Libertas ngắm nhìn thẻ bài kiến nghị trong tay.
Ngăn cản nó.
Libertas cắn răng một cái, tiến về hướng người băng kia.
“Cái tên đáng chết này, nó nhất định đang đi tìm Liễu Bình và Hoa Tình Không,
chúng ta phải ngăn cản nó đi tới!”
Hắn ta vọt tới trước mặt người băng kia, vươn đôi tay dùng sức ngăn cản băng
sương.
Vô dụng.
Sức mạnh không thể kháng cự không ngừng tiến về phía trước.
Libertas bị đẩy lui về phía sau từng bước.
“Đáng chết, rõ ràng bị băng sương phong ấn, lại vẫn có thể di động —— Cuối
cùng ta cũng biết vì sao đám ma quỷ Luyện Ngục đó không tới.”
Hắn ta nhìn chăm chú vào hoàng đế trong băng sương.
Chỉ thấy sắc mặt hoàng đế không đổi, trong mắt lại lộ ra một tia khinh miệt.
Hoàng đế chậm rãi bước ra một bước.
Thế giới chấn động không ngừng.
Băng sương kéo dài theo hắn ta về phía trước.
“Gặp quỷ, Norton, ngươi có biện pháp ngăn cản hắn hay không?” Libertas lớn
tiếng hỏi.
“Ta thử xem!” Norton rút ra một thẻ bài, nhẹ giọng thì thầm: “Phân cách không
gian!”
Thẻ bài được tung ra.
Ầm ầm ầm ——
Trong tiếng vang kịch liệt, chỉ thấy triền núi bị chia thành hai, chính giữa là một
khe rãnh rộng chừng mấy chục mét, sâu không thấy đáy.
Hoàng đế và cả băng sương đóng băng hắn ta bị khe rãnh thật sâu kia ngăn
cách!
Hắn ta không thể đến phía bên kia khe rãnh!
Chỉ thấy hoàng đế dừng bước lại, lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
Ong ——
Không trung truyền đến từng tiếng vang dày đặc.
“Libertas, trở về!” Norton lập tức quát.
Thân thể Libertas chợt lóe, bay vút đến bên cạnh Norton.
Ẩ ế
“Đường Mòn Bí Ẩn!” Norton quát một tiếng.
Chỉ một thoáng, hai người biến mất khỏi sườn núi.
...
“Liễu Bình, ngươi phải báo thù thay ta!” Mèo trắng nói.
“Là ta bảo nàng mang ngươi đi, chẳng lẽ ngươi không muốn mau chóng thoát
khỏi Thiên Kiếp sao?” Liễu Bình bất đắc dĩ hỏi.
“Còn thiếu 10%.” Mèo trắng không phục nói.
Liễu Bình đau đầu nói: “Ta nhớ ngươi có bản lĩnh tìm hiểu tin tức, không bằng
thử ngay ở chỗ này, có lẽ sẽ thăm dò được chuyện gì chúng ta không biết, như
vậy có thể hoàn toàn thoát khỏi Thiên Kiếp cảnh.”
“Hả? Sao ta không nghĩ ra nhỉ.” Quả nhiên mèo trắng bị dời lực chú ý đi, ghé
vào trên vai Liễu Bình, dựng lỗ tai lên để lắng nghe tứ phương.
Liễu Bình âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ thấy một thẻ bài bay ra mặt biển, nhẹ nhàng linh hoạt dừng lại trước mặt
Liễu Bình.
Ngay sau đó, Yana bay lên.
“Rất dễ tìm, nó tỏa ra một loại dao động sức mạnh nên ta lập tức phát hiện.”
Yana cười nói.
“Làm tốt lắm.”
Liễu Bình nắm lấy thẻ bài.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một chiếc nhẫn được khảm hai viên đá quý nhỏ lóe
sáng, có vẻ yêu dị mà lại tràn ngập sức mạnh.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện ra:
“Ngươi đạt được một thẻ bài danh sách trung tâm hoàn toàn mới:”
“Nhẫn Hồi Hồn.”
“Kinh nghiệm của ngươi gia tăng đến 60%.”
“Cho tới bây giờ, ngươi đạt được tổng cộng sáu thẻ bài danh sách trung tâm,
bổn danh sách sắp tiếp quản danh sách: ‘Chốn Lưu Vong’.”
“Ngoài ra, bổn danh sách đã đạt được đầy đủ thẻ bài trung tâm, bắt đầu tiến
hóa.”
“Xin hãy chọn lựa hướng tiến hóa ngươi cần từ tam mục dưới đây:”
“Một: Ba phần phương pháp thăng cấp;”
“Hai: Vận mệnh ràng buộc:”
“Ba: Anh Linh Chi Chủ.”
Liễu Bình thoáng một do dự, sau đó không cần nghĩ ngợi mà nói: “Ta chọn ‘Ba
phần phương pháp thăng cấp’.”
“Ngươi xác định?” Danh sách hỏi.
“Xác định.” Liễu Bình nói.
Vấn đề lớn nhất hiện tại của hắn chính là cấp bậc quá thấp, thực lực quá yếu.
Nếu thực lực cũng đủ mạnh ——
Thậm chí chỉ cần có ba phần tự tin có thể chiến thắng con quái vật kia thì hắn
căn bản không đi lòng vòng tránh né như vậy nữa.
Hắn sẽ trực tiếp đi lên đánh với nó.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt mới nhanh chóng hiện ra:
“Chú ý.”
“Ba phần phương pháp thăng cấp bắt đầu tiến hóa.”
“Giao diện thao tác anh linh bắt đầu liên tiếp thế giới danh sách ‘Chốn Lưu
Vong’.”
“Nếu ngươi có thể đạt được càng nhiều thẻ bài trung tâm, tốc độ bổn thao tác
giao diện tiến hóa và kết nối đều sẽ nhanh hơn.”
Liễu Bình liếc nhìn một cái đã xem xong.
Một khi đã vậy, hắn phải nắm chặt thời gian, đi thu thập đủ những thẻ bài còn
lại.
—— Để tránh đêm dài lắm mộng.
“Liễu Bình! Có quái vật đột kích!” Mèo trắng bỗng kêu lên.
“Phải không? Không cảm giác được gì.” Yana kỳ quái nói.
Mèo trắng trừng nàng một cái, khinh thường nói: “Ngươi đương nhiên không
cảm giác được, chúng nó ở nơi rất xa, nhưng tốc độ phi hành của chúng tương
đối nhanh, tương đương với ngươi vừa rồi đó.”
Liễu Bình và Yana nhìn nhau.
“Ngươi phát hiện có con sâu nào có tốc độ tương đương với ngươi không?”
Liễu Bình hỏi.
“Không có.” Yana nói.
Mèo trắng đột nhiên đứng dậy, lông trên người nó dựng thẳng lên, dùng giọng
the thé rít lên: “Cẩn thận! Chúng nó tới!”
Chỉ thấy ở nơi cuối trời và biển, vài tàn ảnh phá không mà đến!
Liễu Bình thở sâu, lớn tiếng nói: “Ngừng! Ngươi nghe ta nói!”
Gần như là cùng thời khắc đó, Yana vung mạnh U Ảnh đao, nhanh chóng liên
tục trảm trên hư không ——
Đương đương đương đương!
Tiếng giao kích thanh thúy liên tục vang lên.
ấ ồ ồ ể ể ễ
Mấy con sâu kia quay cuồng rồi để lộ ra thân thể, dừng lại cách Liễu Bình
không xa.
“Ngừng! Các ngươi nghe ta nói ——” Liễu Bình lại quát lên lần nữa.
Những con sâu đó lập tức lơ lửng bất động ở giữa không trung.
“Ban đầu chúng không bị kỹ năng thần bí của ngươi khống chế, thẳng đến lúc
ngươi phát động kỹ năng lần thứ hai.” Yana trầm giọng phân tích.
Liễu Bình thoáng suy nghĩ rồi nói: “Bởi vì tốc độ di động của chúng vượt qua
vận tốc âm thanh —— Nếu không phải vừa rồi ngươi chắn một chút, chúng nó
sẽ giết được ta trước khi nghe được câu nói kia.”
“Tiến hóa nhanh như vậy?” Yana có chút khó tin được.
Liễu Bình chậm rãi bay đến sau lưng đám sâu, duỗi tay vuốt giáp xác trên đầu
chúng.
“Yana.” Hắn ra tiếng nói.
“Làm sao vậy?”
“Ngươi còn nhớ một đao chúng ta chém lên trùng vương nằm ở đâu không?”
“Nhớ chứ, trên đầu.”
“Ngươi tới xem.”
Yana bay qua quan sát, cũng duỗi tay sờ sờ lên đầu đám sâu.
“Tốc độ của chúng đuổi kịp ta, phá giải kỹ năng thần bí của ngươi, không chỉ
như thế, còn tăng cường giáp xác trên đỉnh đầu...” Nàng thấp giọng nói.
Hai người nhìn nhau, đều cảm thấy không rét mà run.
“Con sâu chúng ta giết là trùng vương, lúc ấy không có sâu khác ở hiện trường,
làm sao chúng nó biết được tiến hóa ra năng lực thế nào mới có thể nhằm vào
chúng ta?” Liễu Bình trấn định hỏi.
Yana giơ đao U Ảnh lên.
“Đừng ra tay.” Liễu Bình nói.
“Tại sao chứ?” Yana khó hiểu hỏi lại.
“Lỡ như chúng nó chỉ tới thu thập đặc điểm chiến đấu của chúng ta, từ đó sinh
ra tiến hóa đối ứng thêm một bước...” Liễu Bình nói.
Yana nhíu mày nói: “Vậy cũng quá khủng bố.”
Liễu Bình quan sát mấy con sâu kia, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hình như sức mạnh
của chúng nó đang mạnh lên... Cũng không biết là vì sao...”
“Đúng vậy, trước đó chúng ta giết qua không ít sâu, chúng nó chưa từng biến
hóa nhanh chóng như vậy, nhất định là chúng ta không biết chuyện gì đó.” Yana
nói.
Liễu Bình đâm chiêu mà nói: “Nếu cứ như vậy mãi, sớm muộn gì chúng ta sẽ
không ứng phó được, cho nên ——”
ế
“Cho nên?” Yana nói tiếp.
Liễu Bình ôm con mèo trắng từ trên vai xuống, nói: “Triệu Thiền Y, ngươi vượt
qua Thiên Kiếp cảnh trước, sau đó chúng ta cố hết sức không giết sâu.”
“Meo.”
Mèo trắng hóa thành Triệu Thiền Y, tiếp nhận U Ảnh đao từ trong tay Yana, giơ
lên cao cao ——
Danh Sách Chương: