Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Andrea cắn răng nhìn về phía ả ta.
Không có cách nào.
Cảm giác mà người này mang đến cho nàng thật sự quá nguy hiểm.
Hiện tại Liễu Bình bị khống chế, cũng không biết có thể phối hợp với nữ sĩ
Huyền Bí phát động chiều kia hay không.
Lỡ như không được -- Nàng liều mạng cũng muốn đưa nữ tử này tới Thánh
Giới.
Đến lúc này, ả sẽ rơi vào tuyệt vọng chân chính, không còn bất cứ cơ hội nào
tổn thương Liễu Bình.
Ả ta quan sát vẻ mặt của Andrea, ánh mắt xoay chuyển, bỗng cười nói: “Các
ngươi hẳn phải biết, ta bị cầm tù ở chỗ này đã vô số năm, nếu các ngươi là ta,
chỉ sợ sẽ càng thận trọng hơn ta, có đúng không?"
Vẻ mặt lạnh nhạt của Liễu Bình rốt cuộc cũng biến mất.
Hắn mở miệng nói: “Ta đã tiến vào lồng giam, xử lý Hư Không Thứ Mẫu, làm
pho tượng thủ vệ không nhúng tay chuyện này nữa -- hỏi người lần cuối cùng,
theo ta đi, hoặc là cứ tiếp tục ở lại nơi này, hay muốn đánh sống đánh chết với
ta?"
Nữ tử nhìn hắn vài lần, nhẹ nhàng nói: “Đôi mắt xinh đẹp biết bao, ta nhìn thấy
trăm ngàn vạn ý niệm lưu động trong lòng người, chỉ là người thực để ý an
nguy của đồng bạn... Vừa rồi cũng không phải như vậy."
Tên người Liễu Bình lộ ra một luồng sát khí, khóe miệng lộ ra ý cười và nói:
“Thì ra ngươi muốn chết."
"Không, ta quyết định cùng các ngươi rời đi."
Nữ tử nói.
Hình như ả đã hạ quyết tâm, giơ tay nhẹ nhàng điểm một cái tên hư không.
Liễu Bình lập tức động đậy lại được.
Cùng lúc đó, cuối đại điện cách đó không xa, vách tường đồng thau từ từ lật lại.
Một thi thể hoàn toàn bị cắt nát được những chiếc đinh dài cố định, đóng chặt
trên vách tường đồng thau.
Đôi mắt.
Cái mũi.
Xương cổ.
Mười ngón tay.
Nội tạng hỗn loạn.
Cánh tay.
Cổ tay.
Thân mình.
Cẳng chân.
Bàn chân.
"Ngươi có thể nhìn thấy ta đã chết ở chỗ này, thi thể ta vẫn bị phong ấn trên
tường, ngươi muốn dùng cách gì cứu ta, làm ta sống lại, mang ta đi ra ngoài?"
Nữ nhân hỏi.
Liễu Bình đi lên trước, nhìn những bộ phận thân thể phân tán kia.
"Đã đến lúc, hiện tại là thời khắc chứng kiến “Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng
Tấu có hữu hiệu hay không."
Nữ sĩ Huyền Bí nói nhỏ.
"Nếu có thể mở cánh cửa thế giới ra, hẳn nó vẫn hữu hiệu đúng không."
Liễu Bình nói.
"Lần này không chỉ đơn giản như mở cửa, mà phải đối mặt với tù nhân cường
đại."
"Ý của ngài là?"
"Nếu tồn tại khủng bố ngủ say trong nơi sâu nhất của Luyện Ngục còn sống thì
Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu sẽ có hiệu lực, nếu nó đã chết, chúng ta
phải dựa vào tam trọng tấu khống chế những tên vô cùng cường đại này, chỉ sợ
không phải dễ dàng như vậy."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
"Chỉ có thể thử một lần."
Liễu Bình nói.
"Nhưng nếu thất bại ––"
Nữ sĩ Huyền Bí trầm ngâm, không tiếp tục nói.
Liễu Bình cũng hiểu được ý nàng.
Nếu “Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu"
thất bại, lúc này tù nhân đã tránh thoát xiềng xích, nó nhất định sẽ nhìn ra được
chuyện này.
Nó không thể rời đi, nhất định sẽ giết hắn cho hả giận.
"Ta chuẩn bị sức mạnh huyền bí vào bất cứ lúc nào, thật sự không được thì dùng
chiêu kia đi."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
"Được."
ễ ề ề ế ồ
Liễu Bình không hề nghĩ nhiều, lập tức đi đến trước vách tường đồng thau.
Một cảm giác kỳ diệu đột nhiên sinh ra..
Hắn dựa theo trực giác trong lòng, ấn tay lên vách tường đồng thau.
Chỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi là
người mở cửa thế giới."
"Ngươi là người giải mã Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu"
"Phong ấn trước mặt đã được cởi bỏ.”.
"Ngươi đạt được thẻ bài tù nhân của vô số kỷ nguyên trước, tổng cộng mười
chín thẻ."
"Chỉ có tù nhân chính miệng nói cho người biết tên của nó, người mới có thể sử
dụng bộ bài này."
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn lên vách tường.
Phanh phanh phanh phanh phanh phanh -- Trong tiếng vang nhỏ liên tục, các bộ
phận thân thể tù nhân hóa thành từng thẻ bài rồi rơi xuống, lơ lửng trước mặt
Liễu Bình.
"Hả? Vì sao tất cả phong ấn đều được giải trừ?"
Nữ tử kinh ngạc hỏi.
"Nói tên của ngươi cho ta."
Liễu Bình nói.
"Tên của ta? Tên của ta nhiều lắm,"
Nữ tử cười ha ha và nói: “Ngươi hỏi cái nào?"
"Tên thật, đừng chữ một, mau nói."
Liễu Bình nói.
"... Quá nhiều năm, không ngờ có người lại hỏi tên của ta, phải biết rằng trước
kia bất cứ Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thổ nam tính nào dám hỏi ta câu này, ta sẽ
giết hắn, ăn luôn tất cả của hắn."
Nữ tử nói.
Liễu Bình không nói lời nào, chỉ nhìn linh hồn ả bay tới bay lui ở giữa không
trung.
Rốt cuộc.
Nữ tử đáp xuống, mở miệng nói: “Ta là Trĩ Thiên Nữ."
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên trước mặt Liễu Bình: “Ngươi nghe
nói tên thật của nàng."
"Hiện tại ngươi có thể sử dụng bộ bài dưới đây:"
"Bộ bài lồng giam: Trĩ Thiên Nữ."
"Tù nhân hi hữu, đã tử vong, linh hồn đang bị cầm tù."
ế ắ ế ấ ắ ầ
"Nếu ngươi đã nắm giữ Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu, vậy xin bắt đầu
ghép bài, nếu không người sẽ đã bị lồng giam nguyền rủa, trở thành một tù nhân
mới."
"Xin hãy bắt đầu."
Liễu Bình hơi nín thở, ra tay như điện, ghép từng thẻ bài lại trên không trung.
Có tổng cộng mười chín thẻ bài.
Hắn vung tay lên, đã ghép hết toàn bộ chúng lại.
Tất cả thẻ bài được lật qua, hiện ra một bức tranh vẽ hoàn chỉnh.
Mỹ nữ trong bức vẽ mang xiềng xích có dáng vẻ ưu nhã, trên người mặc váy
dài, đứng trên đỉnh núi có vô số bạch cốt xếp chồng, tay vỗ về cây khô trên đỉnh
núi, một góc váy bị gió thổi bay lên.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt theo đó mà hiện lên: “Trĩ Thiên Nữ."
"Tù nhân hi hữu, có những năng lực sau đây:"
"Cắn Nuốt Ái Quả: Biến tồn tại ở tiếp xúc được thành trái cây, ăn xong sẽ có
được năng lực của đối phương"
"Trực Chất Vấn Tâm: Lúc nhìn đối phương, có thể biết được ý niệm thoáng
hiện trong lòng đối phương."
"Quỷ Ảnh Liệt Cốt Lưu Tông sư khai son lưu phái, đương gia võ học tối
thượng."
"Năng lực khác không rõ."
"Chú ý:"
"Ngài đã ghép nối nàng hoàn chỉnh."
"Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu đã kích hoạt khiến pháp tắc trong lồng
giam trước mặt tránh đi, bắt đầu để tù nhân này sống lại."
Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.
Trong lòng Liễu Bình bỗng hiện ra một ý niệm.
"Không sai,"
Ả ta nhìn hắn, thừa nhận: “Vừa rồi đều là thử các ngươi."
Andrea khó hiểu nhìn về phía Liễu Bình.
Liễu Bình nói: “Chỉ cần bị nàng ta nhìn chăm chú vào thì có thể biết trong lòng
người suy nghĩ cái gì."
Sắc mặt Andrea biến đổi.
Nói vậy ý niệm mình muốn mang ả trở về Thánh Giới vừa rồi cũng bị nhìn rõ
sao?
"Đúng vậy, ta thấy được –– Nói thế nào đây? Trong lòng các ngươi đều có ý
niệm rất mãnh liệt, nhưng lại không có gì ý xấu với ta -- Chỉ muốn tìm một giúp
đỡ, cho nên giao dịch này đạt thành."
Nữ tử nói.
Ả quay đầu, nhìn về phía Liễu Bình và nói: “Nhưng hình như người rất quen
thuộc với ta?"
Liễu Bình không nói lời nào.
Nữ tử im lặng mấy phút, búng tay một cái và nói: “Đã hiểu, thì ra người từng
gặp dáng vẻ của ta ở trong mộng."
Xiềng xích trên tay phát ra tiếng leng keng dễ nghe.
"Chính là vậy."
Liễu Bình gật đầu và nói.
Hắn nhìn bức vẽ đã ghép nối hoàn chỉnh kia.
Một sức mạnh kỳ dị truyền đến từ bức vẽ, bao phủ lên người nữ tử.
Nữ tử cảm ứng mấy phút, cười nói: “Quả nhiên lồng giam này cất giấu biện
pháp làm ta sống lại, chẳng qua nếu muốn ta sống lại, vì sao lúc trước lại cầm tù
ta."
Ả nhẹ nhàng nhảy lên, dừng lại trong bức hình rồi nhìn về hướng Liễu Bình và
Andrea.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng thoáng hiện: “Dựa theo Thế Giới
Diệt Vong Tam Trọng Tấu, một khi người trong cấu một tù nhân thì có thể lập
tức sống lại nó, cũng đạt được lòng trung thành của nó."
"Sống lại đã hoàn thành."
"Tam trong tấu đã nhắm vào lần hồi sinh này."
"Từ giờ trở đi, Trĩ Thiên Nữ không thể thoát khỏi Thế Giới Diệt Vong Tam
Trọng Tấu, phải trung thành với ngươi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK