Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơn gió gào thét trong bóng đêm.
Thế Giới chi Trụ nhiều đếm không xuể, sừng sững trong hư không hắc ám vô
tận.
Liễu Bình bị một sức mạnh thật lớn lôi kéo, xuyên qua tất cả thần trụ cổ xưa,
luôn bay về một nơi không biết điểm cuối ở đâu.
Tốc độ của hắn đột nhiên chậm lại.
Chỉ vì ở cuối tầm mắt xuất hiện một cây thần trụ nguy nga mà hùng tráng.
Đoạn trên của nó đột phá hắc ám, thâm nhập vào một mảnh bạch quang không
ngừng xoay tròn, mà đoạn dưới thì chôn sâu trong sương mù vô tận.
Trên thân trụ này, một bộ giáp toàn thân khổng lồ bị vô số những cái đinh đóng
chặt bất động Đây là một chiến giáp toàn thân bao trùm vảy đen, mũ giáp, mặt
giáp, ngực giáp, vai giáp, hộ tí, hộ oản, thủ giáp, đai lưng, chân giáp, chiến ủng
vân vân... toàn bộ được cấu thành từ lân giáp màu đen, mà mỗi một mảnh lân
giáp có điêu khắc hoa văn tỉ mỉ mà phức tạp.
Nếu nhìn kỹ thì hoa văn trên mỗi một mảnh lân giáp đen đều không giống nhau,
cứ như đại diện cho pháp lực và ý nghĩa khác nhau.
Liễu Bình lẳng lặng nhìn chiến giáp này.- - Nó và hắn có vô số những liên hệ.
Nhưng nó lại làm ra nhiều chuyện khủng bố như vậy.
Thậm chí cả toàn bộ Luyện Ngục Thần Trụ cũng không thể đứng vững trước
sức mạnh của nó, nó chỉ tay một cái đã có thể hủy diệt bốn vị Luyện Ngục Cựu
Thần.
Kỳ quái là, những chúa tể Mộng Yểm đó có vẻ không có quá nhiều cái nhìn đối
với chiến giáp này.
Từ từ! Vì sao ta sẽ đến trước mặt nó? Tinh linh Băng Sương phải sửa phi cơ,
người gấu phải thêu đồ, tuyết ma phải chế tác cây đuốc.
Mộng Cảnh làm cho mỗi người phải đối mặt với chuyện mà mình luôn lảng
tránh.
Ta đang... Lảng tránh cái gì? Suy nghĩ không ngừng quay cuồng trong lòng Liễu
Bình.
Giọng của thượng để bỗng trở nên thâm trầm, lão hạ giọng mà nói: “Rốt cuộc...
Sắp bắt đầu rồi."
"Có ý gì?"
Liễu Bình hỏi.
Trong hư không bỗng hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Khảo nghiệm Mộng Cảnh:"
ế ổ ồ ỗ
"Trên mặt giáp của bộ chiến giáp khổng lồ, chỗ giữa mày có một mảnh vảy đặc
thù màu đen, trên đó không có thứ gì."
"Khi người đặt tay lên cái váy đen kia thì coi như hoàn thành lần khảo nghiệm
của Mộng Cảnh đối với ngươi."
Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.
Liễu Bình ngơ ngẩn, ánh mắt nhìn lại chiến giáp khổng lồ kia.
Quả nhiên.
Trên mặt của chiến giáp khổng lồ thật sự có một mảnh lân giáp màu đen trống
không.
Đặt tay lên nó -- thì hoàn thành khảo nghiệm?
"Vậy cũng quá hoang đường."
Liễu Bình thở dài và nói.
"Mộng Cảnh không có ý thức, chẳng qua người mất đi tất cả phòng bị ở Mộng
Cảnh, cho nên nó dựa theo sự sợ hãi sâu nhất trong tâm linh ngươi, hình thành
khảo nghiệm trong ứng."
Thượng để nói.
"Nhưng sao ta lại sợ hãi chuyện như vậy chứ? Chỉ là ấn tay lên một mảnh giáp
mà thôi."
Liễu Bình nói.
Thượng để trầm mặc, không nói tiếp.
Liễu Bình tập trung tinh thần, hết sức đề phòng, chậm rãi bay về hướng chiến
giáp khổng lồ.
Dọc đường đi, không xảy ra chuyện gì cả.
Hắn đi tới trước đầu giáp khổng lồ, vươn tay, nhẹ nhàng ấn lên lân giáp bóng
loáng không có cái gì kia.
Không có phản ứng.
Không có khác thường.
Không có công kích và chuyện kỳ quái gì cả.
"Như vậy là được?"
Liễu Bình nói.
Mọi nơi vắng vẻ.
Không có thanh âm nào vang lên.
Liễu Bình có chút chần chờ bất định, chậm rãi thu tay lại.
Bỗng nhiên.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi có được tổng cộng
bốn loại sức mạnh."
ể ấ ắ
"Để phòng ngừa bất trắc, năng lực Kỳ Quỷ: “Sáng tạo của người sẽ thoát ly ra
từ thân thể, và trói định với bổn danh sách."
"Về sau người chỉ có thể sử dụng bổn danh sách để kích hoạt sức mạnh “Sáng
tạo."
"Tương ứng, người đánh thức một loại sức mạnh khác được phong ấn trong cơ
thể, mà sức mạnh “Lừa gạt sẽ toàn lực che giấu sự tồn tại của nó."
"Sức mạnh loại thứ ba của ngươi đã thức tỉnh."
"Kỹ năng Kỳ Quỷ loại vận mệnh: Cô Mệnh."
"Sức mạnh vô song, kỹ năng bị động, duy nhất, (Hiện giờ không thể sử dụng)."
"Thuyết minh: Bất cứ tồn tại nào sắp giết chết người, đều sẽ bị hoàn toàn phong
ấn trong phòng cụ của ngươi."
"Khi hoàn toàn giải quyết kẻ địch kia thì Cô Mệnh có thể sử dụng lại lần nữa."
Liễu Bình nhìn những nhắc nhở phù đó, trong lòng dần dần hiểu ra.
Hắn lui về phía sau một khoảng cách, lại nhìn về phía chiến giáp khổng lồ lần
nữa, mở miệng nói: “Hiện giờ không thể sử dụng loại sức mạnh này..."
"Nói cách khác, nó đã bị sử dụng một lần."
Mọi nơi an tĩnh.
Liễu Bình lại không tự chủ được mà khẩn trương lên.
Bất cứ tồn tại nào sắp giết chết hắn cũng sẽ bị hoàn toàn phong ấn bên trong
phòng cụ.- -Bộ chiến giáp này phong ấn một kẻ địch của hắn.
Khó trách nó lại một mình leo lên thần trụ.
Khó trách nó và hắn có vẻ rất thân mật, nhưng lại như tiềm tàng một thứ sức
mạnh nguy hiểm không cách nào miêu tả.
Kẻ địch kia.
Nó đã từng đạt tới điều kiện “Sắp giết chết hắn”, cho nên kích hoạt Cô Mệnh.
Cho nên ta cảm thấy sợ hãi nó! -- Nhưng nó là cái gì? Liễu Bình nhìn chiến giáp
khổng lồ kia.
Giờ khắc này, chiến giáp như phát hiện cái gì.
Nó bắt đầu chậm rãi động đậy.
"A... Đã bao lâu, rốt cuộc ngươi cũng nhớ tới cái gì..."
Chiến giáp khổng lồ nói với giọng ồm ồm.
"Đừng mở miệng, một khi mở miệng nói chuyện, nó lập tức có thể phá tan 'Cô
Mệnh của ngươi."
Thượng để có chút khẩn trương mà nói.
Liễu Bình không nói một lời.
Bỗng nhiên.

Lại thấy từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không: “Ngươi hoàn thành khảo
nghiệm."
"Trong lần khảo nghiệm này, người lại nhận thức sức mạnh của mình, đồng thời
phát hiện tồn tại thật sự làm người sợ hãi."
"Trở về Mộng Cảnh."
Chữ nhỏ lơ lửng bất động ở giữa không trung.
Hư không mở ra một lỗ hổng, Liễu Bình trực tiếp đi vào trong đó, biến mất tăm
hơi.
Chiến giáp khổng lồ chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt trống trơn trên mặt giáp kia
nhìn chằm chằm về hướng Liễu Bình biến mất, ồm ồm mà nói: “Chạy? Không
sao, ta đã sắp hoàn toàn khống chế bộ chiến giáp này... Đến lúc đó, chiêu kia
của ngươi tự nhiên cũng không có tác dụng nữa."
"Tất cả đều sẽ kết thúc!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK