừng lại, chúng ta lập tức lên đường, tiếp tục đi tới.” Lorenzo
nhanh chóng quyết định.
“Nhưng mà thưa đại nhân, có mấy người trong chúng ta biến mất —— Chẳng lẽ
chúng ta không ngừng lại tìm kiếm bọn họ hay sao?” Một người chức nghiệp
giả lên tiếng.
Lorenzo đột nhiên quay đầu, nhìn thật sâu vào chức nghiệp giả kia mà trả lời:
“Ta nắm giữ sức mạnh của gió, có thể phát hiện hơi thở của mỗi một sinh mệnh,
hơi thở của những người vừa rồi đã biến mất.”
Nói xong, hắn ta đi lên phía trước đội ngũ.
Chức nghiệp giả kia sững sờ tại chỗ.
Rất nhanh, không có ai để ý đến hắn, mọi người bắt đầu yên lặng hành động.
Đội ngũ lấy tốc độ vượt mức bình thường nhanh chóng đi tới.
ễ ắ ề
Liễu Bình cưỡi ngựa, vừa chạy như bay vừa đưa ánh mắt hướng về hư không.
Một hàng nhắc nhở phù hoàn toàn mới xuất hiện trước mắt hắn:
“Giao diện thao tác anh linh đạt được thẻ bài trung tâm của ‘Chốn Lưu Vong’,
bắt đầu sinh ra tiến hóa.”
“Chúc mừng.”
“Hiện tại ngươi có thể điều chỉnh giao diện thao tác anh linh lần nữa.”
…
Không trung bắt đầu đổ cơn mưa.
Thế giới trở thành một mảnh vẩn đục.
Một tiếng hí vang thê lương vang lên, ngay sau đó là tiếng đánh xe ngựa, mọi
người kinh kêu.
“Đại nhân, chạy lại chết một con ngựa.”
“Quên dùng thuật pháp cho nó sao?”
“Không, đã dùng qua hai lần.”
“Ta đi xem!”
Ventus Daemon Lorenzo tự mình đi đến chỗ con ngựa ngã lăn bên đường dò xét
một phen.
Là thật.
Con ngựa hoàn toàn chết vì chạy.
Nhìn lại toàn bộ đội ngũ, mọi người cũng đã mỏi mệt tới cực điểm.
Hắn ta đứng lên, lớn tiếng nói: “Còn năm dặm đường thì chúng ta tới được hồ
Lam Thủy Lâm, mọi người có thể nghỉ ngơi chỉnh đốn ở đó một hồi.”
Mọi người rốt cuộc cũng có chút tinh thần, cùng kêu lên đáp: “Tuân lệnh, đại
nhân.”
Phía trước bỗng nhiên truyền đến một tiếng cảnh báo bén nhọn.
Lorenzo biểu tình biến đổi, quát: “Cảnh giới!”
Hắn ta dẫn đầu bay đến mặt trước đội ngũ, tung ra một thẻ bài.
Oanh ——
Làn gió dữ dội thổi bay mấy con sâu đầu người đến giữa không trung.
Phần lớn chức nghiệp giả viễn trình lập tức phát động công kích.
Liễu Bình cũng rút cung tiễn ra, bắn mấy mũi tên nhắm vào một con sâu trong
đó.
Trên người con sâu kia tản ra dao động vô hình, mũi tên còn ở giữa không trung
mà đã lệch khỏi phương hướng quỹ đạo, nó bay xét qua thân thể con sâu, không
trúng mục tiêu.
ễ
“—— Lợi hại hơn so với con trước đó gặp phải.” Liễu Bình kinh ngạc nói.
Hắn nhìn về phía con sâu, chỉ thấy trên đầu nó hiện ra một hàng chữ nhỏ:
“Thi Trùng mộ viên, cấp 20.”
Cấp 20.
Đã không phải đẳng cấp mà chức nghiệp giả bình thường có thể ứng phó.
Liễu Bình cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy đa số đòn công kích bay lên giữa không
trung đều không có hiệu quả.
“Đám sâu này đã trốn ra nhà tù...” Hắn nghiêng người trốn vào chiếc xe ngựa
bên cạnh, nhỏ giọng mà nói.
Giọng nói của Nữ Yêu Rừng Rậm vang lên: “Ta cảm ứng được cân bằng thế
giới đã bị đánh vỡ, rất nhanh, càng nhiều sâu bọ sẽ thổi quét toàn bộ thế giới.”
Liễu Bình im lặng.
Đúng vậy, trong nhà tù khổng lồ kia, có số lượng Thi Trùng gần như vô tận.
Còn về cân bằng ——
Ba tồn tại thực lực khủng bố đều đã thoát ly phong ấn, bắt đầu từ thời khắc này,
cân bằng đã bị đánh vỡ.
Không biết thế giới này còn có thể chối chọi được bao lâu...
Hắn phải nhanh chóng thu thập danh sách thẻ bài trung tâm, nhưng chỉ khi nào
Nữ Yêu Rừng Rậm tới gần thẻ bài, nàng mới có thể cảm ứng được.
Ánh mắt Liễu Bình dừng lại trên giao diện thao tác anh linh.
—— Ba phần phương pháp thăng cấp, thu thẻ bài, Anh Linh Chi Chủ.
Chúng là ba loại năng lực của giao diện.
Trong hư không, hàng chữ nhỏ kia vẫn dừng lại bất động:
“Hiện tại ngươi có thể điều chỉnh giao diện thao tác anh linh lần nữa.”
“Có thể tăng mới một lựa chọn không?” Liễu Bình hỏi.
“Thẻ bài trung tâm ngươi có được không đủ để tăng lựa chọn mới, nhưng có thể
tăng cường công năng đã có, hoặc là thay đổi một lựa chọn.” Giao diện thao tác
anh linh đáp lại.
Liễu Bình nhìn mấy phút, bỗng nói: “Yana.”
“Ta đây.” Yana nói.
“Ngươi là hầu thần của ta, hoàn toàn có thể giúp ta thu lấy các loại thẻ bài, có
đúng không?” Liễu Bình hỏi.
“Đương nhiên.” Yana nói ngắn gọn.
Liễu Bình yên lặng gật đầu, ánh mắt tập trung về hướng mục “Thu lấy thẻ bài”
trên giao diện thao tác anh linh.
ấ ấ ố ắ ấ ắ
Lúc ấy Yana bị phong ấn trong Chốn Lưu Vong, hắn bất đắc dĩ nên mới lựa
chọn năng lực này.
Hiện tại Yana đã trở lại bên cạnh, như vậy ——
Hắn hoàn toàn có thể từ bỏ năng lực này, ngược lại lựa chọn loại có thể trợ giúp
mình tìm kiếm thẻ bài trung tâm.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện thì Liễu Bình đã mở miệng nói: “Từ bỏ lựa chọn
‘Thu lấy thẻ bài’, xin hãy cung cấp cho ta một công năng mới.”
“Xác định muốn đổi mới sao?”
“Xác định.”
Trên giao diện, icon thu lấy thẻ bài biến thành chỗ trống, ngay sau đó lại biến
thành dấu chấm hỏi.
Một bảng biểu xuất hiện trước mắt Liễu Bình:
“Xin hỏi là nguyên nhân gì làm ngài xóa bỏ công năng này?”
Phía dưới là các loại lựa chọn chi chít.
“Có thể không điền không, nhìn có vẻ thật phiền phức.” Liễu Bình nói.
“Điền ý kiến phản hồi có lợi cho hành động cải thiện nhằm vào thể nghiệm của
bổn thao tác giao diện.” Giao diện thao tác anh linh đáp.
“Được rồi.” Liễu Bình thở dài, lựa chọn đánh lên câu “Quá vô nghĩa”, sau đó
tiếp tục nhìn xuống dưới.
Danh Sách Chương: