Trên bầu trời dần dần hiện ra một khuôn mặt khổng lồ.
Đây là Linh của Quy Tắc mà tất cả sinh mệnh Kỳ Quỷ bị giam cầm tại đây đã
cùng ký kết lúc ấy.
Ánh mắt nó buông xuống trên người Liễu Bình.
Liễu Bình đáp xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên vai thiếu nữ, nói: “Thần Nam Thập
Tự Tinh biết rõ linh hồn này có được thiên phú Kỳ Quỷ, lại nuôi ý đồ nuốt
riêng, cho nên đáng chết.”.
Khuôn mặt to lớn kia chuyển động ánh mắt, nhìn thoáng qua thiếu nữ.
Nhân loại có thiên phú Kỳ Quỷ là chất dinh dưỡng duy trì toàn bộ thành phố Vô
Tận vận chuyển.
Nếu thật sự như thế, Liễu Bình là Chấp Pháp Giả làm vậy cũng hoàn toàn
không có sai lầm gì.
Giây lát.
Gương mặt khổng lồ gật gật đầu, sau đó dần dần tiêu tán.
Lúc này Liễu Bình mới nhìn về phía thần Đêm tối, đánh giá vết thương đầy
người gã và nói: “Cái lợi hại nhất của ngươi là một đối tráo án dạ, nó ngưng tụ
ba loại sức mạnh Kỳ Quỷ, không có gì không phá được, lại có thể mang theo
người thuấn di, nhưng mà lúc đánh với ta thì ngươi không thể dùng nó."
Câu nói vừa dứt, đôi lợi trảo trên tay thần Đêm tối lập tức biến mất.
Gã giật mình, sắc mặt thay đổi, lập tức muốn đào tẩu.- - Nhưng không còn kịp
rồi.
Một sức mạnh mạnh tuyệt đối quét ngang đến, trực tiếp hung hăng nên nó
xuống mặt đất.
Rầm!
Mặt đất rung chuyển.
Thần Đêm tối trực tiếp bị kích này của Liễu Bình đập ngất xỉu.
Lúc này Liễu Bình mới phất tay nói với các sinh mệnh Kỳ Quỷ trên bầu trời:
“Tan đi, không có trò hay để xem nữa!”.
Các sinh mệnh Kỳ Quỷ nhìn chằm chằm hắn, trong mắt lộ ra ý kiêng kị.
Không ngờ thần U Ám còn có chiêu thức này, có thể trực tiếp phong bể một loại
năng lực của đối phương.
Vậy thì khó đối phó.
Chúng yên lặng suy nghĩ, sau đó lục tục rời khỏi hiện trường.
Liễu Bình nhìn chằm chằm vào không trung.
ắ ắ
Những sinh mệnh Kỳ Quỷ đi chậm đó bị ánh mắt hắn thỉnh thoảng đảo qua.
Mỗi lần như vậy, Liễu Bình sẽ cẩn thận đánh giá đối phương, như muốn nhớ kỹ
dáng vẻ của bọn chúng.- - Đêm nay hắn là Chấp Pháp Giả! Ai dám kiếm chuyện
với hắn vào đêm nay? Những sinh mệnh Kỳ Quỷ đó hậm hực tan đi.
Chờ tất cả mọi người rời khỏi, lúc này Liễu Bình mới kéo thần Hắc Ám đã bị
đánh ngất xỉu đến trước mặt thiếu nữ.
Thiếu nữ đã bị dọa choáng váng.
"Kiếp sau, đừng tùy tiện tin tưởng những thần linh lung tung rối loạn này."
Liễu Bình thấp giọng mà nói.
Trong bóng đêm.
Một luồng ánh sáng mạnh chiếu tới.
Thần Đêm tối miễn cưỡng mở mắt ra, phát hiện mình bị cột chặt vào ghế, từng
sợi dây thùng tỏa ra sức mạnh Kỳ Quỷ trói chặt đôi tay, hai chân, làm gã căn
bản không thể nhúc nhích.
Trong mắt gã lộ ra một tia sợ hãi, sau đó là khó hiểu.
"Thần U Ám?"
Thần Đêm Tối hô to.
Giọng nói của gã truyền đi xa xa trong tòa lầu bỏ hoang trống trải này, lại không
có tiếng trả lời nào.
Chung quanh như không có bóng người.
Kỳ quái... Thần U Ám thân là Chấp Pháp Giả, dẫn gã rơi vào bẫy, vào hoàn
cảnh chắc chắn bị chế tài -- Lại không giết chết gã.
Rốt cục ả ta trói gã ở đây là vì nguyên nhân gì? Thần Đêm tối dùng sức giãy
giụa mấy phút, lại phát hiện mình căn bản không thể tránh thoát dây thừng trên
người, nhịn không được rộng lớn: “Thần U Ám! Rốt cuộc ngươi muốn cái gì!"
Một làn gió gào thét thổi vào từ cửa sổ nát tung tóe kia.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Một giọng nói âm nhu của nam tử vang lên: “Đừng hiểu lầm, ta không phải thần
U Ám."
Thần Đêm tối ngẩn ra.
Hư không mở tung, một nam nhân cầm dù đen trong tay bước ra.
Thân trên người này trần trụi, lộ ra hoa văn Kỳ Quỷ màu đen chi chít, một cái
kính râm bản to che kín cả đôi mắt, làm người ta không nhìn thấy được biểu
cảm của gã.
"Ngươi là ——"
Thần Đêm tối nói.
ế ấ ố ằ ế
"Ta tìm kiếm phong ấn này thật lâu, vốn cho rằng phải hủy diệt thế giới bên trên
mới có thể phát hiện, kết quả được người ta tốt bụng đưa vào."
Kẻ cầm dù mỉm cười nói.
"Ngươi đến từ bên ngoài!"
Thần Đêm tối thất thần nói, “Chuyện này không có khả năng, quy tắc mà toàn
thể sinh mệnh Kỳ Quỷ ký kết hẳn phải hủy diệt ngươi, dựa vào cái gì ngươi có
thể sống đến bây giờ?"
Kẻ cầm dù cười nói: “Có lẽ ta là người ký kết chủ yếu của quy tắc kia."
"Ha ha ha ha! Ngươi? Người ký kết? Quá ngạo mạn!"
Thần Đêm Tối cười điên cuồng mà nói.
Gã cười trong chốc lát, lại nhanh chóng tỉnh ngộ.- - Gã còn đang bị đối phương
cột lại, thật sự không nên trở mặt.
Lúc này Kẻ cầm dù lại mở miệng lần nữa: “Đêm qua, thành phố Vô Tận đã xảy
ra một chuyện lớn."
"Cái gì?"
Thần Đêm tối hỏi.
"Một nhân loại có thiên phú Kỳ Quỷ biến mất, nàng vốn nên trở thành chất dinh
dưỡng mà chết đi, nhưng lại hoàn toàn biến mất khỏi phong ấn."
"Biến mất cùng nàng còn có thần U Ám thân là Chấp Pháp Giả."
"Mà ngươi là người cuối cùng gặp mặt thần U Ám."
Kẻ cầm dù nói xong thì lẳng lặng nhìn thần Đêm tối.
Thần Đêm tối cầm lòng không đậu mà rùng mình, vội vàng mở miệng nói:
“Chờ một chút –– Lúc ấy ta vừa đánh một trận với thần Nam Thập Tự Tinh, bị
thương không nhẹ, lại bị thần U Ám phong bể sức mạnh Kỳ Quỷ, cuối cùng
hình như bị ả đánh bất tỉnh ngay trước mặt mọi người--”.
Kẻ cầm dù cắt ngang lời gã: “Ngươi muốn nói mình không biết cái gì cả, đúng
không?"
"Đúng vậy, tất cả mọi người đều thấy được."
Thần Đêm tối nói.
Kẻ cầm dù suy nghĩ, sau đó chậm rãi nói: “... Ta biết có rất nhiều thuật Kỳ Quỷ
có thể giúp một tồn tại khác giả trang thành ngươi."
"Chuyện này không có khả năng,"
Thần Đêm tối lập tức nói, “Pháp tắc Kỳ Quỷ mà ta nắm giữ không có khả năng
bị người khác nắm giữ -- Đây là tính đặc dị của pháp tắc, chúng rất cao ngạo,
tuyệt đối không tùy tiện cúi đầu xung thần với những người khác."
Kẻ cầm dù thở dài, lắc đầu nói: “Ngươi có nghĩ tới không... Các pháp tắc chỉ
cao ngạo với người mà thôi?"
"Đây là nhận thức chung."
Thần Đêm tối phản bác.
Gã đang muốn nói tiếp thì bỗng nhắm chặt miệng lại.
Chỉ thấy sau lưng Kẻ cầm dù toát ra tầng tầng sương mù hắc ám, mang tới cho
người ta cảm giác bất lành sâu sắc.
Giây tiếp theo.
Sương đen tản ra.
Trên lưng Kẻ cầm dù hiện ra một rồi lại một cục thịt.
Những cục thịt đó điên cuồng mấp máy, nhanh chóng hóa thành những tồn tại
hình người với các hình thái khác nhau.
Những người này như mọc ra từ trên người Kẻ cầm dù, đồng loạt nhìn về phía
thần Đêm Tối.
Thần Đêm tối há to miệng, thất thanh nói: “Thần đêm khuya, thần độc dược,
thần nguyền rủa –– Ngươi làm gì bọn họ vậy?"
Ba vị thần đồng loạt nhìn về phía gã.
Một vị trong đó mở miệng nói: “Có một loại khả năng."
"Khả năng gì?"
Vị thứ hai nói tiếp.
"Thần U Ám nuốt riêng linh hồn Kỳ Quỷ kia, sau đó giết tên hèn nhát này, giả
trang thành hắn để tránh bị chúng ta phát hiện."
Vị thứ ba giải thích.
Một người trên lưng mọc ra ba người, hơn nữa ba người này còn nói chuyện với
nhau, thảo luận tình huống trước mắt.
-- Cảnh tượng này quỷ dị nói không nên lời, cho nên sự sợ hãi trong lòng thần
Đêm tối càng ngày càng mãnh liệt.
Danh Sách Chương: