Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bang! Cả thẻ bài tan thành vô số những điểm kim mang, hoàn toàn biến mất
tăm hơi.
Yana chỉ cảm thấy mình bỗng xuất hiện trong một mảnh vũ trụ hắc ám, một sức
mạnh cường đại kéo nàng không ngừng bay tới tinh cầu nào đó.
Nàng dùng trên tinh cầu hoang vu kia, trong lòng không ngừng hiện ra tri thức
về Thế giới Loại Sinh Mệnh Thể.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên bên tai nàng: “Chào ngươi, Yana."
"Ngươi là ai?"
Yana hỏi.
"Ta là một trong tứ thánh trụ của Liễu Bình, chúa tể toàn trí toàn năng, hoặc
ngươi cũng có thể gọi ta là thượng đế."
Giọng nói kia nói.
"Nghe nói người luôn ở bên cạnh Liễu Bình, hơn nữa biết được mọi chuyện trên
thế gian?"
Yana hỏi.
"Người trẻ tuổi, đây là bản năng của người làm thượng đế."
Giọng nói kia đáp.
"Rất tốt, ta muốn hỏi ngươi, rốt cục Liễu Bình thích ai? Ai mới là bạn lữ chung
thân của hắn?"
Yana nói.
Giọng nói kia vụt tắt, một hồi sau mới ho khan vài tiếng, nghiêm nghị nói: “Xin
đừng hỏi vấn đề khủng khiếp như vậy, ta chỉ tới giúp người sáng tạo thế giới."
"Là Liễu Bình cho ta kỳ ngộ như vậy sao?"
Yana lại hỏi.
"Đúng vậy."
Thượng để nói.
"Ta là người đầu tiên?"
"Đúng vậy.”.
"Rất tốt, ta đã biết đáp án."
Yana vừa lòng mà nói.
"Chúng ta trở lại chính để đi, ngươi muốn sáng tạo dạng thế giới như thế nào?"
Thượng để hỏi.
"Đương nhiên là có thể giúp đỡ hắn."
Yana nói.
"Ta nhớ ngươi là Thánh kỵ sĩ."
Thượng để nói.
"Đúng vậy."
Yana nói.
"Như vậy --"
Thượng đế trầm ngâm mà nói.
"Xin ngài cứ nói ra câu kia đi, trên thực tế chắc hẳn suy nghĩ của ta nhất trí với
ngài, chúng ta cần một thế giới tràn ngập Thần Thánh."
Yana cười nói.
"Đầu tiên, phải có ánh sáng."
Thượng đế nói.
Yana nghiêm nghị nói: “Sau đó, thế giới này sẽ phụ thuộc và làm bạn với một
thế giới khác -- nó giống như ta, vĩnh viễn thuộc về Liễu Bình."
Một rồi lại một ánh hào quang buông xuống tinh cầu.
Thế giới dần dần sáng lên.
Trên mặt đất nở rộ những đóa hoa xán lạn, trên núi mọc đầy thực vật xanh biếc.
Thiên lôi mưa gió.
Vạn vật sinh.
Phía bên kia.
Mộng Cảnh.
Liễu Bình đợi mấy phút.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt lặng lẽ hiện lên trước mặt hắn: “Ngươi đạt được thế
giới phụ thuộc: Thần Thánh."
"Từ giờ khắc này, ngươi sẽ xây dựng một hệ thống thế giới hoàn chỉnh, khi nó
hoàn thành thì người sẽ đứng trên đỉnh tất cả thế giới, trở thành vua của các thế
giới."
Vĩnh Dạ.
Maria đứng trên một cục đá, lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau.
Triệu Thiền Y, Lý Trường Tuyết, Libertas, Norton, và nữ anh do Thủy Thụ, Hoa
Tinh Không dung hợp thành đã đi đến trước mặt nàng.
"Đột nhiên triệu tập chúng ta là có chuyện gì sao?"
Lý Trường Tuyết hỏi.
ế
"Đúng vậy, ta đang canh giữ bên ngoài đại điện mà, lỡ như nữ nhân không biết
xấu hổ kia cướp Liễu Bình đi thì chúng ta không có chỗ để nói rõ lí lẽ đâu."
Triệu Thiền Y có chút oán trách mà nói.
“Làm sao mới có thể bước lên thần vị?"
Lý Trường Tuyết trầm giọng mà hỏi.
"Ma thần trong Luyện Ngục nhiều như sao đầy trời, đi xử lý một tên cướp đoạt
thần vị của nó là được."
Maria nói.
"Thì ra là thế... Nếu trở thành Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể thì có thể chiến
đấu với Liễu Bình, là như thế đúng không?"
Libertas hỏi.
"Không sai, các ngươi sẽ trở thành một Thế Giới chi Chủ trong hệ thống thế
giới của hắn, đến lúc đó mọi người sẽ đạt được gia trì của toàn bộ hệ thống thế
giới."
Maria nói.
"Rất tốt, vậy ta đi giết ma thần."
Triệu Thiền Y nói.
Nàng bị một bàn tay đè lại.
Là Lý Trường Tuyết.
"Thế nào?"
Triệu Thiền Y không rõ nguyên do.
"Đùng sơ suất, tốt nhất chúng ta hành động tập thể, như vậy không chỉ hiệu suất
cao, cũng an toàn hơn chút."
Lý Trường Tuyết đạo.
"Vậy... Ta sẽ đi một chuyến với các ngươi, dù sao ta vẫn quen thuộc thế giới
Luyện Ngục hơn một chút."
Maria nói.
"Làm phiền."
Lý Trường Tuyết gật đầu và nói.
Mộng Cảnh.
"Thế giới của Yana cần một chút thời gian mới có thể xây dựng xong, hiện tại
ngươi không cần chờ đợi, đi làm chuyện của mình đi."
Andrea nói.
"Được, thời gian không đợi ai, ta phải nhanh chóng nghĩ cách hoàn thành sự
kiện Mộng Cảnh lần này."
Liễu Bình nói.
ắ ắ
Hắn mở mắt ra.
Đại ngồi một bên, ánh sáng chữa khỏi trên tay dần tắt đi.
Vết thương trên người Băng Dạ đã khỏi hẳn.
"Thuật pháp trị liệu của ngươi không tồi."
Nàng hoạt động cánh tay một chút rồi nói.
"Bởi vì sức chiến đấu của ta không cao, luôn sợ kéo chân sau mọi người, cho
nên rất sớm đã bắt đầu nghiên cứu sức mạnh dạng chữa khỏi."
Đại ngượng ngùng mà nói.
Băng Dạ và Liễu Bình nhìn nhau.
"Chữa khỏi là chủng loại sức mạnh rất hiếm thấy, đặc biệt là sức mạnh chữa
khỏi nhằm vào thế giới thì càng hi hữu."
Băng Dạ cười nói.
"Không sai, thật ra ngươi có thể dùng thuật chữa trị thế giới loại đến trình độ
này thì cũng rất có thiên phú."
Liễu Bình cũng khen ngợi.
Đại biết các nàng có ý tốt, nhưng vẫn cảm thấy vui vẻ.
"Hiện tại chúng ta làm gì bây giờ?"
Nàng hỏi.
Băng Dạ suy tư mà nói: “Mộng Cảnh có “Trận doanh, hơn nữa trước khi chết
tên Ngọ kia lại có thể đào tẩu ngay trước mắt ta, nói thật, chúng ta thật sự là
người mới, có quá nhiều chuyện không hiểu, phải cẩn thận một chút."
Liễu Bình đứng lên và nói: “Đi, đi đến tòa tháp cao màu đen kia xem tình hình."
"Có đối sách không?"
Băng Dạ hỏi.
"Nếu bọn họ đi vào thì chúng ta cũng đi vào, dù sao không ai muốn dễ dàng rời
khỏi Mộng Cảnh như vậy."
Liễu Bình nói.
"Nếu bọn họ còn canh giữ ở cửa thì sao?"
Đại hỏi.
"Bọn họ không có khả năng luôn canh giữ, dù sao họ cũng phải đi vào."
Liễu Bình nói.
"Có đạo lý, chúng ta đi!"
Ba người thu sinh linh của từng người lại, hăng hái chạy băng băng trên cánh
đồng tuyết.

Chạy được nửa đường thì Liễu Bình vung tay lên, lập tức kích hoạt sức mạnh
“Đặc hiệu sư”.
Tầng tầng lớp lớp hư không như cái chắn quay chung quanh ba người, che đậy
thân thể các nàng, làm các nàng ẩn nấp trong vô hình.
Rốt cuộc.
Ba người lại đi đến trước tòa tháp cao màu đen lần nữa.
Đoàn đội kia vẫn dừng lại trên quảng trường trước tháp cao, thậm chí cả trước
cánh cổng tiến vào tháp cao cũng có hai hàng người đang đứng canh chừng.
Một nam tử tóc bạc mặc trường bào màu xanh biển động trước bậc thang,
không ngừng ra lệnh.
Liễu Bình híp mắt nhìn lại, chỉ thấy trên đỉnh đầu gã hiện ra hai hàng chữ nhỏ:
“Phệ chủ."
"Làm đệ nhất nhân trong trận doanh Phệ Ma', hắn tay cầm quyền bính, nắm giữ
toàn bộ quyền sinh sát của những người trong trận doanh.”.- - Không nghi ngờ
gì nữa, gã chính là thủ lĩnh của đoàn đội này.
Liễu Bình đang nhìn thì Băng Dạ đứng bên cạnh truyền âm: “Liễu muội muội,
lớp biểu hiện giả hư ảo mà người xây dựng này thật ghê gớm, không ai trong
bọn họ phát hiện chúng ta đã đến."
Đại cũng gật gật đầu theo.
"Như vậy không tốt sao? Nhưng nói thật, giả dối trước sau vẫn là giả dối, không
thể trở thành sự thật được."
Liễu Bình nói.
Hắn bỗng phát hiện không khí có chút không thích hợp.
Hai nàng như nghĩ tới cái gì, ánh mắt nhìn hắn đều có chút kỳ quái.
"Không sai, nếu là biểu hiện giả thì dù sao cũng chỉ là giả, không như thật
được."
Băng Dạ nói, bỗng vươn tay ôm lấy Liễu Bình.
Nàng bể Liễu Bình lên, dùng tay sờ soạng trên người một lần, sau đó buông hắn
ra, trên mặt lộ ra biểu cảm như trút được gánh nặng.
"Đừng nhìn nàng bao phủ một tầng ảo giác nam nhân, nhưng vừa rồi ta xuyên
qua ảo giác, sờ đến thật sự là thân nữ nhi."
Băng Dạ nói với Đại.
Đại cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc này Liễu Bình cũng hiểu được.
"Đặc hiệu sư"
của hắn quá thật, cho nên rốt cuộc hai nàng cũng sinh ra hoài nghi với hắn.- -
Nhưng thân thể này thật sự là Andrea.

Cho nên Băng Dạ sờ một cái rốt cuộc cũng yên tâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK