[Tuần hành Ngày và Đêm]
[Thẻ bài Kỳ Quỷ, thẻ bài tối thượng hệ thời gian (Duy nhất).]
[Thuyết minh: Với điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng tới những lịch sử
quan trongj, ngươi có thể tiêu hao lực lượng Kỳ Quỷ, làm cho một ngày nào đó'
trong lịch sử thế giới chân thật lại phát sinh một lần nữa, thay thế ngày nguyên
bản đó.]
[Thời gian cooldown: Một giờ.]
[Là quà tặng của Chúa tể Thời Gian]
Tất cả lời thuyết minh đều biến mất.
Chỉ vì tấm thẻ bài này đang cháy hừng hực, hóa thành tro tàn trước mặt mọi
người.
Khi nó bị đốt sạch, một tấm thẻ bài khác được giấu ở trong đó cũng bị lộ ra.
Đó là một tấm thẻ bài màu đen.
Cả tấm thẻ bài như bị bóng đêm phong ấn, không tiết lộ ra bất cứ sóng năng
lượng nào, cơ bản không nhìn ra có tác dụng gì.
"Đây chính là đoạn thời gian an toàn sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, toàn bộ tuyến thời gian đều trở nên không an toàn, chỉ có đoạn thời
gian ẩn giấu trong tấm thẻ bài mới là thời gian an toàn duy nhất."
Giọng nói của Chúa tể Thời Gian truyền tới.
Liễu Bình quay đầu nhìn về phía đám người.
Thiết bị Hoàng Tuyền nói: "Hiệp ước Lục đạo không bị tuyến thời gian ảnh
hưởng, sau khi người trở về, ta sẽ tới liên lạc với người trong thời gian ngắn
nhất."
Người ghi chép lịch sử nói: "Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, ta chuẩn bị rời đi
cùng ngươi, rồi tới tầng Ác Mộng nói tin tức này cho những con người còn sống
nơi đó."
Liễu Bình gật đầu, hỏi nhỏ: "Sư phụ?".
"Đi thôi, con đã siêu phàm nhập thánh, chuyện về sau, sư phụ không thể giúp
được gì cho con nữa cả."
Lão đạo cười nói.
"Chúng ta sẽ còn gặp nhau chứ?"
Liễu Bình hỏi.
ề
"Đương nhiên, ta chính là tiền nhân của Thiên Giới, sớm muộn cũng có ngày,
chúng ta sẽ kề vai chiến đấu lần nữa."
Lão đạo thận trọng nói.
Khí chất trên người Liễu Bình bỗng biến đổi, hung tợn nói: "Lão già ông cũng
đừng chết đi đấy, nếu không tới lúc đó ta còn phải báo thù cho lão nữa, phiền
chết mất."
"Ta chắc chắn sẽ không chết, thằng nhãi ranh, đi đi! Đi đi!"
Lão đạo trừng mắt nói.
Liễu Bình hừ lạnh, nắm chặt tấm thẻ bài màu đen kia.
Từ trong thẻ bài truyền tới giọng nói của Chúa tể Thời Gian: "Bởi vì khoảng
thời gian duy nhất này do ta tự mình tới ngăn dòng chảy thời gian, cho nên chỉ
có thể sử dụng một lần..."
"Ngươi cần bóp nát nó."
Liễu Bình theo lời bóp nát thẻ bài.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trước mắt hắn:
[Ngươi kích hoạt thẻ bài bí mật trước mắt.]
[Khoảng thời gian nào đó bị thẻ bài phong ấn đang trở về dòng thời gian thuộc
về nó.]
[Ngươi sắp trở về dòng thời gian đó, xuyên vào trong dòng thời gian, quay lại
khoảnh khắc đó.]
[Bắt đầu!]
Tất cả chữ nhỏ lơ lửng bất động.
Ngay sau đó... Toàn bộ thế giới biến mất trước mắt Liễu Bình.
Hắn cảm thấy một luồng lực lượng khổng lồ từ trên tay truyền tới, kéo mạnh
hắn vào, xuyên thẳng qua sương mù thời gian vô cùng vô tận.
Cuồng phong gào thét.
Trong tiếng gió xen lẫn vô số tiếng thầm thì, từ bốn phương tám hướng bao phủ
tới, liên tục nhắc tới những sự kiện đang diễn ra trong tuyến thời gian này.
Liễu Bình quan sát bốn phía, chỉ thấy trong hư không, sương mù đậm đặc chồng
chất như núi, lơ lửng phía trên tuyến thời gian, giống như đang cố gắng che phủ
cái gì đó.
Giọng nói của Người ghi chép lịch sử vang lên: "Chú ý, ta đã tới khoảnh khắc
ngươi tại thế giới tầng Ác Mộng tiếp nhận khiêu chiến, ta phải rời đi."
"Chúng ta sẽ còn gặp lại sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Vậy phải xem ngươi có thể sống sót hay không, bởi vì ngươi đã thay đổi quá
nhiều lịch sử, tới mức toàn bộ tuyến thời gian đang rung chuyển, biến ảo, thay
ổ
đổi không ngừng."
Người ghi chép lịch sử nói.
Một bóng hình mờ ảo xuất hiện sau lưng Liễu Bình, dần dần thoát khỏi quỹ đạo
mà hắn tiến lên, rơi xuống tuyến thời gian bên dưới.
Người ghi chép lịch sử! Hắn ta quay đầu liếc nhìn Liễu Bình, nói: "Bởi vì
khoảnh khắc đó còn trống rỗng, những chuyện người đã trải qua tại tuyến thời
gian đó cũng sẽ biến thành trống không... ngươi cần làm lại một lần nữa."
"Bảo trọng!"
Nói xong, hắn ta lọt vào sương mù phía dưới, nhanh chóng biến mất không thấy
gì nữa.
Người ghi chép lịch sử vừa rời đi, trước mắt Liễu Bình lập tức toát ra từng hàng
chữ nhỏ:
[Những chuyện mà người đã làm trong quá khứ, sẽ chờ đợi người trong khoảng
thời gian trống tại tương lai.]
Trên thân Liễu Bình bỗng xuất hiện một bản sách thẻ... Con Rối Vong Hồn!
Sách thể tự động mở ra, từng tấm thẻ bài bên trong tung bay trong gió, hạ xuống
từng tuyến thời gian khác biệt.
Liễu Bình vội vã tóm chặt sách thẻ rồi xem xét, lại thấy bên trong chỉ còn một
vài tấm thẻ mà thôi.
"Tại sao đều rời đi hết rồi?"
Hắn không nhịn được mà hỏi.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Bởi vì người thay đổi lịch sử, cho nên vận mệnh của bọn họ cũng đã thay đổi,
bọn họ sẽ trở lại trong tương lai.]
[Chỉ có một vài thẻ bài mới có thể theo bên cạnh ngươi.]
Liễu Bình nhìn hai tấm thẻ bài ghi chú "tử vong"
mà thở dài một hơi.
Đây là hai vị thành viên trong đoàn đội chiến đấu, Tinh Thần và Bạch Lang.
Nếu như mọi thứ đều phải đặt lại (reset), như vậy những chuyện mà mình đã
làm còn ý nghĩa gì sao? Không! Bởi vì khi trước đã làm những thứ đó, chính
mình mới có thể thay đổi vận mệnh của mọi người, làm cho tất cả mọi người
đều có được cơ hội làm lại duy nhất này.
Lần này... Sẽ có điều gì khác biệt sao? Liễu Bình nắm chặt nắm đấm, bỗng quát
lên: "Tới đi!"
Sương mù như núi phóng lên tận trời, bao phủ hắn vào bên trong, biến mất
trong hắc ám hư vô, không thấy gì nữa.
Danh Sách Chương: