Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tới gần bàn tay, sẽ phát sinh cái gì?
Toàn bộ Hải uyên khôi phục bình tĩnh.
Vài giây sau... Dù đen âm thầm mở ra, liên tục xoay tròn trên áo giáp.
Theo dù đen xoay tròn, từng con Niệm quý từ trong dù đen xông ra ngoài, lơ
lửng tại trong Hải uyên đối diện với áo giáp.
Một con Niệm quỷ có thân hình khổng lồ nhất, đầu có hai sừng nói: "Chủ nhân
đã rời đi... chúng ta cần thu thập hồn phách của chúng sinh, rót vào trong một
phần cơ thể mà chủ nhân đã lưu lại trong áo giáp, bất cứ khi nào đều chuẩn bị
trợ giúp chủ nhân phục sinh.".
"Chủ nhân sẽ không chiến bại, thế nhưng chúng ta vẫn phải chuẩn bị sẵn sàng
cho mọi thứ."
Một con Niệm quý khác nói.
"Bắt đầu đi, các vị, đi nuốt hết linh hồn còn lại trong thế giới này, thế nhưng
đừng để bọn chúng tuyệt chủng, hãy làm cho bọn chúng tiếp tục sinh sôi không
ngừng, liên tục cung cấp linh hồn cho chúng ta."
"Rõ."
Tất cả Niệm quỷ cùng nổi lên trên Hải uyên.
Hình tượng dần dần mơ hồ.
Mọi thứ đều biến mất.
Liễu Bình bỗng mở mắt ra.
Hắn phát hiện đám yêu tinh đang đứng trước mặt mình, mà cô gái tóc đen vẫn
đứng cạnh mình, tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía chính mình.
"Đã qua bao lâu rồi?"
Liễu Bình hỏi.
Từng hàng chữ nhỏ nhảy ra:
[Một giây.]
Liễu Bình thở dài một hơi, lau đi mồ hôi lạnh trên trán.
Cái Người cầm dù kia không ở nơi này! Mặc dù nó để lại một cái bẫy khổng lồ,
thậm chí còn có vô số Niệm quỷ thu thập linh hồn cho nó... Thế nhưng nó
không ở nơi này! Vua Yêu Tinh bay lên, lơ lửng trong hư không đối diện với
Liễu Bình, hỏi: "Chúng ta vừa mới thức tỉnh, yêu lực tiêu hao rất nhiều, vẫn cần
càng nhiều lực lượng pháp tắc hơn để có thể khôi phục thực lực."
Yêu tinh tên Mộ Mộ cũng nói: "Thực ra chúng ta cũng có thể chiến đấu, lực
lượng của Yêu thuật cũng không kém hơn những tồn tại kia."
ế ể ắ
"Xin hãy tiếp tục để Hỏa pháp tắc lớn mạnh hơn đi, như vậy thì chúng ta mới có
thể tiếp tục ra chơi... giúp đỡ người tốt hơn."
Vua Yêu Tinh nói.
Đám yêu tinh cùng gật đầu.
"Vào thời điểm này, làm sao mới có thể làm cho lực lượng của Hỏa pháp tắc lớn
mạnh hơn?"
Liễu Bình hỏi.
Vua Yêu Tinh ngáp dài, nói: "Đi giết đám Niệm quỷ này... tốt nhất đừng để bọn
chúng sử dụng năng lực, hãy đánh lén, giết từng con từng con một, Hỏa pháp
tắc sẽ hấp thu lực lượng tử vong của bọn chúng, trợ giúp chúng ta khôi phục
thực lực."
"Được, ta sẽ cố gắng hết sức."
Liễu Bình nói.
Vua Yêu Tinh gật đầu, nói: "Vậy chúng ta trở về ngủ tiếp, lần chiến đấu này đã
tiêu hao rất nhiều lực lượng, chúng ta cần phải trở về ngủ nướng một hồi... chờ
tin tức tốt của ngươi."
Đám yêu tinh vẫy tay với Liễu Bình, rồi liên tục chui vào trong hư không, biến
mất không thấy gì nữa.
Liễu Bình đứng im tại chỗ, suy nghĩ một lúc.
"Hiện tại chúng ta nên làm gì?"
Mỹ nữ tóc đen hỏi.
"Ngươi đã rất mệt mỏi rồi, trở về thành phố dưới đất nghỉ ngơi đi, ta sẽ đi xem
xét chút, sẽ quay lại ngay."
Liễu Bình nói.
"Cũng tốt."
Mỹ nữ tóc đen nói.
Nàng ta lùi về sau mấy bước, chui vào lòng đất biến mất không thấy gì nữa.
Liễu Bình trầm ngâm vài giây, nhỏ giọng nói: "Cũng không biết cái tay kia có
còn bị phong ẩn trong áo giáp hay không nữa..."
Hắn bước về phía trước một bước, cũng làm cho không gian trước mặt hóa
thành "vô", cả người đứng tại nơi sâu trong Hải uyên.
Cách đó không xa.
Bộ áo giáp khổng lồ kia như là một con thú dữ đang ngủ say, không nhúc nhích.
Liễu Bình tiếp cận áo giáp kia.
Một lát sau... Hắn cảm nhận được một luồng lực lượng "đột sinh"
vô cùng khổng lồ từ trong áo giáp truyền tới.
ẫ ầ
Cái tay kia vẫn bị giam giữ ở bên trong! Đã như vậy, bóng mờ Người cầm dù đã
rời đi lại là cái gì? Chẳng lẽ là linh hồn của nó? Thân hình Liễu Bình hơi động,
tiếp tục tiếp cận bộ áo giáp khổng lồ kia.
Bỗng nhiên... Tại khu vực phía trước, có một chiếc dù màu đen chui ra ngoài.
Dù đen lượn vòng quanh người hắn hai vòng, rất nhanh lại biến mất không thấy
gì nữa.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Trên người người đều là lực lượng của 'Niệm quỷ vừa hấp thụ tới, mà bản thân
người lại có được lực lượng "Hữu Vô", cũng là lực lượng của Người cầm dù,
cho nên chiếc dù đen này công nhận thân phận của ngươi, không phát động
công kích]
Liễu Bình âm thầm kêu may mắn, nhẹ nhàng rơi xuống trên áo giáp khổng lồ.
Ngay sau đó... Dị biến xuất hiện... Tất cả miếng vảy trên áo giáp đều dựng
thẳng lên, phát ra từng đợt tiếng vang êm tai trong Hải uyên.
Lại có từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi là Vua Kỳ Quỷ.]
[Ngươi là người chế tạo ra bộ giáp này.]
[Bộ giáp đã nhận ra người xuất hiện, bắt đầu mở ra mọi bí mật của nó cho ngươi
biết.]
Trong mặt nước hắc ám, chiến giáp khổng lồ dần dần đứng dậy, dùng hai tay
của nó gỡ ra phần giáp trước ngực mình.
Một bàn tay màu đen nhăn nheo lẳng lặng lơ lửng trong áo giáp.
Đây chính là bản thể của Người cầm dù!
Trong bộ giáp khổng lồ, vô số phù văn vờn quanh bàn tay kia, như từng sợi dây
sắt trói chặt lấy nó lại.
Nó vẫn ở nơi này! Liễu Bình quan sát một cách tỉ mỉ, vẫn thấy bàn tay không
nhúc nhích chút nào.
Đúng vậy, linh hồn của nó đã rời đi, đi tới một nơi không biết, chiến đấu với
một đối thủ không thể hiểu nào đó.
Chỉ còn lại bàn tay này.
Bị giam giữ tại nơi đây.
Đám Niệm quỷ nói phải liên tục thu thập linh hồn chúng sinh, chuẩn bị dùng để
phục sinh "chủ nhân".
Như vậy... Khi một con "Niệm quỷ"
tới gần bàn tay, sẽ phát sinh cái gì? Hơn nữa, mình còn không phải là "Niệm
quỷ"
bình thường.
ấ ầ
Mình dùng kỹ năng Cứu Tử Phù Thương thuật hấp thu lực lượng từ Người cầm
dù, là lực lượng thuần túy nhất của nó.
Linh hồn của nó không ở nơi này! Liễu Bình nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu bỗng
nhiên xuất hiện một suy nghĩ to gan lớn mật.
Người cầm dù đã chạy, lại để bàn tay ở lại nơi này, lại còn thả ra vô số Niệm
quỷ đi thu thập linh hồn.
Nói cách khác, bàn tay này là phương án dự bị của nó lưu tại nơi này! Đây là
vốn liếng để nó có thể quật khởi lần nữa! Có lẽ... Mình có thể thừa dịp linh hồn
của nó không ở đây... Liễu Bình im lặng vài giây, trôi nổi về phía bàn tay kia.
"Sẽ có tình huống gì xảy ra đây?"
Hắn lẩm bẩm một mình, đứng phía trước ngón tay, thả ra lực lượng ma thuật Kỳ
Quỷ.
Một luồng sóng gọn kỳ dị từ trên ngón tay truyền tới.
Nó cử động.
Nó có thể cảm nhận được lực lượng của mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK