Bỗng nhiên, đỉnh đầu hai người nhảy ra một hàng chữ nhỏ: “Đang chuyển hóa
tà tính."
Liễu Bình im lặng, sau đó đi đến kệ sách bên sô pha.
Hắn thấy được từng hàng sách bằng đá trên kệ, nhưng những quyển sách đó đều
được viết từ văn tự không rõ.
Liễu Bình đang muốn cẩn thận nghiên cứu những văn tự đó thì chợt thấy trong
lòng hơi lạnh.
Hắn đột nhiên quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy hai người kia đã không còn ở chỗ cũ.
Không biết khi nào, bọn họ đã di động tới chỗ cách sau lưng hắn năm mét, đang
không có cảm xúc mà nhìn chằm chằm hắn.
"Các ngươi muốn làm gì?"
Liễu Bình hỏi.
Hai người vẫn không nhúc nhích.
Liễu Bình làm bộ đi đọc sách trên giá rồi bỗng rút Bách Nạp Đao ra, xoay
người chỉ một cái -- Chỉ thấy hai người kia lại đến gần hắn lần nữa, đúng cách
hắn chúng một mét, vẫn duy trì động tác ban đầu, vẫn không nhúc nhích.
Chúng gần như đã đón lấy lưỡi đao.
Liễu Bình nói: “Là muốn chơi trò chơi với ta sao?"
Bỗng nhiên.
Ngoài cửa sổ sát đất của phòng sách, một gương mặt người thật lớn lặng lẽ hiện
lên, không có cảm xúc mà nhìn chằm chằm vào Liễu Bình.
Liễu Bình nhìn thoáng qua mặt người nọ.
Trên mặt người hiện ra hai hàng chữ nhỏ: “Đang chuyển hóa tà tính (Sắp hoàn
thành)."
"Chú ý: Lấy thực lực của người thì không thể ngăn cản sự ăn mòn của nó."
-- Rõ ràng hắn tới gặp Linh cấp thế giới, lại đụng phải quái vật như vậy.
Liễu Bình lui từng bước về phía sau.
Hai người trong phòng sách và mặt người thật lớn ngoài cửa sổ đều không nhúc
nhích, vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm hắn.
Liễu Bình đi vào một hành lang khác, nhẹ nhàng đóng cánh cửa phòng sách lại,
lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.
Hắn bỗng đứng yên tại chỗ, thở dài nói: “Ta đoán Linh nơi này cũng không
hoan nghênh ta."
ấ ầ ấ ố
Chỉ thấy trên trần nhà hành lang có mấy người đang đứng chống ngược.
Mấy người này cũng không nhúc nhích, vẻ mặt dại ra, cứ như căn bản không
nhận thấy Liễu Bình đã đến.
Liễu Bình đi vài bước, thân thể bỗng chợt lóe rồi lui đến một góc.
Trên con đường hắn từng đi qua, cánh cửa phòng sách đã mở ra, hai người kia
xuất hiện vị trí ban đầu hắn đứng, đôi tay hóa thành trường thứ màu xám sắc
nhọn, đang làm ra động tác đâm về phía trước.
Ở ngoài cửa sổ bên cạnh.
Mặt người thật lớn kia dán lên cửa sổ, không có cảm xúc mà nhìn chằm chằm
vào Liễu Bình.
Liễu Bình yên lặng nhìn cảnh tượng này.
Bỗng nhiên.
Sương mù ngoài một cửa sổ khác tản ra, để lộ cảnh tượng bên ngoài.
Liễu Bình thấy được vô số người.
Tất cả những người đó đều quỳ trên mặt đất, thành kính làm ra tư thế cầu
nguyện.
Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ thế giới như đều đang quỳ xuống đất làm ra tư thế
cầu nguyện-- Nhưng thân thể bọn họ như bị cái gì đó ăn mòn, chỉ còn lại thể
xác tàn khuyết.
Hô hấp của Liễu Bình hơi cứng lại.
Trong lúc hoảng hốt, một hình ảnh vô cùng xa xăm hiện lên trong đầu.
Đó là một thế giới sắp hoàn toàn bị hủy diệt.
Hắn -- Rất nhiều người đứng bên cạnh hắn.
Có người nhẹ nhàng nói: “Ngươi sẽ tìm được chúng ta, phải không?"
"Đúng vậy."
Hắn ra tiếng nói.
Hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.
Liễu Bình há to miệng hô hấp, để mình trấn định lại, sau đó hạ giọng mà nói:
“Xem ra phải giải quyết các ngươi trước."
Hắn đang muốn ra tay thì trong lòng bỗng giật giật.
Không biết khi nào, nữ anh đã tỉnh.
Nàng vươn tay nhỏ mũm mĩm ra, nhẹ nhàng nắm lấy ngón trỏ của Liễu Bình
một cái.
Một sợi tơ trong suốt quấn quanh ngón trỏ của Liễu Bình.
Sợi tơ này lấy tốc độ thị lực có thể nhìn ra mà trở nên càng ngày càng thô, càng
ngày càng dai.
ế ấ
Nó không ngừng lan tràn, mãi đến khi quấn quanh toàn bộ bàn tay.
"Vận mệnh là sức mạnh không thể nắm lấy nhất bên trong Kỳ Quỷ, nếu ai muốn
thao tác vận mệnh thì nhất định sẽ bị nó đùa bỡn, đây là luật nhân quả cơ bản
nhất của vận mệnh."
Giọng nói của nữ anh vang lên.
Trên mặt nàng lộ ra vẻ mệt mỏi, tiếp tục nói: “Ta quấy nhiễu vận mệnh nên đã
khiến ngươi đi vào tử cục."
Sợi tơ bắt đầu nhanh chóng lan tràn, sắp quấn quanh cánh tay Liễu Bình.
"Bởi vì bị ta quấy nhiễu, ngược lại vận mệnh sẽ không để ngươi rơi vào cục
diện hẳn phải chết, nó bắt đầu dao động hướng về phía trái ngược, nó sẽ để
người tìm ra một chút sinh co ––"
"Đi đi."
"Trước khi sợi tơ của ta hoàn toàn quấn quanh ngươi, ngươi phải gặp được Linh
kia, nếu không tất cả đều uổng phí."
Trên trần nhà, những bóng người đó bất động.
Mặt người thật lớn ngoài cửa sổ cũng bất động.
Hai người đuổi theo từ phòng sách vẫn bất động.
"Các ngươi muốn giết ta, nhưng không thể bị ta nhìn thấy, là như thế sao?"
Liễu Bình trực tiếp chỉ trường đao hướng về phía trước.
Ma Diện Niệm Đao! Sau lưng hắn lập tức hiện ra hư ảnh một đồng tử dựng
thẳng thật lớn.
Liễu Bình duy trì đồng tử, thân thể chợt lóe rồi xuyên qua hành lang dài, đến
một cánh cửa khác ở cuối con đường.
Hắn không cần quay đầu cũng biết, bị đồng tử dựng thẳng kia nhìn chăm chú
nên những tồn tại kỳ quái đó không thể động đậy.
Cánh cửa bị đẩy ra.
Nơi này là một đại điện tráng lệ huy hoàng.
Một đám người khoác chiến giáp quay chung quanh đài cao, cùng nhìn chăm
chú vào vương tọa.
Vương tọa rỗng tuếch, chỉ có mũ miện nạm đầy các loại đá quý được đặt ở chỗ
tay vịn.- - Hình như quốc vương nơi này đang vắng mặt? Liễu Bình nhìn lại
những người đó, chỉ thấy khuôn mặt bọn họ đầy bi thương, cứ như gặp phải
điều vô cùng tuyệt vọng, ai cũng rũ đầu xuống.
Thế giới... Tại sao thế giới lại có văn minh như vậy? Liễu Bình nhìn nhìn tay
mình.
Hắn không có thời gian suy nghĩ.
Sợi tơ Vận mệnh không ngừng quấn lên trên, đã lướt qua cánh tay, bắt đầu lan
tràn lên ngực.
ế ấ
Nếu nữ anh nói, phải nhìn thấy Linh nơi này trước khi sợi tơ Vận Mệnh hoàn
toàn quân quanh, vậy hắn phải nắm chặt thời gian mới được.
Phía sau hắn hiện ra một bóng mờ.
"Ngươi lo phía trước, ta phụ trách mặt sau."
Liễu Bình nói.
"Được."
Bóng mờ tùy ý vung vẩy trường đao.
Chỉ một thoáng, trước mặt nó cũng xuất hiện hư ảnh một đồng tử dựng thẳng
cao bảy tám mét.
Đồng tử dựng thẳng phía sau Liễu Bình nhìn chằm chằm con đường từng đi
qua, mà con khác thì nhìn chằm chằm những người trong đại sảnh đó.
"Đi!"
Liễu Bình và bóng mờ cùng chạy như bay hướng về phía trước.
Hai người xuyên qua đại điện, đi thẳng một mạch đến một cánh cửa nhỏ đằng
sau vương tọa.
Dao động sức mạnh vô tận truyền đến từ cánh cửa nhỏ.- - Chính là nơi này!
Danh Sách Chương: