Trong trang viên, chỉ có hai vị nữ sĩ Tra Tấn và Thống Khổ là con người, những
tên khác đều là ma quỷ và vạn tộc.
Ma quỷ và vận tốc sử dụng hình tượng loài người, cũng bởi vì khi giao lưu với
nhau, hình tượng loài người là dễ dàng nhất.
"Luôn luôn có người quên đi chuyện này."
Bạch Lang gật đầu với hắn, đi vào trong hư không, biến mất không thấy đâu
nữa.
Bạch Lang vừa đi, Lạc Tinh Thần lập tức nói nhỏ: "Trước kia gã đã yêu một U
Ám tinh linh... kết cục rất thảm."
"Thì ra là thế."
Liễu Bình ngẩn người, nói.
Lạc Tinh Thần bỗng quay đầu về phía trang viên, ngạc nhiên nói: "Vừa rồi,
trong trang viên có một luồng khí tức rất mạnh biến mất, hình như là tên lãnh
chúa vừa mới khiêu khích người đó."
"Ngươi phát hiện được? Hiện tại ta chẳng phát hiện được cái gì cả."
Liễu Bình nhún vai nói.
"Tên ma quỷ kia bị một loại lực lượng càng kinh khủng và không thể hiểu nổi
giết chết, linh hồn của nó cũng biến mất hầu như không còn... ta phải nói rằng,
loại lực lượng kia rất bất tường, tốt nhất là chúng ta nên tránh đi nó."
Vẻ mặt Lạc Tinh Thần trở nên nghiêm túc, nói.
Nàng bỗng lùi về sau một bước, cúi đầu xuống, đứng sau lưng Liễu Bình.
Đối diện Liễu Bình có một cánh cửa ánh sáng dần dần xuất hiện.
Chủ mẫu Medea đứng bên kia cánh cửa ánh sáng, nhấc ly rượu lên với dáng vẻ
ưu nhã: "Tới đi, Hắc Ám tiên sinh, năm phút sau buổi tụ hội sẽ bắt đầu."
"Được."
Liễu Bình nói.
Hắn vượt qua của ánh sáng, xuất hiện trong một mật thất rộng lớn với ánh đèn u
ám.
Lạc Tinh Thần theo sau lưng, không rời quá xa.
"Hắc Ám tiên sinh, người hầu của ngài..."
"Nàng là thị nữ của ta, không có gì."
"Được rồi, thế nhưng tại sao nàng lại mang mặt nạ?"
"Nàng đã giết quá nhiều người, vô số kẻ địch, đành phải mang theo mặt nạ,
nương nhờ vào sự che chở của ta."
ế
"Thì ra là thế."
Medea dùng ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Lạc Tinh Thần.
Lạc Tinh Thần không bị ảnh hưởng chút này, đưa một ly rượu cho Liễu Bình,
nói nhỏ: "Chủ nhân."
"Được."
Liễu Bình tiếp rượu, nhấp một hộp nhỏ.
"Chủ mẫu này có khoác lên mình một bộ da người, thế nhưng trên thực tế nó rất
tà ác, vô cùng tà ác... ta hoài nghi tên ma quỷ kia đã bị bà ta giết chết."
Lạc Tinh Thần âm thầm truyền âm nói.
"Ta biết."
Vẻ mặt Liễu Bình không thay đổi, nói.
Chậc... Là một tu sĩ Luyện Khí kỳ, lại tham gia tụ hội của các lãnh chúa ma quỷ
và Thần linh, thực ra cũng rất vô vị.
Thứ nhất, không đánh lại bọn chúng.
Thứ hai, bất cứ khi nào đều có thể mất mạng.
Liễu Bình Lại có từng hàng chữ nhỏ khác xuất hiện:
[Quẻ thuật đang dung hợp với một trong hai loại hạt giống sức mạnh.]
[Sau năm giây đếm ngược, năng lực bói toán mới sắp xuất hiện trên người của
ngươi.]
[Năm...]
[Bốn...]
[Ba...]
[Hai...]
[Một!]
[Ngươi thu được năng lực do Lục đạo Luân hồi gia trì hiển hiện:]
[Thượng Khuy Thiên Đạo.]
[Hiệu quả: Ngươi có thể dùng phương pháp bói toán để kích hoạt năng lực này,
từ đó biết được một vài chuyện sắp phát sinh trên người mục tiêu.]
[Chuyện sắp phát sinh cần phải liên quan tới người, người mới có thể nhìn
thấy.]
[Dùng cội nguồn năng lượng của hạt giống Lục đạo Luân hồi nguyên thủy, mọi
thiên cơ đều không thể che đậy, chắc chắn sẽ hiển hiện trước mắt của ngươi.]
[Mỗi lần sử dụng tiêu hao 10 điểm công đức của ngươi.]
Lại có năng lực như vậy? Liễu Bình liếc nhìn chủ mẫu Medea, theo bản năng
muốn tính một quẻ.
ỗ ấ ắ ắ
Bỗng nhiên... Một cảnh tượng xuất hiện trước mắt hắn.
Hắn nhìn thấy một căn phòng bày đầy vật phẩm dùng để tra tấn, Yana bị trói
trên giá thiêu sống.
Medea nói nhỏ: "Hiện tại ta muốn rút đi ma chú tình yêu từ trên người của
ngươi, chờ sau khi ta sử dụng xong lại tới đây để người tiếp tục nhấm nháp sự
tuyệt vọng mà nó mang lại."
"Giết ta! Giết ta đi, ta sẽ không gả cho Aldrich!"
Yana khàn giọng nói.
"Không, chờ ta ăn sạch một kẻ, sẽ lại phóng ma chú này lên người của ngươi
một lần nữa... ngươi cứ chờ lại yêu Aldrich một lần nữa đi!"
Medea cười lạnh, đưa tay đặt trên đầu Yana, lập tức rút ra một chuỗi phù văn
dài liên tục biến đổi.
Cảnh tượng lóe lên.
Lại một cảnh tượng khác xuất hiện.
Trong mật thất.
Mình đang ở trong căn mật thất này.
Bốn phía không người.
Medea từ trong bóng tối đi tới, cười quyến rũ: "Hắc Ám tiên sinh, ta có một
chuyện tốt muốn nói cho ngươi biết..."
Cảnh tượng lại lóe lên.
Liễu Bình thấy được bản thân mình đang ôm một con quái vật chỉ có máu thịt,
mà không có làn da.
Quái vật mở cái miệng rộng, lập tức cắn đứt cổ mình.
Cảm giác ngạt thở không thể miêu tả bao phủ chính mình.
Cảnh tượng dần dần mơ hồ, chỉ còn lại một loại âm thanh cắn xé vẫn luôn vang
vọng bên tai, thế nhưng mình chỉ đờ đẫn lắng nghe, không cách nào làm ra bất
cứ phản ứng gì.
Bỗng nhiên...
"Ngươi sao vậy?"
Giọng nói của Lạc Tinh Thần vang lên.
Liễu Bình bỗng tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy khí lạnh bốn phía hóa thành hư vô, tất
cả hình tượng cũng biến mất theo.
Mình vẫn đang ngồi trên một chiếc ghế sofa rộng lớn mà dễ chịu, trên tay còn
bưng một ly rượu.
Lạc Tinh Thần đứng tại phía sau.
"Lau mồ hôi đi, người bị sao vậy?"
ế ầ
Nàng đưa một chiếc khăn tay ra, âm thầm hỏi.
Liễu Bình tiếp nhận khăn tay, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, trả lời: "Không có
gì."
Ma chú tình yêu kia là một loại sự vật cấp bậc luật nhân quả.
Yana chính là một con người có tài hoa nhất, cũng là Thần linh Nhân tộc sớm
leo lên Thần vị Luyện Ngục nhất, thế nhưng cũng không có cách nào ứng đối
ma chú này cả.
Lần trước, cuối cùng nàng chỉ có thể chủ động tự sát, trốn xuống Vĩnh Dạ.
Thế nhưng! Ma chú kia vẫn ở trong cơ thể nàng! Có thể thấy được ma chú này
kinh khủng tới mức nào! Cũng may mà... Những chuyện mà mình vừa nhìn thấy
còn chưa phát sinh.
Mình vẫn còn thời gian nghĩ cách ứng đối.
Danh Sách Chương: