Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta quyết định nuôi ngươi!"
Thiếu nữ nói với giọng điệu kiên quyết.
Ở đối diện nàng, con chó vàng híp mắt nằm rạp trên mặt đất, dáng vẻ như
không sao cả.
Nhưng khi thiếu nữ tỉnh lại, nàng ta phát hiện mình vẫn bình yên vô sự, mọi thứ
chung quanh bình thường, cứ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Đúng lúc có một con chim bay qua, chó vàng thoáng hiện ra cả chú ý, con chim
kia lập tức kêu thảm xông lên không trung, quạt cánh bay đi với tốc độ cực
nhanh -- Hình như con chó vàng này rất hung dữ.
Nghĩ như vậy, nàng ta có thể bình yên vô sự, nguyên nhân duy nhất chính là chó
vàng quá dữ, đổi những người đá đi mất... g: Đáp án duy nhất chính là nó.
"Ngoan, từ hôm nay trở đi, ta sẽ đối xử với người thật tốt, hy vọng chúng ta có
thể bị cực thái lai, tạm biệt quá khứ tuyệt vọng."
Thiếu nữ nói nhỏ một câu.
Đôi mắt chó vàng mở to ra.
Lời này nghe thật thú vị.
Không bàn mà hợp, một thiếu nữ bình thường lại có thể nói ra vận mệnh của hai
người, cho dù là trùng hợp thì cũng đáng để coi trọng.
Trong hư không bỗng hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Lục Đạo Luân Hồi
tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh:"
"Cứu vớt phi cầm bách thú."
"Cứu vớt ít nhất một động vật hoang dại là có thể thu hoạch công đức tương
ứng từ thiên kiếp lần này."
"——Ý chí luân hồi đã nhận ra người cần đến công đức."
"Nó nguyện hợp tác cùng có lợi với ngươi."
Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.
Chó vàng suy nghĩ.
Tuy nói là nhiệm vụ chi nhánh, nhưng tốt xấu gì cũng sẽ cho công đức.
Toàn bộ công đức trước đó của hắn dùng để sáng tạo “Xà Phụ chi Vẫn”.
Hiện giờ hắn đang rất cần công đức để thử xem có thể giúp pháp sư cận chiến
cũng đạt được một ít kỹ năng mới hay không.
Dù sao thì khi đối mặt với tận thế của Lục Đạo Luân Hồi, pháp sư cận chiến
càng có ưu thể hơn đao khách-- Những tận thế đó căn bản không hiểu ứng phó
pháp sư cận chiến như thế nào? Thương nghị đã được định ra.
ắ ế ế
Chó vàng run run tro bụi trên người, lắc lư đi đến bên cạnh thiếu nữ, cứ như
nghe hiểu nàng nói gì, muốn cùng nàng rời đi.
Mặc kệ nói thế nào, người này có duyên với hắn, tối hôm nay đưa Phật đưa đến
Tây Thiên, bảo đảm nàng an toàn về đến nhà.
Thiếu nữ sờ sờ đầu nó và nói: “Chúng ta trở về."
Một người một chú xuyên qua bờ ruộng, trở lại quốc lộ.
Chiếc xe đạp kia còn êm đẹp đậu ở ven đường.
"Đi lên."
Thiếu nữ nói.
Chó vàng leo lên ghế sau xe, hết sức nhàn nhã mà ngồi xổm.
Thiếu nữ vui mừng quá đỗi, trong lòng nói con chó này thật là ngoan, nói cái gì
cũng như nghe hiểu được, khẳng định đã trải qua huấn luyện ở nhà nào rồi nên
có khuôn phép, biết đạo lý -- Cũng không biết có người tới tìm nó hay không.
Trong lòng nàng lo được lo mất, cuối cùng lại nghĩ đến nó còn đang lưu lạc nên
không suy xét tiếp nữa mà cưỡi xe đạp chạy về hướng nội thành.
Một đêm trôi qua.
Buổi sáng ngày hôm sau, thiếu nữ ra cửa đi làm.
Chờ nàng vừa đi thì chó vàng lập tức nhảy lên sô pha, khoanh chân bắt đầu tu
hành.
Giết xong bảy tám người, dùng tà thuật Cửu U luyện hóa mệnh lực, có thể trực
tiếp gia tăng tu vi của hắn lên.
Đây là một con đường cấp tốc.
Chỉ chốc lát sau.
Trên người chó vàng đã dâng lên một luồng dao động nhộn nhạo.
Tiểu yêu tinh Rita vừa hiện ra từ hư không thì lập tức cảm ứng được biến hóa
trên người nó.
"Hả? Sao người lại thành yêu? Vậy cũng quá nhanh rồi đó."
Rita giật mình nói.
"Cửu U chi pháp vốn dĩ rất nhanh, ta lại dùng một pháp môn tương đối tà ác
trong đó, tất nhiên càng nhanh hơn nữa."
Chó vàng truyền âm.
"Quá nhanh có thể xảy ra vấn đề không?"
Rita lo lắng hỏi.
"Ngươi nói có lý -- đối với yêu thú mà nói, sức mạnh tới quá nhanh quá mạnh
dễ hình thành ảo giác, làm chúng cảm thấy mình là yêu thú mạnh nhất thiên hạ,
do đó sinh ra các loại tai họa và rắc rối."

Liễu Bình giải thích.
"Vậy còn ngươi?"
Rita tò mò hỏi.
"Ta vốn đã là mạnh nhất thiên hạ, cho nên căn bản sẽ không bị ảnh hưởng."
Chó vàng bình tĩnh nói.
Rita nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, sau đó nói: “Có đạo lý... Hiện tại người
tuyệt đối có thể đứng hạng nhất trong tất cả đám chó cỏ, đây là điều không thể
nghi ngờ."
Cái đuôi thong thả lay động của chó vàng cứng đờ lại.
Rita không hề nhận ra, chỉ bay một vòng quanh phòng rồi dừng ở trước cửa sổ,
hứng thú bừng bừng nhìn phố cảnh phồn hoa bên ngoài.
"Này này, Liễu Bình này, còn bao lâu thì tận thế bùng nổ?"
Tiểu yêu tinh hỏi.
Chó vàng nhìn thoáng qua nhắc nhở phù, sau đó nói: “Sáu ngày lẻ mười ba
giờ."
"A, thật là nhàm chán chết, chúng ta tới chơi trò chơi đi."
Rita nói.
"Ta phải lập tức tu hành, thu hoạch sức mạnh, chuẩn bị nghênh đón tận thế vào
sáu ngày sau –– đây là việc cấp bách."
Chó vàng từ chối với lời lẽ nghiêm khắc.
"Hu hu hu, người chơi trò chơi với ta sao, ta thật nhàm chán, yêu tinh quá nhàm
chán thật sự sẽ chết đó."
Rita mở to đôi mắt tròn xoe, lên tiếng cầu xin.
"Như vậy sao... Ta có một trò chơi, ngươi muốn chơi không?"
Chó vàng hỏi.
"Chỉ cần là trò chơi thì ta đều chơi!"
Rita tràn đầy chờ mong mà nói.
"Trong vòng bảy ngày, giúp ta tu luyện thành công rồi cùng đánh bại tận thế."
Chó vàng nói.
"Nha, khó như vậy sao?"
Rita nói.
Chó vàng nhìn yêu tinh với ánh mắt hàm chứa thâm ý, nó nói: “Thật ra ngươi có
cách -- dù sao là người từ bỏ rắn, sói, rùa để chọn một con chó vàng, ta đoán
ngươi nhất định có chiều sau, có đúng không?"
"Ta cảm thấy những động vật đó nhất định không thể ứng phó tận thế, cho nên
lướt qua chúng, chọn con đáng yêu nhất."
Rita nói.
"Chỉ thế thôi à?"
"Đương nhiên còn có suy tính càng quan trọng."
Ánh mắt chó vàng sáng lên, lập tức hỏi: “Là cái gì?"
"Chó và nhân loại ở bên cạnh nhau thì an toàn biết bao."
Yêu tinh nói.
Chó vàng trùng nàng một hồi lâu, sau đó nói: “Ở bên cạnh nhân loại... An
toàn?"
Rita bay trở về, dùng trên cái mũi của chó vàng và nói: “Liễu Bình, người phải
tin tưởng phán đoán của ta, trên đồ án của ba loại động vật kia đều quấn quanh
pháp tắc làm người ta không thoải mái, ta nhìn chúng thôi đã thấy khó chịu."
Trong lòng chó vàng nhảy dựng.
Yêu tinh là sinh mệnh mẫn cảm nhất đối với pháp tắc.
Ngay từ đầu nàng đã cảm thấy rắn, sói, rùa tiền đồ đen tối.
Nếu cảm giác của nàng là đúng..
Chó vàng đứng dậy từ sô pha, đi đến trước quầy TV, ấn vào điều khiển từ xa.
Ret! TV mở ra.
"Tin nhanh!"
"Các nơi trên thế giới xuất hiện những sự kiện bất ngờ."
"Rất nhiều động vật hoang dại rơi vào trạng thái táo bạo không thể ức chế, đã
bắt đầu liên tục tấn công con người."
"Hải dương cũng không ngoại lệ, các loại sinh vật biển không màng sống chết
công kích thuyền bè, trước mắt đã có mấy chiếc tàu chở khách bị đắm."
Chó vàng điều khiển cái remote, đổi đài.
"Bầy sói, gấu, hổ báo và các động vật ăn thịt chém giết nhau, căn cứ vào phân
tích của các nhà khoa học thì chúng đã bị nhiễm một loại ôn dịch kỳ quái."
Chó vàng tiếp tục đổi đài.
"Loài rắn sôi nổi rơi vào ngủ đông, bị các động vật khác công kích, ăn luôn."
Chó vàng lại đổi đài.
"Rùa biển bị tàn sát với số lượng lớn, loại động vật hải dương tính tình ôn hòa
này không thể tự bảo vệ mình, một khi bị phát hiện thì sẽ bị rất nhiều kẻ săn
mồi trong biển bắt

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK